Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại trưởng lão lao về hướng khe sơn cốc, vừa đi, vừa phóng thích ra khí tức mạnh mẽ, toàn lực chạy đi.

Ông ta nhất định phải dẫn dụ truy binh phía sau đi.

Đại trưởng lão vừa mới chạy trốn tới khe sơn cốc, một người bóng người lóe lên, đứng trước mặt Đại trưởng lão.

Chính là Tiêu Hào.

Trong tay Tiêu Hào mang theo một người, là

Thiệu Kiên.

Tiêu Hào đã bắt được Thiệu Kiên.

Giờ phút này trong lòng Thiệu Kiên hối hận không thôi.

Ông ta thật sự không ngờ, ban đầu chuyện về Linh Trì giống như nắm chắc trong tay rồi, cuối cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy.

Tiêu Hào bắt được Thiệu Kiên, mà Thiệu Kiên đã đáp ứng Tiêu Hào, làm người làm chứng.

Thiệu Kiên nhớ tới trước đó Âm Linh xã giết nhiều người như vậy, ông ta sợ Tiêu Hào giết anh.

Đại trưởng lão vẫn đang cố gắng chạy đi, lấy hếtsức bình sinh chạy nhanh về phía trước, nhìn thấy Tiêu Hào đuổi theo nhanh như vậy, vô cùng giật mình.

Đại trưởng lão thở hổn hển, trong lòng ông ta tính toán, kéo dài thời gian, kéo dài càng lâu, Vực chủ có thể chạy càng xa.

Tiêu Hào lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão: “Trần trưởng lão, còn không bỏ tay chịu trói!" Đại trưởng lão chỉ tập trung lau mồ hôi thở dốc, không hề trả lời Tiêu Hào.

Thiệu Kiên cũng nói: "Đại trưởng lão, bỏ tay chịu trói đi, nhận tội chúng ta còn có đường sống, nếu như ông không nhận tội, Tiêu Hào sẽ giết chúng ta.”

Đại trưởng lão híp mắt: “Thiệu Kiên, ông đã nhận tôi?”

Thiệu Kiên mặt lạnh: “Xin lỗi, tôi không muốn chết.” “Tôi đã nhận tội, thẳng thắn tất cả.” “Tên phản đồ này!” Đại trưởng lão giận dữ: “Vực chủ là sư phụ của mày, mày lại dám phản bội sư phụ “Mày không xứng làm một người chiến sĩ” Lần này chuyện về Linh Trì, là Thiệu Kiên gọi điện thoại cho Vực chủ, nếu không phải vì Thiệu Kiên, Vực chủ cũng sẽ không biến thành như bây giờ.

Bây giờ, Thiệu Kiên còn phản bội Vực chủ.

Đại trưởng lão vô cùng tức giận.

Hơn nữa, Đại trưởng lão muốn mượn cơ hội kéo dài thời gian.

Thiệu Kiên cả giận nói: “Đại trưởng lão, đây cũngkhông phải lỗi của tôi, vốn dĩ tôi không muốn nhận tội, nhưng vừa nãy sư phụ mới để Châu chủ chịu oan, trong lúc chạy trốn, ông và sư phụ cũng chỉ lo mình, hoàn toàn mặc kệ tôi.” “Là các ông bất nhân trước, tôi mới bất nghĩa!”

Hai mắt Đại trưởng lão trợn trừng: "Đồ vô lại, tạo làm thịt mày!”

Một luồng kình khí lao về phía Thiệu Kiên.

Tiêu Hào chặn lại kình khí của Đại trưởng lão, nói: “Đừng giãy dụa nữa."

Đại trưởng lão hít sâu một hơi, không phản kháng: “Tiêu Hào, dù sao tôi cũng không phải là đối thủ của cậu, tôi đi với cậu.”

Tiêu Hào không nghĩ tới Đại trưởng lão dễ nói chuyện như vậy. “Vực chủ đầu?” Tiêu Hào hỏi.

Đại trưởng lão nhìn một chút xa xa, nói: “Tu vi Vực chủ cao hơn tôi, đương nhiên chạy trốn nhanh hơn.”

Tiêu Hào phóng ý niệm bao trùm ra xa, nhưng không phát hiện ra tung tích của Vực chủ, tiếp tục thăm dò phía trước, vẫn không có phát hiện. “Ông lừa tôi.” Tiêu Hào lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão: “Nói cho tôi, Vực chủ ở nơi nào?”

Coi như Vực chủ có pháp bảo ẩn nấp, cũng không ngăn được sự dò xét của Đế Vương. Kỳ quái là, Tiêu Hào không tìm được Vực chủ.

Chẳng lẽ Vực chủ lên trời?

Đại trưởng lão đương nhiên sẽ không nói, nói:“Vực chủ là Thần Thông đỉnh phong, tốc độ cực nhanh, bỏ tôi lại đằng sau.” “Nơi này một con đường khe núi này, Vực chủ đương nhiên là rời đi từ con đường này. “Thật sao?” Tiêu Hào cười cợt: "Đại trưởng lão, đừng giả vờ giả vịt trước mặt tôi, chiều điệu hổ ly sơn này của ông dùng không tồi. “Ông cho rằng tôi không biết Vực chủ đi đâu sao?” Ánh mắt Tiêu Hào nhìn về phía bờ sông. Trên đường không có, vậy chỉ đường thủy. Đại trưởng lão cả kinh “Vực chủ đi đường thủy rồi. Lúc này, một bóng người từ đằng xa lướt tới, đi tới trước mặt Tiêu Hào. “Chỉ là tôi không muốn xuống nước tìm Vực chủ, trong nước sát khí thực sự là quá nặng, tôi cũng không muốn làm bẩn quần áo của tôi.” “Tiêu Hào, anh đi bắt Vực chủ, nơi này giao cho tôi.”

Tiêu Hào suy nghĩ một chút, không có dự định đi bắt Vực chủ, nói: “Khinh Vân, cô ở lại chỗ này cùng mọi người, tôi và Chu Tước đem đám người Châu chủ giải đi.”

Ngoại trừ những việc này, Tiêu Hào còn muốn xuống núi đi tìm Tử Thanh.

Ninh Khinh Vân nói: “Anh không tìm Vực chủ?” “Không cần.” Tiêu Hào giải thích: “Nơi này địa thế hiểm trở, trong nước có âm sát khí rất nặng, xuống nước bằng đường thủy, quả thực sống không bằngchết, coi như Vực chủ xuống được núi, cũng chỉ còn dư lại nửa cái mạng.” “Đuổi theo ông ta làm gì?” “Muốn bắt ông ta, trực tiếp đi bộ quân sự Nam Cảnh tìm là được.” Cập* nhật chương mới nhất tại Truyện88.vip

Giờ này Vực chủ, đang chịu tra tấn dưới dòng Đại trưởng lão nghe thấy Tiêu Hào không đuổi sông! theo Vực chủ, nỗi lo trong lòng cuối cùng cũng vơi đi.

Tiêu Hào, cậu còn muốn đi bộ quân sự Nam Cảnh bắt người? Cậu có quyền lực đó sao?

Chờ sư phụ Vực chủ đến đây, các người đều phải chết!

Ninh Khinh Vân đi tới trước mặt Tiêu Hào, cô muốn cùng hành động với Tiêu Hào. “Chuyện áp giải phạm nhân, không cần anh tự mình đi làm chứ?” “Có phải anh muốn đi tìm em gái Tử Thanh của anh không?”

Tiêu Hào không muốn giải thích nhiều như vậy, nói: “Rất nhiều chuyện cần tôi tự mình đi xử lý. “Khinh Vân, sau khi tôi làm xong, sẽ tới nơi này với mọi người."

Ninh Khinh Vân nhẹ nhàng nở nụ cười: “Đã lâu rồi anh không gọi tôi là Khinh Vân.” “Nể mặt anh gọi tôi là Khinh Vân, tôi sẽ ở lại đây bảo vệ người của anh." Có Ninh Khinh Vân bảo vệ mọi người, bất kỳ aicũng không dám tới đây quấy rồi.

Sau đó, Ninh Khinh Vân ở lại chỗ này, Tiêu Hào trở lại Linh Trì, tạm biệt mọi người.

Trước khi đi, Liễu Nguyệt Hân lôi kéo Tiêu Hào đi sang một bên, nói: “Tiêu Hào, đừng quên chuyện của em."

Gần đây Tiêu Hào vẫn rất bận, Liễu Nguyệt Hân cũng không muốn quấy rầy Tiêu Hào, vẫn ở đây tu luyện.

Nhưng chuyện liên quan tới thân thể của cô, liên quan tới chuyện của nhà họ Bạch, cô vẫn canh cánh trong lòng.

Cô muốn nhanh chóng biết đáp án. “Ừ.” Tiêu Hào chậm rãi gật đầu, anh cầm tay Liễu Nguyệt Hân, nói: “Chờ sau khi mọi chuyện ở đây kết thúc, chúng ta cùng nhau tới nhà họ Bạch.” “Anh và Chu Tước đi ra ngoài làm việc, sau đó Khinh Vân sẽ dạy mọi người tu luyện

Mấy ngày gần đây, mỗi ngày Liễu Nguyệt Hân đều tu luyện cực khổ, không hề lười biếng, trừ ăn cơm nghỉ ngơi, thời gian còn lại vẫn ở trong Linh Trì.

Áp lực của Liễu Nguyệt Hàn rất lớn. Bên cạnh Tiêu Hào có rất nhiều cô gái.

Trước đây có Băng Sương, bây giờ có Ninh Khinh Vân và Chu Tước.

Các cô đều là những cường giả mạnh mẽ, hơn nữa đều là mỹ nữ tuyệt sắc.

Tiêu Hào đi ra ngoài làm việc, không mang theo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK