Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới núi Bàn Long, một người dân thường ăn mặc cũ nát ở trong phòng.

Vực chủ đang chữa thương ở đây.

Sau khi ông ta xuống núi cũng không rời đi xa, mà là cải trang thành một người bình thường, toàn thân mặc đồ thể thao, đeo kính mắt gọng đen, nhìn qua giống như một người khách bình thường.

Ông ta bao hết tòa sân viện này, vừa chữa thương, vừa chờ đợi sư phụ đến đây.

Hai ngày trước, Vực chủ nhảy xuống sông lớn, dòng nước chảy xiết tuôn trào cuốn Vực chủ đi xa.

Ông ta ở giữa dòng sông một ngày một đêm, bị nước sông cuốn xuống chân núi.

Không thể không nói, đường thủy là con đường xuống núi nhanh nhất, nhưng ngâm trong nước một ngày một đêm, không phải tất cả mọi người đều có thể chịu đựng được.

Vẫn phải cẩn thận đá ngầm và mạch nước ngầm trong nước, chống lại sát khí khủng bố trong nước.

Sau khi Vực chủ xuống núi, cả người uể oải, viết thương đầy rẫy, chỉ còn dư lại nửa cái mạng.Cho nên, ngay sau đó Vực chủ lập tức thuê lại tòa sân vường hẻo lánh chữa thương.

Vực chủ đoán, coi như Tiêu Hào xuống núi, ít nhất phải mất ba ngày.

Sư phụ đang từ Nam Cảnh tới, sau một tiếng là có thể đến.

Vực chủ đã sớm chuẩn bị kỹ càng mọi chuyện, nhất định phải thuyết phục được sư phụ, giết chết Tiêu Hào.

Hơn một tiếng sau, giữa sân nhà dân có một trận gió to, sau đó là tiếng cánh quạt.

Một chiếc máy bay trực thăng hạ xuống sân lớn. Sau khi máy bay ổn định, cửa máy bay mở ra, có hai người đi xuống.

Người trung niên đi phía trước, toàn thân chính khí, mặc trang phục màu xanh lam, tóc đầu đinh, mặt chữ quốc, lông mày như lưỡi đao, tràn đầy uy nghi.

Người trung niên đi sau, là phi công. “Sư phụ

Vực chủ từ trong phòng vọt ra, khuôn mặt tràn đầy khổ sở. “Sư phụ, bộ mặt của Nam Cảnh bị con làm mất hết!” “Mặt mũi của sư phụ, cũng bị con làm mất “Sư phụ, xin người trừng phạt con!”

Mặt Vực chủ đầy bi phẫn, quỳ gối trước mặt sư phụ nhận tội!

Người này, chính là sư phụ Vực chủ, Vực chủHuyền Vực, Phạm Tuấn Nghị. “Đứng dậy!” Phạm Tuấn Nghị nhìn thấy Vực chủ quỳ xuống đất nhận tội, ý lạnh đầy mặt. “Trước đây ta dạy con như nào?” “Thân là Vực chủ, không được làm như thế này!” “Còn ra thể thống gì!”

Trong miệng Phạm Tuấn Nghị nói như vậy, nhưng trong lòng cũng thương xót cho đệ tử mình.

Bị người ta bắt nạt, vết thương chẳng chịt, khuôn mặt cũng sưng phồng lên, còn quỳ trước mặt mình.

Chắc chắn đã chịu sỉ nhục rất lớn!

Vực chủ lập tức đứng dậy, ông ta biết, mục đích đã đạt được.

Sư phụ thường hay nói năng chua ngoa nhưng dễ mềm lòng, còn rất bệnh người của mình.

Hai người vào nhà.

Phạm Tuấn Nghị nhìn thấy đệ tử ở một nơi đơn sơ, trong lòng càng không thoải mái, nhìn ghế gỗ cũ nát trước mắt, ngồi cũng không muốn ngồi. “Nói, rốt cục xảy ra chuyện gì?”

Vực chủ lấy ra văn bản bàn giao Linh Trì, nói: "Sư phụ, con vì bộ quân sự Nam Cảnh tìm được một thánh địa tu luyện. “Nhưng hiện tại thánh địa còn tồn tại mốt số thuộc tính không xác định, con dự định để người nhà họ Trần tiếp nhận, kiểm tra sự an toàn của thánh địa tu luyện trước, rồi mới giao thánh địa cho Nam Cảnh, để nộp lên quốc gia.“Thế nhưng...Giữa đường có một cường giả xuất hiện, người này gọi là Tiêu Hào, cậu ta lấy thân phận điều tra viên Long Tổ, áp chế con, luôn luôn làm khó dễ con, thậm chí giết người của con." “Nếu con không chạy thoát nhanh, sợ là...Đã gặp độc thủ!”

Vực chủ nói ngắn gọn mọi chuyện xảy ra cho Phạm Tuấn Nghị.

Phạm Tuấn Nghị khiếp sợ không thôi: “Tên Tiêu Hào rốt cục có bối cảnh gì? Dám khiêu chiến uy nghiêm Vực chủ? Dám khiêu chiến uy nghiêm Nam Cảnh!” “Một điều tra viên của Long Tổ, mà cậu không khống chế được?"

Trong lòng Phạm Tuấn Nghị có rất nhiều nghi ngờ.

Vực chủ giải thích: “Người này cực kỳ mạnh mẽ, giết cậu chủ của nhà họ Đỗ ở Bình Châu, người nhà họ Lãnh ở Kim Cường, còn giết gia chủ nhà họ Diệp! “Thủ hạ của người đó, một chiêu là có thể đánh bại được con!” “Con hoài nghị đối phương. Đã tới cảnh giới Ngưng Đan!” “Cái gì? Ngưng Đan?” Phạm Tuấn Nghị đã sớm đoán được thực lực của đối phương rất mạnh, đệ tử của ông là Thần Thông đỉnh phohng, là người thận trọng tỉ mỉ, sẽ không dễ dàng đắc tội người khác.

Chỉ có người ở cảnh giới Ngưng Đan, mới có thể hoàn toàn áp chế cảnh giới Thần Thông.

Ngưng Đan, là một cảnh giới cao, linh khí trong cơthể ngưng tụ thành đan, có thể làm cho lực lượng ngưng tụ lại, lực công kích tăng cường gấp mấy lần. Phạm Tuấn Nghị nhìn kỹ văn bản bàn giao trên tay, không có bất cứ vấn đề gì. Ủng hộ team *chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip

Linh Trì, thánh địa tu luyện, từ xưa tới nay đều có rất nhiều cường giả trong vùng tranh đoạt.

Căn cứ vào sự miêu tả của Vực chủ, thánh địa tu luyện lớn như vậy, ngay cả Phạm Tuấn Nghị cũng động tâm.

Phạm Tuấn Nghị khép văn bản bàn giao lại, nói: “Con thật sự chân thành muốn giao Linh Trì cho bộ quân sự Nam Cảnh?” “Cái văn bản bàn giao này, là Đại trưởng lão của các con và Châu chủ Kim Cường ký kết thỏa thuận chuyển nhượng. “Một thỏa thuận khác, là thỏa thuận chuyển nhượng Huyền Âm Môn.” “Ta hỏi con, có phải con muốn độc chiếm Linh Trì, cho nên mới phát sinh xung đột với người của Long TO?"

Phạm Tuấn Nghị vô cùng lợi hại, liếc mắt là đã nhìn ra vấn đề ở đâu, ông ta nổi lên lòng nghi ngờ.

Nhưng Vực chủ lại nói: "Sư phụ, con theo người nhiều năm như vậy, con biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm “Linh Trì lớn như vậy, con muốn nuốt một mình, nhưng mà con nuốt làm sao được?” “Còn nữa, nếu con muốn chiếm làm của riêng, con ký kết nhiều thỏa thuận như vậy làm gì?”Phạm Tuấn Nghị hừ lạnh một tiếng: “Cho dù con có lòng riêng hay không cũng không quan trọng. “Nếu con muốn giao Linh Trì cho Nam Cảnh, giao cho các chiến sĩ tu luyện, vậy thì chuyện này, sư phụ giúp con quản.

Ánh mắt Vực chủ sáng lên.

Sư phụ ra tay, sau này Linh Trì chắc chắn hoàn toàn thuộc về bộ quân sự Nam Cảnh, Vực chủ không thể nuốt một mình.

Đem Linh Trì giao cho bộ quân sự Nam Cảnh, Vực chủ cũng có cơ hội đi Linh Trì tu luyện, nếu như bị Tiêu Hào lấy Linh Trì đi, căn bản không có phần của Vực chủ.

Phạm Tuấn Nghị biết chuyện này không đơn giản như vậy, tiếp tục hỏi: “Tiêu Hào rốt cục có thân phận gì? Đằng sau Tiêu Hào là gì?”

Nói tới bối cảnh của Tiêu Hào, Vực chủ cũng không biết nhiều. “Tư liệu về Tiêu Hào rất nhiều, nhưng đều là bề nổi, con không tra được lai lịch thực sự của Tiêu Hào.” “Con nghĩ, Tiêu Hào chắc chắn có quan hệ tới bộ quân sự Bắc Cảnh, và Long Tổ.” “Sư phụ, thủ hạ của Tiêu Hào có thể đánh bại con trong một chiêu, con nghĩ có khả năng Tiêu Hào còn lợi hại hơn.” “Thủ hạ của Tiêu Hào không chỉ đả thương con, giết người của con, còn sỉ nhục con, thậm chí sỉ nhục cả sư phụ, sỉ nhục Nam Cảnh!” “Thậm chí...Còn nói Nam Cảnh của chúng ta

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK