Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Trong mắt Châu Thiên Bắc xuất hiện một hàng các số không

Mọi người phía sau như ngừng hô hấp, các con số nhảy lên. "Trăm, nghìn, chục nghìn, trăm nghìn, tỷ, chục tỷ, trăm tỷ, nghìn tỷ, chục nghìn tỷ, trăm nghìn tỷ, "ổi giời ơi, Tiêu Hào thực sự có ba nghìn năm trăm tỷ. Sao có thể chứ? Tiêu Hào thực sự có ba nghìn năm trăm tỷ" "Anh ta lấy ba nghìn năm trăm tỷ đi đấu thầu để lấy một hạng mục chỉ tầm ba mươi tỷ sao, điên rồi."

Châu Thiên Bắc không muốn tin vào hai mắt mình.

Ông cụ Liễu cùng với Liễu Vĩnh vô cùng ngạc nhiên đến mức ngày người.

Lôi Thiên cau mày lại. Đồng tử của Đường Minh Tam cũng khẽ co lại.

Mọi người ở đây đều khiếp sợ, khuôn mặt đông cứng. Trong thẻ của Tiêu Hào thực sự có hơn ba nghìn năm trăm tỷ. Khuôn mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh như trước, lấy máy tính trong tay Châu Thiên Bắc trở về rồi rút thẻ "Giám đốc Châu, anh đã kiểm tra rồi, trong thẻ của tôi có ba nghìn năm trăm tỷ chứ?" "Hiện giờ, mong anh đem cổ phần công ty trong tay anh ra đây chuyển nhượng cho tôi,

Ba mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Châu trị giá mấy trăm tỷ, sao có thể vì một buổi đánh cược mà đưa cho người khác được? "Tiêu Hào, sao anh có tới ba nghìn năm trăm tỷ?" Châu Thiên Bắc thua rồi, nhưng đương nhiên không có chuyện anh ta sẽ giao cổ phần công ty cho Tiêu Hào được. "Tôi nghi ngờ số tiền anh có có lại lịch không rõ ràng" "Đúng vậy." Liễu Vĩnh cũng xông ra nói: "Tôi có biết Tiêu Hào, mấy triệu anh ta còn chẳng lấy ra được, sao anh ta có thể có được ba nghìn năm trăm tỷ nhanh như thế được? Số tiền đó, chắc chắn là tiền đen" "Đốc trưởng Lôi, xin ngài điều tra. Ông cụ nói với đốc trưởng Lôi. "Ba nghìn năm trăm tỷ, khoản tiền khổng lồ như vậy, nhất định phải điều tra rõ ràng." "Nếu không, số tiền này chảy vào thị trường sẽ tạo nên sự rung chuyển lớn, thậm chí gây hại cho nền kinh tế nước nhà. Ông cụ nói mấy lời này, trực tiếp khiến cho ba nghìn năm trăm tỷ của Tiêu Hào không khác gì tiền phạm pháp cả. Vừa rồi, ông cụ và Liễu Vĩnh cùng với những người khác đều cho rằng

Tiêu Hào sẽ thua.

Bọn họ là đang xem trò hay, chờ đợi sau khi Tiêu Hảo thuat, bọn họ sẽ nhục nhã anh, sau đó giết chết Tiêu Hào. Kết quả là Tiêu Hào thắng. Hiện giờ, bọn họ chỉ biết nhờ đốc đài Lôi đi diệt trừ Tiêu Hào,

Lôi Thiên cũng không ngờ mọi chuyện lại diễn ra như thế này.

Nếu hôm nay ông ta đã đến tận đây, đương nhiên ông ta muốn giải quyết dứt điểm Tiêu Hào. Huống chi số tiền lên đến ba nghìn năm trăm tỷ, ông ta có quyền điều tra. "Tiêu Hào." Lôi Thiên tiến lên hai bước: "Hiện giờ, mong anh giải thích một chút, ba nghìn năm trăm tỷ này ở đâu mà ra?" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào liếc mắt nhìn Lôi Thiên: "Sao tôi phải giải thích ?" Ánh mắt Lôi Thiên lộ ra sự lạnh lẽo: "Nếu anh không giải thích, tôi sẽ bắt anh đi. "Đốc trưởng Lôi, Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Ba nghìn năm trăm tỷ, số tiền lớn như vậy, lại có ở tài khoản tư nhân, nếu có vấn đề gì, lẽ nào ngân hàng không biết? Bên trong ngành ngân hàng không biết sao?" "Lúc nào đã đến phiên ông tra xét?" "Vớ vẩn." Lôi Thiên giận mà không làm gì được nói: "Tôi có quyền nghi ngờ số tiền này của anh đến từ nước ngoài, đến từ những con đường ngầm, thậm chí đến từ thế lực ngầm ở nước ngoài " "Hiện tại, nếu anh không nhanh chóng nói ra lại lịch của số tiền này, tôi sẽ bắt anh lại." Tiêu Hào híp mặt nói: "Tôi nói cho ông biết, tiên của tôi sạch sē. "Thẻ của tôi, ông không có quyền lợi đi tìm hiểu, cũng không có tư cách tìm hiểu. Lôi Thiên, tốt nhất ông đừng có những tay vào chuyện ở đây nữa. Rời khỏi nơi này ngay bây giờ mới là lựa chọn tốt nhất của ông" "Tiểu Hào, anh thật kiêu ngạo đấy, anh còn dám nói tôi không có tư cách tra sao?" Trong mắt Lôi Thiên xuất hiện khí lạnh: "Hôm nay tôi nhất định tra ra anh" "Giao thẻ của anh ra đây, tôi phải điều tra tất cả các bản ghi chép thu chi của anh" "Nếu anh không cho tôi tra, tôi sẽ bắt anh lại."

Châu Thiên Bắc vui sướng khi thấy Tiêu Hào gặp họa. Ông Liễu cùng với Liễu Vĩnh cũng chỉ đợi Tiêu Hào bị Lôi Thiên bắt đi. Chỉ cần Tiêu Hào bị Lôi Thiên bắt đi, đưa tới phía Bắc, cả đời này cũng đừng mong rời khỏi đó.

Bọn họ cho rằng, Tiêu Hào có lợi hại thế nào đi nữa, đến quân khu chín của phía Bắc, Tiêu Hào cũng chẳng khác gì con kiến cả, có thể chết bất cứ lúc nào. Hai người trung niên đứng bên cạnh Lôi Thiên đã muốn vây quanh Tiêu Hào, có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Tiêu Hào thở nhẹ một hơi, anh đã cho Lôi Thiên quá nhiều cơ hội, nể tình quân khu chín quá nhiều lần. Nếu Lôi Thiên đã không quý trọng, vậy Tiêu Hào cũng không cho ông ta cơ hội nào nữa.

Trong mặt Tiêu Hào xuất hiện tia chết chóc. "Có bản lĩnh thì đến bắt tôi đi." Ảnh mặt Tiêu Hào nhìn thẳng vào Lôi Thiên. "Đúng là không biết tốt xấu." Lôi Thiên đầu chịu nổi khiêu khích như thế, ông ta hạ lệnh: "Bắt lấy Tiêu Hào"

Hai người bên dưới Lôi Thiên nhanh chóng chộp lấy cảnh tay Tiêu Hào.

Bọn họ muốn khống chế Tiêu Hào,

Người nhà họ Liễu không biết Tiêu Hào giỏi võ. Đương nhiên Lôi Thiên cũng không biết.

Châu Thiên Bắc cũng không có nghĩa vụ đi nhắc nhở người khác, anh ta chỉ ước gì Lôi Thiên và Tiêu Hào trở mặt, hai bên đánh nhau.

Tay của hai người đặt trên vai Tiêu Hào. Một giây sau, Tiêu Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Hào thoải mái tranh tay hai người đi, xoay người bắt được tay của hai người bọn họ, khẽ dùng sức. Cánh tay hai người bọn họ bị văn gãy.

Tiêu Hào giống như đối xử với rác rưởi vậy, nêm hai người ra bên ngoài.

Hai người bị nện mạnh xuống mặt đất cách đó tầm năm mét, hôn mê bất tỉnh. không khí yên tĩnh lạ thường, bọn họ không ngờ Tiêu Hào mạnh đến vậy.

Nhưng mà, đánh người của quân khu chín, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Lôi Thiên cực kỳ ngạc nhiên, thực lực của hai người kia không kén, nhưng lại bị Tiêu Hào chỉ dùng một chiêu đánh bại.

Lôi Thiên giận dữ: Tiêu Hào, anh dám đánh người của quân khu chín sao?"

Tiêu Hào thản nhiên nói: "Ai dám đánh tôi, tôi liền đánh người đó, tôi chỉ là tự vệ mà thôi." "Lôi Thiên, chẳng lẽ ông còn muốn đánh nhau sao?" Thực lực của Lôi Thiên rất mạnh, nhưng dưới tình huống thế này, bản thân ông ta là đốc đài, không thể tự mình động thủ, ảnh hưởng đến danh tiếng.

Ông ta lập tức gọi điện thoại. “Thành Danh Nam, nhà họ Lương, có đối tượng tình nghĩ, lập tức hành động, đem người đến đây"

Lôi Thiên gọi điện thoại đến phía Bắc.

Rất nhiều người vui sướng khi người khác gặp họa, lần này Tiêu Hào đã hoàn toàn chọc tức Lôi Thiên rồi.

Tiêu Hào thở dài một tiếng "Lôi Thiên, ông sẽ vì chuyện ông làm hôm nay mà hối hận không thôi, sẽ phải trả giá lớn đấy. Những lời này, như là muốn phần tử hình với ông ta vậy. "Chết đến đít rồi, còn lớn tiếng nữa à?" Lôi Thiên nhìn chăm chăm Tiêu Hào: "Tôi nói cho anh biết, anh đánh người của tôi, người phải trả giả lớn phải là anh mới đúng" “Ba mươi phút nữa, người của tôi sẽ đến đây, Tiêu Hào, đến lúc đó cho anh biết thế nào là sự lợi hại"

Tiêu Hào vẫn giữ thái độ chẳng sao cả. "Tôi chờ ông ba mươi phút, tôi cũng muốn xem xem, ông muốn tìm ai đến đây."

Tiêu Hào không nóng nảy, chờ bao nhiêu lâu cũng được. Tiêu Hào cầm lấy di động, nói cho cấp trên ở phía Bắc mấy tin tức. Nửa tiếng sau, ba cái máy bay trực thăng dừng ở trước của nhà họ Lương. Hơn ba mươi người mặc đồ tây bước xuống từ dưới máy bay, mỗi người đều đeo kính râm, trong tay cầm vũ khí bước vào bên trong khu đấu thầu.

Cả khu bị bao vây.

Mọi người lên thở một hơi, vì để bắt Tiêu Hào, gọi bao nhiêu người tới thế này. Lôi Thiên vô cùng rõ, hai người dưới tay ông ta là võ giả cấp chín, nhưng bị Tiêu Hào đánh gục chỉ trong một chiêu, cho nên Lôi Thiên mới gọi nhiều người như vậy đến nơi.

Lôi Thiên biết thực lực của ông ta mạnh, vượt qua cả Thiên tiền, nhưng mà ông ta là Đốc trưởng, không thể ra tay được. "Bắt Tiêu Hào lại!"

Lôi Thiên ra lệnh.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK