Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Chương 160: Giết Giang Yến Thanh cho tôi

Đám người Văn Nhàn thở phào nhẹ nhõm, bọn họ cảm thấy may mắn vì chuyện không bị làm lớn lên. Nếu như Âu Dương Chanh Kỳ không đi, muốn hủy chỗ này thì chỗ này sẽ thực sự bị hủy.

Ai cũng không có cách nào.

Văn Nhàn dẫn người rời đi.

Cậu Long và Vương Kiên hoàn toàn trợn tròn mắt

Bọn họ vẫn chờ Văn Nhàn dạy dỗ Tiêu Hào, sau đó lúc dạy dỗ Giang Yến Thanh thì cậu Long sẽ ra mặt cầu xin, anh hùng cứu mỹ nhân.

Hiện tại, kế hoạch không có thành công, Văn Nhàn còn bị đánh trước mặt nhiều người như vậy.

Bị áp chế, dạy dỗ, nhưng không dám họ he. Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cậu Long chính là chạy trốn. Sắc mặt Vương Kiên đã sớm biến thành màu gan heo.

Những người trong phòng bao khác cũng vô cùng khiếp sợ. Sau khi ở đây gặp chuyện không may, bọn họ đã sớm tránh phía xa đứng nhìn. Trương Mạn cũng lo lắng cho Giang Yến Thanh, trước tiên nhờ cậu Long giúp đỡ, cậu Long nói chờ một chút.

Mà kết quả của chờ một chút này chính là, cháu gái của gia tộc giàu nhất Danh Nam, Âu Dương Chanh Kỳ tới!

Tất cả mọi người cho rằng, Âu Dương Chanh Kỳ là người mà Giang Yến Thanh gọi tới. Bởi vì Văn Nhàn vừa kêu Giang Yến Thanh gọi người, mà Âu Dương Chanh Kỳ đã tới ngay.

Trong chuyện này, cảm giác tồn tại của Tiêu Hào rất thấp, có lẽ nói không hề có cảm giác tồn tại. Người ra tay là Giang Yến Thanh, sau đó người cứu vãn tình hình chính là Âu Dương Chanh Kỳ.

Tiêu Hào chỉ như người qua đường.

Cậu Long muốn chạy, nhưng vừa đi tới cửa hành lang đã bị quản lý chặn lại. "Cậu Long, xin dừng bước, chị Văn Nhàn cho mời."

Cậu Long mày chau mặt ủ, biết mình không đi được rồi.

Anh ta hỏi quản lý: "Tâm trạng hiện tại của chị Văn Nhàn thế nào?"

Quản lý nói: "Vô cùng tức giận, đập vỡ hơn mười chai rượu, giá trị hơn mười tỷ" "Còn cho mấy nhân viên bảo an ăn tát" "Nói chung là lửa giận ngút trời."

Quản lý vừa nói như vậy, đáy lòng cậu Long trầm xuống, càng không muốn đi. Nhưng nếu không đi, phiền phức sau đó sẽ lớn hơn nữa.

Nếu đã xảy ra chuyện, nhất định phải giải quyết.

Cậu Long đi tới phòng làm việc của bà chủ, mấy người Vương Kiên toàn bộ chuồn mất.

Hiện tại không đi, sợ rằng lát nữa sẽ không đi được mất. Cậu Long đứng trước cửa phòng làm việc, do dự một hai phút. Sau đó anh ta hít sâu một hơi, nhắm mắt đẩy cửa vào.

Mới vừa đi vào, cậu Long đã trực tiếp quỳ gối xuống trước mặt Văn Nhàn.

Anh ta kinh hãi hoảng sợ, trực tiếp đến nhận sai. "Thím, đều là lỗi của cháu, đều là lỗi của cháu" "Thím xử phạt cháu thế nào cũng được, nhưng thím đừng nói cho chú hai biết." "Nếu không chú hai sẽ giết cháu mất" Văn Nhàn tức giận: "Vậy cậu xem, đây là ai?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Cậu Long ngẩng đầu, thấy một người từ toilet bên kia đi tới. Sắc mặt uy nghiêm, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

Chính là chủ hai của cậu Long, Châu Vương Bình. Cậu Long không quỳ nổi nữa, mềm người ngã trên mặt đất. Tâm như tro tàn.

Châu Vương Bình ngồi bên cạnh Văn Nhàn, dùng khăn mặt nhẹ nhàng xoa mặt Văn Nhàn, dịu dàng nói: "Còn đau không?"

Văn Nhàn vẻ mặt oán giận: "Anh nói xem, có thể không đau không?"

Châu Vương Bình an ủi: "Văn Nhàn, em yên tâm, chúng ta không trêu chọc được nhà Âu Dương Chanh Kỳ, nhưng chúng ta không chọc vào Giang Yến Thanh được sao?" "Chu Long, cháu đừng sợ, chú sẽ không đánh cháu, cũng sẽ không làm tổn thương cháu" "Cháu đã trưởng thành, mấy việc đánh mắng trước đây chú không thể thực hiện được nữa." "Đến đây, ngồi bên cạnh chút."

Cậu Long nghe vậy trong lòng hoảng sợ. Trước đây khi anh ta phạm sai lầm, chủ hai biết được đều sẽ đánh anh ta một trận. Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, chủ hai không dạy dỗ mình, còn kêu mình ngồi xuống.

Trong lòng cậu Long càng thêm thấp thỏm bất an. Cậu Long ngồi bên cạnh chú hai. "Cảm ơn chú." "Chú, chú yên tâm, cháu nhất định sẽ giúp thím xả cơn giận này." "Được." Châu Vương Bình nói: "Vậy đi giết Giang Yến

Thanh."

Cậu Long kinh hãi: "Chú hai... cháu, cháu... "Thế nào? Cháu không muốn?" Châu Vương Bình lạnh lùng nói: "Chú mười tuổi đã bắt đầu giết người, cháu bây giờ hai mươi tuổi, nhưng chưa từng giết người." "Chú không biết bố cháu đã dạy cháu từ nhỏ như thế nào. Bố cháu đã qua đời mấy năm, cháu lại cứ chỉ ngây ngô ở nhà anh cả." "Xem ra anh cả dạy dỗ cháu không được tốt lắm." "Sau này, chú sẽ dạy cháu"

Cậu Long bị kinh sợ không nhẹ, anh ta đương nhiên biết chú hai là loại người gì, hắc bạch đều ăn, thủ đoạn độc ác.

Anh ta rất ít khi nhắc đến chủ hai của mình trước mặt người khác. "Chú hai, cháu theo bác cả là được rồi, ở nhà bác cả ăn ngon ngủ tốt, bác cả chăm sóc cháu rất tốt." "Cháu ở nhà bác cả thì tốt hơn." "Vậy sao?" Châu Vương Bình bất mãn nói: "Nếu bác của cháu dạy cháu tốt, vậy mà cháu không biết cô gái mà cháu theo đuổi có quan hệ tốt với Âu Dương Chanh Ki sao?" "Theo đuổi một cô gái, dùng các loại âm mưu quỷ kế, cuối cùng còn thất bại. Bác cả cháu dạy cháu thế nào với đ "Thực sự vứt sạch thể diện của nhà họ Cháu chúng ta Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Vẻ mặt cậu Long hoảng sợ. "Chú hải dạy phải. "Chú cho cháu biết thế nào là theo đuổi phụ nữ Châu

Vương Bình nói: "Theo đuổi phụ nữ, đầu tiên là dùng tấm lòng, sau đó là năng lực của cháu" "Thật lòng đối xử tốt với một cô gái, lúc nào cũng nghĩ cho cô ấy, cưng chiều cô ấy, hơn nữa với thân phận và tài lực của cháu, người phụ nữ nào có thể từ chối?" "Mà cháu lại ngu si đi dùng mấy thủ đoạn lưu manh!" "Đúng là cặn bã hết thuốc chữa."

Những thứ này đương nhiên cậu Long hiểu, nhưng anh ta chỉ muốn theo đuổi Giang Yến Thanh vui đùa một chút Với thân phận của anh ta, sao có thể ở bên một người phụ nữ không tiền không thế chứ?

Châu Vương Bình đã nhìn thấu suy nghĩ của cậu Long: "Chú biết cháu muốn chơi, đàn ông mà, chú không phản đối cháu chơi." "Thế nhưng có người cháu không chơi nổi "Tựa như chuyện tối hôm nay đều là do sự thiếu hiểu biết của cháu!"

Cậu Long vội vàng nhận sai: "Chú hai, cháu biết sai rồi cháu biết sai rồi."

Châu Vương Bình liếc mắt nhìn cậu Long "Châu chỉ biết sai ngoài miệng mà thôi. Cháu chỉ là một công tử phong lưu, con nhà giàu, chỉ biết mượn thể lực của người nhà làm xăng làm bậy" "Nếu như cháu không có gia thế lớn mạnh, cháu hoàn toàn là đồ bỏ đi!" "Chuyện lần này, cháu phải hoàn toàn chịu trách nhiệm." "Tiêu diệt Giang Yến Thanh cho chủ, cho cháu nửa tháng để giết cô ta." "Làm tốt chuyện này, cháu trở về làm việc bên cạnh chú." "Chú sẽ biến cháu thành nhân vật lớn một phương" "Nếu như cháu thất bại, sau này không nên xuất hiện trước mặt chú nữa."

Kêu cậu Long giết Giang Yến Thanh, trong lòng anh ta rất phản đối, nhưng không dám nói ra.

Lệnh của chú hai, anh ta không dám phản đối, phải chấp hành!

Hon nữa nghe mấy câu sau của chú hai, trong lòng anh ta vô cùng kích động. Anh ta sợ chú hai, nhưng nếu thực sự đi theo chú hai làm việc, sau này tuyệt đối có thể trở thành nhân vật lớn một phương. Tâm trạng cậu Long đã tốt hơn nhiều, sự sợ hãi trong lòng cũng tiêu tan.

Anh ta vẻ mặt thề thốt, hứa hẹn: "Chú hai, chú cứ yên tâm, trong vòng nửa tháng, cháu nhất định sẽ giết được Giang Yến Thanh"

Cậu Long biết, chủ hai là một người có thù tất báo. Nếu không giết được Âu Dương Chanh Kỳ thì giết kẻ gây chuyện đêm nay, Giang Yến Thanh

Chuyện này, bọn họ hoàn toàn bỏ quên Tiêu Hào.

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK