Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1124: Mỏ sắt tinh thần

Liễu Nguyệt Hân và những người xung quanh chưa bao giờ nhìn thấy trận thế này.

Bọn họ trước nay ưa từng thấy cường giả nào mạnh như vậy, hơn một nghìn người đằng sau bốn Đế Vương, hơi thở dường như là cảnh giới Đế Vương.

Nói cách khác, ở trước mặt đang có hơn một nghìn Đế

Vương.

Đó không phải là rất đáng sợ sao?

Nếu hơn một nghìn người này mà ra tay, sợ rằng cả ngọn núi Bàn Long này cũng sẽ bị san phẳng! Thần Mộc Đế Vương mặc áo choàng trắng, mái tóc dài tung bay trong gió, hơi thở của anh tôi vô cùng mạnh mẽ. "Tiêu Hào, hôm nay anh đã không còn chỗ nào có thể trốn nữa rồi, mau chóng giơ tay chịu trói, theo chúng tôi về xét xử đi!”

Lời nói của Thần Mộc Đế Vương giống như tiếng sấm, vang vọng bên tại Tiêu Hào. Khóe miệng của Tiêu Hào cong lên và hiện ra một tia giễu cợt, anh hét lớn: "Thật không ngờ các anh vì để giết tôi mà lại bày ra một chiến trận lớn lao như vậy đấy! "Lại còn phải đến hơn một nghìn cẩm vệ quân!" "Theo tôi được biết thì trong Đế Vương Khu chỉ có tổng cộng là ba nghìn cấm vệ quân!" "Các anh thực sự đã phải đến một phần ba trong số đó." "Các anh tưởng rằng như thế này thì có thể giết được tôi à?"

Trần Bắc Huyền mỉm cười: "Tiêu Hào, lúc trước anh đáng tôi bị thương nặng, lấy đi một nửa sức mạnh của tôi, hôm nay tôi tới đây để báo thù." "Thần Mộc Đế Vương đã nói rồi, chỉ cần anh giơ tay chịu trói và theo chúng tôi về, thì sẽ dễ nói chuyện rồi. "Nhưng nếu muốn phản kháng, hôm nay tuyệt đối sẽ khiến anh chết không còn xác, hơn nữa người nhà và bạn bè của anh cũng đều sẽ bỏ mạng ở đây!” Ánh mắt của Tiêu Hào vô cùng lạnh lùng, ánh mắt biến thành hai luồng tia chớp hung hãn bắn về phía Trần Bắc

Huyền.

Anh tức giận hét to: "Tôi nói cho Trần Bắc Huyền anh biết, lần trước tôi tha cho anh một mạng, lần này tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh nữa.” "Còn có Thần Mộc Đế Vương, Đông Hoàng Đế Vương,

Tây Độc Đế Vương, ba người các anh nghe cho rõ đây!" "Hôm nay nếu các anh để cho tôi đi, thì chuyện này coi như chưa từng xảy ra, tất cả chúng ta đường ai nấy đi!” "Nếu các anh vẫn muốn ra tay, tôi tuyệt đối sẽ không nương tay đâu, tôi sẽ giết chết tất cả các anh, không chừa lại một ai cả!”

Lần trước Tiêu Hào giao ước với Tam Đại Đế Vương, nhưng Tam Đại Đế Vương cuối cùng lại không tuân thủ giao ước mà nói một đằng, làm một nẻo,

Lần này Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không có bất kỳ đắn đo nào nữa, anh sẽ xuống tay giết người.

Đông Hoàng Đại Đế hừ lạnh một tiếng và nói: "Thưa anh Tiêu Hào, bây giờ anh vẫn chưa nhìn ra tình hình sao? "Tôi thừa nhận anh rất mạnh. Cho dù Tam Đại Đế Vương của chúng tôi liên kết lại, thì cũng đều không phải là đối thủ của anh" "Hơn nữa anh có có khả năng phục sinh vô hạn, cho dù cơ thể của anh biến thành sương mù máu thì anh vẫn có thể sống lại như cũ. "Nhưng tôi có một vấn đề muốn hỏi anh, nếu tôi đem đầu của anh đập vỡ nát vụn rồi, thì anh còn có thể sống lại không?” "Linh hồn bể tan tành anh còn có thể sống lại sao?" Tây Độc Hoàng Đế cũng nói: "Tiêu Hào, anh vẫn là nên giơ tay chịu trói đi." "Chỉ cần anh đi theo chúng tôi, chúng tôi sẽ không động đến người nhà và bạn bè của anh, đây cũng là con đường duy nhất của anh rồi, nếu như anh muốn phản kháng, thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường.” “Ha ha ha ha!” Tiêu Hào cười lớn mấy tiếng

Anh nhìn chằm chằm vào những kẻ đạo đức giả ở trước mặt.

Tiêu Hào nói: "Lần trước tôi và Tam Đại Đế Vương đã có giao kèo rằng nếu các anh tấn công tôi, hoặc là giết tôi, các anh sẽ phải tha cho người nhà và bạn bè của tôi. "Đáng tiếc là các anh lại nói một đẳng, làm một nẻo, muốn giết người bịt đầu mối. Các anh tưởng tôi sẽ còn tin tưởng các anh sao?” "Hơn nữa các anh còn dùng Đế Vương Tảng Mệnh Tán để đầu độc tôi, các anh là lũ khốn khiếp hèn hạ và bỉ ổi!” "Các anh vốn dĩ không xứng đáng làm Đế Vương, đến cả thứ rác rưởi các anh cũng không bằng!"

Tiêu Hào lớn tiếng chửi rủa, khi nghe những lời này của Tiêu Hào, sắc mặt của Tam Đại Đế Vương thay đổi rõ ret

Giờ phút này, mọi lời giải thích của Tam Đại Đế Vương đều không vô dụng, bởi vì lần trước bọn họ đã liên kết với nhà họ Niếp đến đây.

Mặc dù vụ đầu độc là do nhà họ Niếp làm, nhưng ba người bọn họ cũng có liên quan.

Hơn nữa sau đó vì muốn giết người nhà và bạn bè của Tiêu Hào, chính Trần Bắc Huyền đã tự mình quyết định ra tay.

Nhưng cách làm của Trần Bắc Huyền cũng đại diện cho Tam Đại Đế Vương.

Thần Mộc Đế Vương gầm lên: "Trước đây cho dù Tiêu

Hào anh đã xảy ra chuyện gì, nhưng mục đích đều là vì muốn bắt anh, một tên phản quốc, về quy án. "Bây giờ tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống giơ hai tay chịu trói, nếu không tất cả cấm vệ quân đều sẽ ra tay chém chết anh!" Tiêu Hào nắm chặt tay, cả người toát ra sát khí vô tận.

Tiêu Hào nói: "Đã như vậy rồi, vậy thì chúng ta khai chiến đi!" "Tôi tại đây tuyên bố, bắt đầu từ nay trở về sau, tôi và Đế Vương Khu không còn bất cứ mối liên quan nào nữa!" "Tôi và Kỳ Hạ cũng không còn liên quan gì nữa, trận chiến ngày hôm nay chỉ có thể kết thúc bằng cái chết!"

Khi Tiêu Hào nói những lời này, thật sự trong lòng của anh đang rỉ máu.

Anh là người của Kỳ Hạ, anh là Đế Vương của Đế Vương Khu

Cả một đời sống vì Đế Vương Khu, anh đã hy sinh cho

Kỳ Hạ quá nhiều. Nhưng chính lúc này, anh lại rơi vào một tình cảnh thế thảm như vậy.

Thần Mộc Đế Vương và tất cả các vị Đại Đế Vương của Kỳ Hạ đều muốn dồn anh vào chỗ chết.

Tiêu Hào chính thức bắt đầu khai tranh, trước khi chính thức muốn giết hết các Đại Đế Vương và cấm vệ quân, anh muốn vạch ra một giới hạn cuối cùng với Kỳ Hạ.

Tiêu Hào không có lựa chọn nào khác, anh không muốn làm điều này, nhưng mọi thứ đều là bị ép buộc.

Thần Mộc Đế Vương càng tức giận hơn sau khi nghe những lời này của Tiêu Hào.

Anh ta hét lên: "Tiêu Hào, tên phản bội này!" "Lại còn dám mở miệng nói ra những lời đó "Tất cả cấm vệ quân, nghe lệnh! Giết chết tên phản quốc này!"

Một nghìn cấm vệ quân xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề, cầm cây thương vàng dài hơn hai thước, cứ hướng về phía Tiêu Hào mà đánh.

Mỗi cấm vệ quân đều là cường giả đứng đầu điện Dương Thần.

Bọn họ cộng thêm sức mạnh của nón giáp sắt thì có thể đạt đến cảnh giới Đế Vương, nói cách khác, Tiêu Hào đang phải đối mặt với sự bao vây của một nghìn Kim Giáp Đế Vương.

Điều đáng sợ hơn nữa là những chiếc Kim Giáp này đều là vật liệu loại tốt nhất có thể chống lại Đế Vương. Nhớ đọc truyện tr*ên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Cho dù là cường giả Đế Vương cấp sáu cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của Kim Giám, trừ khi là đến cấp tám thì mới có thể đánh vớ được.

Nhưng có một điểm là, sức mạnh của cấm vệ quân là do bọn họ kết hợp lại với nhau, nghĩa là một nghìn người cùng tiến và cùng lùi, một khi đã tấn công thì sẽ tương đương cả nghìn người tấn công cùng một lúc, nên sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Ngay cả Thần Mộc Đế Vương cũng không thể đẩy lùi được cấm vệ quân.

Cấm vệ quân là những cỗ máy giết người. Một khi cấm vệ quân hành động, thì có thể phá hủy tất cả mọi thứ trước mặt.

Tiêu Hào chỉ muốn giết Tam Đại Đế Vương, hay nói cách khác là muốn giết Thần Mộc Đế Vương.

Nhưng anh không muốn giết cấm vệ quân. Bởi vì cấm vệ quân là lực lượng cuối cùng của Kỳ Hạ.

Mặc dù vừa nãy Tiêu Hào nói ra những lời tuyệt tình như vậy, nhưng trong đáy lòng anh, từ tận sâu trái tim anh, anh vẫn luôn quan tâm đến Viêm Đế và quê hương của mình.

Nhưng vào lúc này, hơn một nghìn cấm vệ quân đang ầm ầm kéo tới, sức mạnh kết hợp của bọn họ mới kinh khủng làm sao!

Tiêu Hào chỉ có thể đánh một trận, anh không còn bất cứ đường lui nào nữa rồi.

Ngọn lửa màu trắng vô tận xuất hiện từ trên người Tiêu Hào và nghênh đón hơn một nghìn cấm vệ quân đang đồng loạt xông tới trước mặt anh.

Cha đã từng nói rằng bất kể Đế Vương nào cũng không thể ngăn cản được sự dung hợp giữa Thái Hư thánh hỏa và Thái Hư huyết mạch!

Sau khi sức mạnh kinh hoàng bùng phát, nó lập tức b gãy hơi thở và sức mạnh của hơn một nghìn cấm vệ quân.

Ngọn lửa vô tận hóa thành một mớ rối rắm và chẳng chịt, giống như thảm cảnh của hơn một nghìn cấm vệ quân.

Những ngọn lửa này nhanh chóng bao bọc các cấm vệ quân, tất cả nón giáp sắt trên người cấm vệ quân đều bắt đầu tan chảy.

Tiêu Hào trước đây chưa bao giờ đấu với cấm vệ quân.

Anh biết rằng nón giáp sắt của cấm vệ quân có thể ngăn chặn được sức mạnh của Đế Vương. Mỗi bộ giáp đều được chế tạo bởi một đại sư mạnh mẽ, được rèn một cách tỉ mỉ và vật liệu được sử dụng cũng vô cùng mạnh mẽ.

Hơn nữa, việc chế tạo ra một bộ giáp đòi hỏi điều kiện vô cùng khắc nghiệt, tỷ lệ thất bại vô cùng cao.

Vả lại mỗi bộ giáp còn đều là thiên giới.

Sức mạnh trong tay Tiêu Hào đã thực sự làm những bộ giáp này bắt đầu tan chảy.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thần Mộc Đế Vương và Tam Đại Đế Vương cực kỳ sửng sốt.

Chẳng mấy chốc những bộ giáp đã bị nấu chảy lại đang nhanh chóng phục hồi

Những bộ giáp này lại còn có khả năng tự phục hồi nữa!

Tiêu Hào không dám tin những thứ đang diễn ra trước måt mình.

Rốt cuộc đây là thứ kim loại nào?

Là được làm nên từ đá quý sao?

Dù đã bị nấu chảy thành dòng nước thép rồi, tại sao vẫn có thể phục hồi được?

Lúc này, Ma Tôn ở nơi linh hồn sâu thẳm cũng hoảng sợ mà kêu lên: "Đây là mỏ sắt tinh thần sao?” "Đây là bộ giáp được luyện chế từ mỏ sắt tinh thần của cường đại. "Thứ này đáng ra không nên xuất hiện ở trên đời, vì sao lại có nhiều mỏ sắt tinh thần để dùng luyện chế thành bộ giáp rùa như vậy, đơn giản là phung phí của trời mà!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK