Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất


Thạch Đức Quy vận chuyển công lực của anh ta. Một luồng khí hắc ám xuất hiện trên người Thạch Đức Quy rồi quét sạch luồng âm khí trước mặt và vận chuyển nó vào cơ thể anh ta.

Luồng khí này không phải là một loại công pháp Huyền Âm chính thống mà là một loại công pháp tà ác khát máu.

Cơ thể Thạch Đức Quy giống như là một cái hố không đáy, âm khí từ bốn phương tám hướng đổ về như thủy triều cuồn cuộn và liên tục bị anh ta nuốt chửng.

Mọi người đều nhìn về phía Thạch Đức Quy.

Bạch Ái Linh ngạc nhiên nói: “Thạch Đức Quy, anh là con trai của chủ tịch thành phố mà lại đi luyện tà thuật sao?”

Thất Sát cảm nhận được luồng khí của Thạch Đức Quy thì rất ngạc nhiên.

Thất sát luyện Huyền Âm Công nên ông ta biết rất nhiều về Tà Âm Công, loại công pháp mà Thạch Đức Quy đang tu luyện có thể hấp thu nhiều loại nănglượng tiêu cực để chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân.

Loại tà thuật này phát triển rất nhanh, chỉ cần có đủ âm khí và các năng lượng tiêu cực khác là có thể nhanh chóng nâng cao tu vi của bản thân lên một cách nhanh chóng.

Thạch Đức Quy khẽ liếc nhìn Bạch Ái Linh: “Chỉ cho phép mấy người tu luyện Âm Công mà không cho tôi tu luyện Tà Công sao?” “Không phải mấy người thường xuyên nói luyện công không có chính tà, chỉ có lòng người mới có chính tà mà thôi à.”

Tuy rằng nói là nói vậy nhưng đối với những công pháp quá mức độc ác, cần phải giết người mới có thể tu luyện thì không được thực hiện.

Loại công pháp mà Thạch Đức Quy tu luyện là chiếm đoạt sức mạnh của Âm Tà. Loại tu luyện này sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của con người và khiến họ trở nên khát máu và ác độc.

Bạch Ái Linh cũng không thèm nói nhiều với anh ta nữa.

Mọi người lấy đèn pin ra, Thạch Đức Quy dẫn theo bốn người bọn họ đi về phía trước.

Không gian phía trước rất rộng, khoảng mấy trăm mét vuông nhưng tầm mắt bị cản trở nên mọi người bước đi rất chậm.

Bên cạnh đó họ có thể thấy một số xe nâng, một số công cụ hiện đại để đào hổ, rất nhiều cái thùng, dây thừng và cần cầu.Môn phái Huyền Âm đã khai thác khoáng thạch nhiều năm ở đây, với đầy đủ dụng cụ.

Ở cuối phía đông là lối vào của hang động Huyền

Âm.

Khi mọi người sắp đi tới cửa hang động Huyền Âm thì Tiêu Hào lại nói: “Mọi người thu hồi sức mạnh lại, đừng phóng thích ra bất kỳ luồng sức mạnh nào để thăm dò nơi này. Nếu không sẽ bị con linh xà coi như khiêu khích Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện88*.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại *Truyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Bởi vì tầm nhìn của mọi người đã bị chặn lại nên họ đều phóng ra luồng khí để khám phá mọi thứ ở vị trí phía trước.

Thạch Đức Quy bất mãn nói: “Tiêu Hào, chúng ta tới đây là để giết con rằn chứ không phải chúng ta tới đây để tham quan. “Bây giờ con rắn mà xuất hiện thì tôi sẽ giết nó ngay. “Lo làm tốt chuyện của anh đi, đừng có ở đây mà chỉ trỏ trước mặt tôi.” “Anh cũng không tự xem bản thân có thân phận gì, nếu anh còn nói thêm một câu thì tôi sẽ ném anh ra khỏi đây."

Vốn dĩ Thạch Đức Quy không có hiểu biết gì về Tiêu Hào nhưng anh ta có thể cảm nhận được Tiêu Hào là một cường giả Tiên Thiên.

Tiêu Hào luôn mở miệng chỉ đạo mọi người làm mọi việc và điều đó khiến Thạch Đức Quy rất bất mãn. Tiêu Hào vẫn thản nhiên nói: “Tôi chỉ nói với Thất Sát và Bạch Ái Linh, Thạch Đức Quy anh đừng có tựmình suy nghĩ viển vông “Nếu anh còn nói bất cứ điều gì vô lễ nữa thì tôi sẽ khiến anh rơi đầu đó.

Khi Tiêu Hào biết rằng Thạch Đức Quy đang luyện tà thuật thì anh đã muốn giết chết Thạch Đức Quy.

Mỗi người chủ tịch của thành phố đều là người cán bộ quản lý cơ sở của nước Kỳ Hạ. Con trai của chủ tịch thành phố tuyệt đối không được phép tu huyện là thuật

Mục đích của người quản lý là phục vụ nhân dân, mà những người như Thạch Đức Quy lại tu luyện tà công thì chỉ sợ sẽ gây hại cho người dân.

Người như vậy. Tiêu Hào sẽ không tha cho anh ta được “Anh nói cái gì?" Thạch Đức Quy cảm thấy rất nực cười đã nhiều năm như vậy rồi nhưng không có người nào dám ở trước mặt anh ta nói những lời tàn nhầm như vậy.

Bố của anh ta là chủ tịch của thành phố Thanh Hà nên không ai dám động vào anh ta cà.

Bạch Ái Linh vừa nói rằng Tiêu Hào không phải người nhà họ Bạch, vì vậy Thạch Đức Quy có ý định sẽ dạy cho Tiêu Hào một bài học

Thạch Đức Quy nhảy mắt với những người bên cạnh

Người nọ đang định đối phó với Tiêu Hào nhưng đã bị Lãnh Quế Anh chặn lại. Thạch Đức Quy nhìn Lãnh Quế Anh có vẻ bất mãn.Lãnh Quế Anh nói: “Cậu Thạch à, Tiêu Hào nói đúng đó. Chúng ta hãy thu hồi luồng khí và sức lực của mình để làm quen với môi trường ở đây đã “Không gian ở nói này u ám quá, chúng ta cần phải từ từ thăm dò. Lúc trước con rắn khổng lồ đã giết rất nhiều người có thực lực mạnh rồi, chúng ta phải cẩn thận. Ủng hộ *team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip

Mặc dù Thạch Đức Quy không hài lòng, nhưng Lãnh Quế Anh vừa mới trở thành người phụ nữ của anh ta nên khi nghe Lãnh Quế Anh nói thì có vẻ anh ta cảm thấy lọt tai hơn.

Anh ta đi đến bên cạnh Lãnh Quế Anh và mỉm cười: “Nếu người đẹp Lãnh Quế Anh của anh đã nói như vậy thì anh sẽ làm theo ý của em” “Muộn rồi.” Đột nhiên Tiêu Hào nói. “Muộn là muộn như thế nào?” Thạch Đức Quy nhìn chằm chằm Tiêu Hào, không hiểu ý của anh muốn nói gì.

Lúc này, phía trước có tiếng sột soạt. Có thứ gì đó đang nhanh chóng tiến lại đây.

Mọi người đều lên dây cót tinh thần đề phòng, tất cả đều nhìn chằm chằm vào bóng tối phía trước.

Đột nhiên, một bóng đen vọt ra từ trong bóng tối và nhanh như chớp nó đã xuất hiện trước mặt Thạch Đức Quy.

Trong đôi mắt của Thạch Đức Quy hiện ra một cái đầu rắn khổng lồ, tiếp theo là một thân rắn có vảy. Toàn bộ con rắn dài hơn mười mét.

Cái đuôi rắn ở trên mặt đất, như thể một chânđang nâng đỡ toàn bộ cơ thể.

Dài hơn mười mét, cao bằng tòa nhà bốn tầng rồi còn gì.

Thạch Đức Quy nhìn chằm chằm vào con rắn khổng lồ trước mặt mà mồ hôi lạnh túa ra toàn thân.

Ngoại trừ Tiêu Hào thì tất cả đều vô cùng sợ hãi và theo bản năng họ liên tục lùi lại phía sau.

Gào.

Con rắn khổng lồ gầm lên, luồng âm khí và màn sương mù dày đặc bao vây xung quanh nó tầm mấy chục mét đều bị luồng khí gầm thét của nó cuốn trôi tách ra làm hai. Lúc này toàn thân con rắn không bị màn sương mù đen bao phủ nên tất cả đều lộ ra trước mặt của mọi người.

Thân rắn dài khoảng mười lăm mét, toàn thân có lớp vảy đen xám dày đặc.

Đầu rắn là hình tam giác ngược giống như rắn hổ mang, hai mắt nó thẳng đứng toát ra ánh sáng đỏ như máu rất kỳ lạ. Trông nó ảm đạm dị thường, đôi mắt sáng đỏ đang nhìn chăm chăm vào Thạch Đức Quy.

Trước đây anh ta nhìn thấy con rắn trong video và bây giờ anh ta nhìn thấy con rắn trong thực tế là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Trong video được ngăn cách bởi màn hình điện thoại di động, còn bây giờ anh ta mới thực sự cảm nhận được sự đáng sợ của con rắn khổng lồ.

Trước mặt con rắn khổng lồ thì con người trở nên yếu đuối biết bao.

Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK