Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Chương 296: Năm năm tra tấn

Bạch Khả Như bị tra tấn bởi cổ trùng ngày này qua ngày nọ, bị tra tấn như thế trong suốt năm năm. Người hạ cổ quả thật quá ác độc, như thế đã mất

hết tính người. Bạch Đình Quốc phải chi hàng nhiều tiền mỗi tháng để mua thuốc đặc trị của bác sĩ Tiền nhằm áp chế cổ trùng của Bạch Khả Như

Bác sĩ Tiên luôn coi benh của Bạch Khả Như là chứng rối loạn ý thức tâm thần và bệnh teo não.

Bởi nguyên nhân ký sinh của cổ trùng nên đã gây ra bệnh teo não nhẹ

Loại thuốc đặc trị này quả thực có thể điều trị teo não và ức chế sự phá hoại của cổ trùng, nhưng nó chỉ trị được phần ngọn không trị được tận gốc, ít có tác dụng

Sau khi Tiêu Hào kiểm tra các thành phần của thuộc, Bác sĩ Tiên không lừa Bạch Đinh Quốc Loại thuốc này quả thực rất đặt, Bắc sĩ Tiến hầu như không kiếm được tiền lời.

“Như thế nào?” Bạch Đình Quốc thấy Tiêu Hào kiểm tra xong, lo lắng nói: "Có cách nào không?" Tiêu Hào nói một cách rất chắc chắn: "Đình

Quốc, cậu đừng lo lắng, có thể chữa khỏi." Bạch Đình Quốc vui mừng khôn xiết: "Tiêu Hào, thật sự có thể chữa khỏi sao? Thật hả?"

Tiêu Hào nghiêm túc gật đầu: "Con gái của cậu không phải bị teo não, mà là bị người ta hạ cổ, cổ hút máu."

“Cậu nói gì?” Nghe thế, vẻ mặt của Bạch Đình Quốc thay đổi đáng kể: “Cổ hút máu?"

"Thảo nào, chẳng trách Khả Như thích ăn mấy đồ

làm từ máu

“Nhưng..." Vẻ mặt của Bạch Đình Quốc rất khó coi, trên trán xuất hiện mô hội lạnh. “Bác sĩ nói bệnh của Khả Như là bệnh teo não bám sinh, quả thật từ nhỏ Khả Như đã có vấn đề

"Sao lại có thể là cổ trùng?

Không phải Bạch Đình Quốc không tin lời của Tiêu Hào, mà là anh ấy không dám tin, không dám thừa nhân.

Anh ấy không thể chịu được việc con gái mình bị hành hạ trong suốt năm năm.

Anh ấy không sợ đau, không sợ tra tấn, không sợ bị đánh chết trong trận thi đấu hàng tháng.

Nhưng anh ấy sợ con gái mình bị tra tấn... sợ con gái mình sẽ phải chịu đựng những nỗi đau, cho dù một chút cũng không được...

Nhưng mà, con gái anh ấy đã phải chịu đựng nó trong năm năm trời

“Khả Như... không lâu sau khi khả Như chào đời, nó đã bị hạ cổ." Tiêu Hào hít sâu một hơi, sắc mặt cũng tràn đầy oán hận.

"Cậu yên tâm đi, tôi sẽ chữa khỏi hoàn toàn cho

Khả Như mà không để lại di chứng gì.

Đột nhiên, xung đột tức giận bùng phát trên cơ thể Bạch Đình Quốc.

"Nhất định là bọn chúng, nhất định là thế "Đánh gãy kinh mạch của tôi, còn hạ cổ con gái

"Tôi muốn giết bọn chúng, tôi muốn giết bạn

tôi!"

chúng

Trong ảnh mat Bạch Đinh Quốc tràn ngập một màu máu đỏ tươi, biểu cảm trên mặt vặn vẹo, gần xanh trên trần nổi lên, cả căn phòng tràn ngập sát khí vô tận.

Tiểu Hào hiểu được tâm trạng của Bạch Đỉnh

Quốc

Đã từng, khi Tiêu Hào biết gia đình mình phải tảng thân trong biển lửa, Tiêu Hào cũng vậy.

Cuối cùng, Tiêu Hào chỉ có thể chấp nhận, cũng chỉ có thể giấu nỗi đau vô tận vào đáy lòng.

Tiêu Hào nằm lấy bàn tay phải của Bạch Đình Quốc, một cỗ khí tức thơm mát tràn vào cơ thể.

Chẳng bao lâu, Bạch Đình Quốc đã bình tĩnh lại, sát khí của anh ấy giảm bớt, đôi mắt đỏ như máu

cũng trở lại bình thường.

Nhưng anh ấy vẫn hơi thở hổn hển, cố gắng điều tiết cảm xúc của mình.

Tiêu Hào vỗ về vai Bạch Đình Quốc. "Tôi chữa khỏi bệnh cho Khả Như trước, chuyện còn lại tôi sẽ giúp cậu."

Tiêu Hào ngồi xuống bên giường, đặt tay lên đầu Bạch Khả Như

Kiểm tra sâu vào, Tiêu Ilào phát hiện ra con cổ trùng này rất thông minh, đã rời khỏi não bộ và ẩn mình trong huyết mạch của Bạch Khả Như

Ấn minh ở đâu cũng chẳng ích gì, lực lượng của

Tiêu Hào đã tìm thấy con có trùng. Con có trùng biết có người muốn xử lý nó nên nhanh chóng bỏ chạy. Lực lượng của Tiểu Hào nhanh chóng bao vây con có trùng lại trong một vị trí

Lực lượng đó quét sạch con có trùng, đưa cô trung ra khỏi cơ thể Bạch Khả Như, rồi hòa vào cơ thể Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào.

Thao tác của Tiêu Hào rất cẩn thận, không gây hại cho cơ thể của Bạch Khả Như.

Tiêu Hào đã khống chế được cổ trùng.

Anh có thể tìm ra chủ nhân của cổ trùng dựa vào con cổ trùng này.

Tuy nhiên lần này có hơi rắc rối. Đợi sau khi trận thi đấu võ kết thúc, Tiêu Hào sẽ đi tìm chủ nhân của cổ trùng, trả thù cùng người anh em của mình.

Tiêu Hào thu công, đắp chăn bông cho Bạch Khả

Nhu.

Bạch Khả Như ngủ thiếp đi, ngủ rất ngon, rất say.

"Đình Quốc, đứa bé không sao cả rồi."

"Không sao? Chữa khỏi rồi ư?" Bạch Đình Quốc cảm giác như đang nằm mơ.

Một căn bệnh mà không bác sĩ nào có thể chữa khỏi, Tiêu Hào lại chữa khỏi trong vài phút. Anh ấy chỉ nhìn thấy Tiêu Hào ẩn tay vào đầu con

gái mình một lúc, rồi bệnh được chữa khỏi. Sức mạnh của Tiểu Hào, anh ấy không phát hiện ra được, cũng không thể cảm nhận được

Tiêu Hào rất chắc chắn, mỉm cười gật đầu

"Tiêu Hao!" Vẻ mạt của Bạch Đình Quốc tràn đầy những giọt nước mat của sự kích động, bất thình lình quỳ xuống cúi đầu: “Tiêu Hào, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu!”

"Là cậu đã cứu tôi và Khả Như!"

"Lòng tốt của cậu đối với tôi, tôi..."

“Đủ rồi!” Tiêu Hào tức giận, nằm lấy cổ áo Bạch Đình Quốc, nâng anh ấy lên, sau đó ném xuống chiếc ghế bên cạnh.

"Chúng ta có quan hệ gì? Giữa chúng ta có cần như vậy không? Tôi cần cậu quỳ xuống cảm ơn tôi à?”

"Năm năm trước, trên chiến trường, cậu đã đỡ ba viên đạn cho tôi, tôi có phải quỳ xuống cảm ơn cậu không?"

Tiêu Hào không thích như vậy. Bạch Đình Quốc là người anh em chân chính của Tiêu Hào

Trước đây, Tiêu Hào không mạnh mẽ như vậy, chính Bạch Dinh Quốc là người đã chăm sóc Tiêu Hảo khắp nơi khắp chốn, coi Tiêu Hào như là em trai mình.

Bây giờ Tiêu Hào đã mạnh hơn, sở hữu sức mạnh của một vị hoàng đế Anh giúp đỡ người anh em của mình là chuyện phải làm.

Anh không cần người anh em của mình phải quỳ xuống cúi đầu cảm ơn mình.

Như vậy rất xa lạ

Anh không thể chịu đựng được Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Bạch Đình Quốc cười khổ: "Phồn hoa đã tàn, cảnh còn người mất. Tiêu Hào, năm năm qua, tôi đã trải qua quá nhiều chuyện, cũng nhìn thấu được không ít việc."

"Cậu không còn là Tiêu Hào của quá khứ, tôi cũng không phải là Bạch Đình Quốc của trước kia, phải không?"

Tiêu Hào nghẹn lời.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, phần tinh cảm chân thành tha thiết mà cả hai đã từng có, những điều họ đã cùng nhau trải qua sẽ không thay đổi.

"Đi thôi, hai anh em chúng ta uống một ly đi, để cho Khả Như nghỉ ngơi thật tốt."

Bạch Đình Quốc kéo lấy cánh tay của Tiêu Hào, hai người đi đến phòng khách bên ngoài, ngôi trên ghế sô pha.

Bạch Đình Quốc lấy một chai rượu mạnh từ dưới bàn cà phê, rót hai ly.

"Tiêu Hào, anh em chúng ta uống một ly

Hai người nâng ly

Loại rượu mạnh này là rượu mạnh của Bộ Quân sự biên giới phía Bắc, quân nhân xuất ngũ đều có thể mua được.

Sau khi nem rượu. Tiểu Hạo nhớ lại những ngày anh đã ở bên Bạch Đinh Quốc, dũng cảm chiến đấu, sống qua ngày cùng nhau.

Tiêu Hào hỏi: "Đình Quốc, năm năm qua vẫn không có tin tức của cậu. Cậu đã ở đâu vậy?"

Lúc đầu, sau khi trận chiến bảo vệ lãnh thổ phía Bắc kết thúc, Tiêu Hào quay trở lại Bộ Quân sự, nhưng Bạch Đình Quốc đã rời khỏi biên giới phía Bắc. Hơn nữa còn là rời đi một cách vội vàng, ngay cả chiến công cũng không nhận mà đã bỏ đi.

Tiêu Hào nhận chiến công thay cho Bạch Đình Quốc, nửa tháng sau tìm đến Bạch Đình Quốc nhưng không thấy Điện thoại của Bạch Đình Quốc không liên lạc được, địa chỉ anh ấy để lại cũng đã bị phá dỡ - chuyển đi

Lúc đó tu vị của Bạch Đình Quốc cao hơn Tiêu Hào, nếu Bạch Đình Quốc không rời đi, ở cùng với Tiêu Hào thì thành tích hôm nay của anh ấy tuyệt đối sẽ cực kỳ cao.

“Năm đó sau khi rời đi, tôi trở về gia tộc." Bạch Đinh Quốc nhớ tới điều gì đó. "Bởi vì vợ tôi sắp sinh, tôi sắp làm cha, nên tôi phải trở về

Thôi đi, Tiêu Hào, tôi không muốn nhắc đến quá khứ

"Cơ thể tôi đã bình phục, bệnh của Khả Như cũng đã khỏi. Từ nay về sau, tôi sẽ rời khỏi đây và sống một cuộc sống yên tĩnh

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK