Chương 790: Linh xà hóa rồng
Sau khi Tiêu Hào nghe thấy những tin tức này xong, trong lòng khiếp sợ vô cùng.
Phân tích từ những tin tức đơn lẻ không thể tìm thấy đáp án, nhưng đặt tất cả những tin tức này cùng một chỗ với nhau, cẩn thận suy luận, rất nhanh liền tìm ra câu trả lời.
Trong lòng Tiêu Hào có chút không muốn tiếp thu cái sự thật này, bởi vì anh biết người của yêu tộc ở cái thế giới này không có bất kỳ nơi sống yên ổn nào, gần như là bị người người quát đánh, cửa yêu giới đã phong bế rất nhiều năm rồi.
Mà trước đây lúc đánh nhau với Bắc Đế, Bắc Đế cũng từng nói, ngọc Huyết Phật và cửa yêu tộc có quan hệ.
Ninh Khinh Vân tiếp tục nói: "Trước đó chúng tôi ở dưới Đoạn Hồn Nhai tìm thấy rất nhiều mật thất, mà ở đây tôi không tìm thấy bất kỳ chỗ bí mật nào, lần này tôi mang anh đến đây, cần anh đích thân tìm, có lẽ có thể tìm thấy tin tức từ nơi này!" "Bảy năm trước, bố anh xông vào Tháp Ma Thần, lấy đi chín giọt máu Ma Thần, tôi nghĩ chuyện này có quan hệ với mẹ anh." "Lúc ấy sau khi nhà họ Tiêu các anh bị tiêu diệt, bố mẹ em gái anh đều mất tích, nếu bố anh đã là cảnh giới Đế Vương, vì sao còn muốn giả bộ mất tích?" "Năm đó nhất định đã xảy ra chuyện vô cùng đáng sợ, hoặc là nói, năm đó bố anh lấy đi máu Ma Thần là vì cứu người!"
Lời nói của Ninh Khinh Vân làm cho nội tâm Tiêu Hào càng thêm phức tạp.
Bố Tiêu Hào là Đế Vương, mẹ Tiêu Hào là yêu tộc, người của hoàng thất, cho nên Tiêu Hào mới có huyết mạch và thiên phú cường đại như vậy.
Tiêu Hào hít sâu một hơi: "Bố mẹ tôi rốt cuộc là ở đâu?" Tiêu Hào bắt đầu kiểm tra bốn phía, anh cũng muốn tìm thấy đáp án từ nơi này.
Một cổ thần niệm cường đại, trực tiếp phủ khắp bốn phương tám hướng, giống như đang tìm tòi trên mặt đất. Tiêu Hào muốn tìm kiếm mọi ngóc ngách ở đây, nhất định phải tìm thấy đáp án.
Nhưng sau khi trải qua sự tìm kiếm của Tiêu Hào, vẫn chưa phát hiện ra ở đây có cái mật thất gì.
Ninh Khinh Vân nói: "Trước đó tôi cũng tìm qua rồi, hơn nữa tôi cũng từng hỏi chiến sĩ giáp đen ở đây, bọn họ từng tới nơi này tìm vô số lần." "Nhưng mỗi khi tôi nhớ đến trước đó nhìn thấy hang động kia ở dưới Đoạn Hồn Nhai, tôi sẽ nghĩ tới nơi này, giữa cả hai nhất định có mối quan hệ chặt chẽ gì đó."
Tiêu Hào nghĩ nghĩ nói: "Cô nói không sai, từ bố cục phong thủy ở đây đến xem, ở đây có một cái trận pháp Cửu Long, mà lại không có bất kỳ thứ gì, tôi cảm thấy vô cùng không hợp lý" "Hai người chúng ta đều là Đế Vương, đều không tìm ra đáp án, có lẽ đáp án này chỉ có chủ nhân trước kia ở đây mới có thể tìm thấy."
Ninh Khinh Vân nhẹ nhàng thở dài một hơi nói: "Đáng tiếc là chủ nhân trước đây đã chết rồi."
Trên mặt Tiêu Hào xuất hiện vẻ tươi cười: "Chủ nhân trước đây chết rồi, nhưng con trai của chủ nhân vẫn còn sống" "Khinh Vân, không phải cô luôn muốn đón Linh Xà tới đây sao?" “Trước đây tôi luôn không muốn, bởi vì trong lòng tôi vẫn còn khúc mắc, chính là chiến tranh giữa Kỳ Hạ và Ma Đô "Tôi luôn lo lắng cô sẽ bồi dưỡng Linh Xà thành Ma Long, bồi dưỡng thành vật tổ cường đại của Ma Đô các cô, đến lúc đó sẽ trở thành kẻ địch mạnh nhất của chúng tôi, vì vậy tôi mới không muốn giao Linh Xà cho cô." "Mà bây giờ tôi đã biết cuộc chiến tranh năm đó không phải sai lầm giữa cô tôi, mà là có người sau lưng giật dây, tôi cũng từng đồng ý lưu lại lực lượng thế hệ Đế Vương, sẽ bắt tay với cô tìm ra kẻ chủ mưu phía sau, cho nên Khinh Vân cô bất cứ lúc nào cũng đều có thể đón Linh Xà về."
Ninh Khinh Vân nói: "Trước đó anh vẫn luôn bận rộn ở bên ngoài, tôi mỗi ngày đều nói chuyện với Linh Xà, bồi dưỡng mọi người cùng nhau tu luyện." "Tôi và Linh Xà từng nói chuyện rất lâu, Linh Xà nói với tôi, nó sẽ luôn trung thành với anh, đương nhiên chỉ cần anh đồng ý để Linh Xà tới đây tu luyện, Linh Xà chắc chắn sẽ đến." "Cho tôi hai ngày, người của tôi lập tức sẽ mang Linh Xà trở về."
Tiêu Hào nói: "Tôi và cô cùng đi đi."
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân đã xa nhau nửa tháng rồi, nếu phải quay về Linh trì núi Bàn Long, Tiêu Hào muốn đi gặp mọi người, chủ yếu là muốn gặp Liễu Nguyệt Hân. Ninh Khinh Vân nói: "Ở đây cũng không phải là nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi." "Tôi sẽ sắp xếp người đi làm chuyện này, hai người chúng ta không thể rời đi được, nếu muốn rời đi, năm nay sẽ không thể quay lại nơi này nữa" "Cho nên hai người chúng ta vẫn nên đợi ở đây đi, anh cho tôi một cái tín vật của anh, đến lúc đó, mọi người nhìn thấy tín vật sẽ không có trở ngại gì."
Ma Đô là một thế giới độc lập, không có biện pháp trực tiếp liên lạc với người bên Kỳ Hạ.
Tiêu Hào lấy ngọc Huyết Phật trên người ra, đưa cho Ninh Khinh Vân, Ninh Khinh Vân lập tức khởi động nhẫn truyền âm trên tay.
Hơn nửa tiếng sau.
Một người mặc áo đen thần bí cưỡi phi thủ đi đến biên giới đảo Ma Long, Ninh Khinh Vân đưa tín vật cho thuộc hạ, bảo anh ta đi Kỳ Hạ làm tốt chuyện này.
Ninh Khinh Vân làm việc, Tiêu Hào rất yên tâm. Cập nhật* nhanh nhất trên tamlinh247.org
Bởi vì cô là Đế Vương cao cao tại thượng, người của cô đều không có bất kỳ vấn đề gì, chỉ là đón Linh Xà từ núi Bàn Long về thôi, tuyệt đối sẽ không xảy ra nửa điểm sai lâm.
Hơn nữa, ngọc Huyết Phật đã được Tiêu Hào in lên ấn ký của anh, nếu ngọc Huyết Phật xảy ra vấn đề gì, Tiêu Hào sẽ cảm ứng được ngay.
Vì thế hai người Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào tiếp tục ở đây thưởng thức cảnh đẹp, hai người ở đây đợi một ngày, sáng sớm hôm sau lại đi nơi khác du ngoạn giải sầu.
Người trẻ tuổi trước đó vẫn luôn đi theo Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, điều khiển một con thú bay cách xa xa hai người.
Thậm chí một ngày ba bữa của Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, đều là do người trẻ tuổi này cung cấp, người trẻ tuổi này chu đảo chăm sóc hai người.
Hai ngày ở cùng Ninh Khinh Vân, Tiêu Hào rất vui vẻ, bất luận trong lòng có chuyện gì, áp lực gì.
Ở cạnh Ninh Khinh Vân đều sẽ hoàn toàn buông xuống, hai người thỏa thích tận hưởng quãng thời gian này.
Giữa trưa này thứ ba, nhẫn truyền âm của Ninh Khinh Vân truyền đến tin tức, thuộc hạ của cô đã đón được Linh Xà trở về.
Vì thế Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đi tới bờ biển của đảo Ma Long.
Mười mấy phút sau, trên không trung xuất hiện một con phi thủ cực lớn, một người mặc áo đen rất nhanh nhảy từ trên lưng phi thủ xuống.
Trong tay người mặc áo đen cầm một cái hộp to bằng bàn tay, đưa cho Ninh Khinh Vân. "Đại nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành, thứ ngài cần ở trong hộp này."
Đồng thời, người mặc áo đen đưa ngọc Huyết Phật cho Ninh Khinh Vân, Ninh Khinh Vân đem ngọc Huyết Phật trả lại cho Tiêu Hào xong, lúc này mới đưa tay mở hộp ra, trong hộp có một con rắn nhỏ đang ngủ ngon lành.
Ngay tại lúc mở hộp ra, ánh mặt trời chói mắt chiếu xuống, con rắn nhỏ liền mở mắt.
Con rắn nhỏ chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, sau đó lười biếng duỗi thân, lại ngáp một cái, cuối cùng mới nhìn chằm hai người Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào.
Con rắn nhỏ sau khi nhìn thấy Tiêu Hào, vô cùng hưng phần hô lên: "Chủ nhân!"
Tiêu Hào không ngờ con rắn nho nhỏ trước mắt lại là Linh Xà vốn dài hơn trăm mét, xem ra khoảng thời gian tu luyện gần đây, cảnh giới của Linh Xà lại đột phá rồi, có thể biến to biến nhỏ bất cứ lúc nào, thế mà lại có thể biến thành một con rắn nhỏ mê người như vậy.
Ninh Khinh Vân cũng vô cùng kinh ngạc, trực tiếp giơ tay sờ về phía con rắn nhỏ, chỉ có điều rắn nhỏ né tránh, mở miệng nói: "Không được sở người ta, nam nữ thụ thụ bất thân."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK