Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha... Châu chủ không ngờ rằng Tiêu Hào vừa đến đã ra oai phủ đầu với ông ta.

“Tiêu Hào, trên lệnh điều tra hiển thị cậu chỉ là điều tra viên của Long tổ mà thôi!” Châu chủ lạnh lùng nói: “Người Long tổ nhất định phải làm việc theo điều lệ của Long tổ, không thể vi phạm quy tắc!”

“Mà cậu lại giết nhiều người của chúng tôi như vậy, giết con trai và con gái của tôi!”

“Tiêu Hào, cậu đã làm trái quy tắc!”

“Tôi cho cậu biết, Tiêu Hào, cậu giết con của tôi, tôi sẽ đích thân đến thăm hỏi tổ trưởng Long tổ ở Kim Cường!”

“Cậu chỉ là một điều tra viên nho nhỏ, cậu có thể làm gì được tôi!”

Thân phận của Tiêu Hào trên lệnh điều tra đúng là điều tra viên, với lại chỉ là điều tra viên hiệp trợ.

Tiêu Hào là Long Hoàng tiền nhiệm, nhưng anh đã nghỉ việc, dựa theo quy tắc của Long tổ, Tiêu Hào muốn dùng lệnh điều tra thì chỉ có thể dùng thân phận điều tra viên bình thường.

Long Hoàng tiền nhiệm cũng không có đặc quyền, đây là quy tắc thép của Long tổ. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Dựa vào thân phận và địa vị mạnh mẽ của Châu chủ, chỉ cần nghi ngờ điều tra viên vi phạm quy tắc, quả thật có thể từ chối phối hợp với điều tra viên.

Châu chủ cũng từng có giao thiệp với người Long tổ, ông ta có quyền trực tiếp đến thăm hỏi tổ trưởng Long tổ ở nơi đó.

Tiêu Hào híp mắt, nói: “Vừa rồi tôi đã nói, tôi không giết con trai và con gái ông.

“Tất cả hành động của tôi đều không hề vi phạm quy định.”

Khi Tiêu Hào vừa mới vào biệt thự, ý niệm đã quét qua quan tài trong linh đường.

Trong quan tài là thi thể của Chu Thục Nhi và Chu Soái.

Đối với cái chết của hai người, Tiêu Hào đã phân tích chắc chắn là người khác gây ra để vu oan hãm hại.

Chẳng qua mục đích của việc vu oan là gì, Tiêu Hào cũng không rõ ràng cho lắm.

Từ khi Tiêu Hào giết người của Châu chủ người, giết em ba Chu Ngọc Cương của Châu chủ, giữa Tiêu Hào và Châu chủ đã là quan hệ thù địch.

Vu oan như thế chỉ có thể làm cho mối thù giữa Tiêu Hào và Châu chủ trở nên sâu sắc, ngoài ra không có tác dụng khác. Tiêu Hào đã chuẩn bị từ sớm, tuyệt đối sẽ không cho đối phương có bất cứ cơ hội nào bắt được nhược điểm của anh.

Tiêu Hào có biện pháp chứng minh sự trong sạch của mình, cũng có biện pháp chứng minh mình không có hành vi nào vi phạm quy định.

Nhưng mà mọi chuyện đều phải làm từng bước một.

Tiêu Hào biết lầu hai có hai người, Vực chủ ở lầu hai.

Anh muốn nhìn xem đối phương rốt cuộc có kế hoạch gì, rốt cuộc muốn làm gì.

Tiêu Hào không thừa nhận mình là hung thủ, điều này khiến lửa giận trong lòng Châu chủ càng bùng cháy: “Thế nào? Cậu giết người mà không dám thừa nhận à?”

Sắc mặt Tiêu Hào lạnh lùng, nói: “Tôi từng giết rất nhiều người, tôi giết Chu Ngọc Cương, giết rất nhiều cường giả của phủ Châu chủ.”

“Tôi không giết con trai và con gái ông."

“Ông nói cho tôi biết ông nhận được tin tức này từ nơi nào?”

“Tiêu Hào!” Châu chủ nhịn không được, giận dữ hét: "Cậu không thừa nhận đúng không? Tôi tìm được nhân chứng, để tôi xem cậu có nhận hay không!”

“Quản gia Dương, gọi Diệp Văn Thuận tới đây!”

Tiêu Hào nghe thấy Diệp Văn Thuận ở đây cũng có phần bất ngờ. Rất nhanh sau đó, có một người đi tới từ cửa hông bên kia, chính là Diệp Văn Thuận.

Diệp Văn Thuận đi đến bên cạnh Châu chủ, sau đó dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm Tiêu Hào.

“Tiêu Hào, anh giết bố tôi, giết ba vị trưởng lão của nhà họ Diệp chúng tôi!”

Tiêu Hào đang định mở miệng, Ninh Khinh Vân đã cướp lời: “Tôi mới là người giết bố cậu và ba vị trưởng lão”

“Nếu cậu không phục thì có thể tìm tôi để báo thù, tôi cũng không để ý...Khi phải giết cậu đâu.”

Làm Ma Đế, cục diện nhỏ thế này Ninh Khinh Vân không hề để vào mắt.

Tiêu Hào nói: “Người của nhà họ Diệp các cậu đúng là vị đứng bên cạnh tôi giết chết”

“Người nhà họ Diệp đáng chết!” Châu chủ vô cùng bất ngờ, người nhà họ Diệp bị người phụ nữ này giết? Người phụ nữ này có khí chất bất phàm, nhưng ông ta không cảm ứng được thực lực của cô ấy.

Người phụ nữ trước mắt rốt cuộc là ai? Cô ta có thể giết chết Diệp Quy Tiên, người đang ở Huyền Thông đỉnh phong!

Người phụ nữ này thoạt nhìn là thuộc hạ của Tiêu Hào, vậy có phải Tiêu Hào càng mạnh hơn không?

“Hai người các anh là ác ma!” Diệp Văn Thuận nghiến răng sắp nứt, hận không thể nhào tới giết chết Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân.

Thế nhưng anh ta không làm được gì cả.

Châu chủ nhìn chằm chằm Diệp Văn Thuận: “Cậu nói đi, Tiêu Hào có phải hung thủ giết con trai và con gái của tôi không?”

Diệp Văn Thuận cắn răng, dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm Tiêu Hào: “Tiêu Hào, anh tự tay giết Chu Soái và Chu Thục Nhi, tôi tận mắt nhìn thấy, vậy mà anh còn dám tại ngụy biện!”

"Cậu có thể thấy tôi giết người?” Tiêu Hào khinh thường liếc Diệp Văn Thuận một cái: "Dựa vào thực lực của tôi mà muốn giết người diệt khẩu, không cần biết cậu trốn ở nơi nào, tôi đều có thể cảm nhận được.”

Diệp Văn Thuận cắn rằng nói: “Tiêu Hào, anh đừng có cãi chày cãi cối nữa, anh đã giết nhiều người như vậy rồi còn không thừa nhận!”

“Dám làm không dám chịu ư!"

Lục Việt ngồi bên cạnh Tiêu Hào nhìn chằm chằm Diệp Văn Thuận, Đào Anh Nhàng đã gửi tin tức cho Lục Việt, bên Diệp Văn Thuận đã xử lý xong rồi.

Hiện tại Lục Việt cũng muốn biết, Diệp Văn Thuận ứng phó với cục diện bây giờ như thế nào. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

“Thật sự rất thú vị.” Sắc mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh, nói: “Muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do."

“Diệp Văn Thuận, cậu vu oan cho tôi, thấy vui lắm à?”

“Cho dù là tôi giết người, thì sao chứ?”

“Giết người đền mạng, ai cũng muốn tiêu diệt kẻ sát nhân!”

“Chu Thục Nhi đáng chết! Nên giết!”

Châu chủ tức sùi bọt mép, vỗ bàn đứng dậy, hét: “Tiêu Hào, cậu quá ngông cuồng rồi!”

Cơn giận dữ cộng với sát khí bao phủ về phía Tiêu Hào.

Nhưng hơi thở của Châu chủ như đá ném vào biển rộng, không hề ảnh hưởng tới mấy người Tiêu Hào.

Châu chủ là cường giả Thần Thông cấp một, nếu như đối phương là Huyền Thông đỉnh phong thì hoàn toàn không thể ngăn được sát khí của ông ta.

Huyền Thông đỉnh phong và Thần Thông cấp một chỉ cách nhau một bước, nhưng chênh lệch một cảnh giới lớn vẫn là cái khe không thể vượt qua.

Châu chủ đã từng đấu với thuộc hạ, sát khí của ông ta có thể trực tiếp áp chế ba cường giả Huyền Thông đỉnh phong, làm cho đối phương không hề có sức lực đánh trả, khiến đối phương hộc máu, sắc mặt trắng bệch, toàn thân như bị bằm thấy vạn đoạn, đau khổ xin tha.

Nhưng nó lại không có tác dụng với tên Tiêu Hào này!

Châu chủ thấy đối phương hóa giải sát khí của ông ta trong vô hình, trong lòng bỗng dâng lên chút sợ hãi! Điều này nói rõ thực lực của Tiêu Hào cao hơn ông ta!

Đương nhiên, trên đời có rất nhiều pháp bảo có thể chống lại sát khí, nhưng Châu chủ không cảm nhận được trên người Tiêu Hào có pháp bảo nào đủ lực lượng để chống cự.

Châu chủ hít sâu một hơi, sắc mặt rất khó nhìn, lại ngồi bệt trên ghế sa lon.

Chẳng qua, cho dù Tiêu Hào mạnh hơn ông ta, nhưng hôm nay có Vực chủ ở đây!

Nhớ tới Vực chủ, trên mặt Châu chủ lại trở nên lạnh lùng.

“Châu chủ, tôi không muốn chơi âm mưu quỷ kế gì với các ông, tôi tới đây để điều tra các ông. Dứt lời, Tiêu Hào nói với Lương Thiếu Thu ở bên cạnh: “Thiếu Thu, hiện tại tuyên bố chứng cứ phạm tội của Chu Thục


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK