Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1037: Vạch trần tội ác

Các chủ Táng Thiên các biết tính nghiêm trọng của sự việc, ông ta lập tức triệu tập các cao tầng của Táng Thiên Các đến để thảo luận về việc này.

Có thể giết chết ba Cường giả Dương Thần và mấy mươi Cường giả Âm Thần, thực lực của người này ít nhất là đỉnh phong của cảnh giới Dương Thần, đây là chuyện tất cả mọi người đều đồng ý.

Các chủ Táng Thiên Các và các cao tầng đều cho rằng lần này họ đã bị Phó Hội trưởng hội Trung Thành chơi rồi. Trong phòng họp kín, sắc mặt mỗi người đều rất nghiêm trọng, không khí ngột ngạt đến sắp bùng nổ.

Mà đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng họp bị một luồng năng lượng mạnh mẽ đập bay, có ba người bị ném vào, bị nện mạnh lên tường, tắt thở bỏ mình.

Trong phòng họp tổng cộng có tám cao tầng của Táng Thiên Các, bọn họ đồng loạt đứng lên, nhìn về phía cổng.

Tiêu Hào chậm rãi bước đến, đứng trước mặt tám người bọn họ, anh liếc nhìn từng người một, cuối cùng dừng lại trên người Các chủ Táng Thiên Các.

Các chủ Tảng Thiên Các nói: “Ông là ai? Dám xâm nhập vào Táng Thiên Các của chúng tôi?”

Tiêu Hào thản nhiên nói: “Các người phải nhiều người đến giết tôi như thế, thế mà không nhận ra tôi là ai à?”

Tất cả mọi người đều giật mình. “Trương Hồng Long?" “Ông là Trương Hồng Long?” “Khốn kiếp, sao ông lại dám đi vào tổng bộ Tầng Thiên Các của chúng tôi, sao ông tìm được nơi này?” “Sao có thể như thế, nơi này của chúng tôi vô cùng bí mật, có các loại huyễn cảnh và kết giới bảo hộ, bất kì ai cũng không thể vào được.

Tiêu Hào có kí ức của nhiều người trong Táng Thiên Các như thế, tất nhiên sẽ biết tổng bộ nằm ở đâu, hơn nữa vị trí của tất cả phân bộ trong Táng Thiên Các Tiêu Hào cũng đều biết.

Một người đơn thương độc mã giết vào tổng bộ Tảng

Thiên Các, thực lực này khiến tất cả cao tầng của Táng

Thiên Các đều hết sức hoảng sợ.

Hơn nữa họ cảm nhận được khí tức trên người Tiêu Hào, với họ mà nói thì có sức áp chế vô cùng lớn.

Thậm chí tám người bọn họ còn không có dũng khí cử động tay chân.

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Tôi đến đây cũng không phải muốn đuổi cùng giết tận. “Nếu muốn giết người, tôi đã giết hết mấy chục người bên ngoài Táng Thiên Các của các người rồi." “Tám người các người tôi cũng không muốn giết chết, không muốn gây thù chuốc oán với các người, càng không triệt để tiêu hủy các người.

Các chủ Táng Thiên Các đổ mồ hôi lạnh. “Vậy xin hỏi các hạ, đến cùng muốn điều gì?”

Giờ phút này Các chủ Tảng Thiên Các trong lòng không hề có hận thù, cũng không có phẫn nộ, chỉ có sợ hãi.

Ông ta biết, cảnh giới của người trước mắt là Đế Vương cao cao tại thượng, là Đế Vương không thể khinh nhờn.

Trong lòng Tiêu Hào đã sớm có dự định, nói: "Yêu cầu của tôi rất đơn giản, nhóm quản lý Táng Thiên Các cấp cao các người đi đến tổng bộ hội Trung Thành, vạch trần toàn bộ âm mưu của hai bố con Phó Hội trưởng.

Tiêu Hào hoàn toàn có thể giết chết hai bố con Phó Hội trưởng, nhưng Tiêu Hào là người của hội Trung Thành, phải xử tội bọn họ, không thể trực tiếp giết chết được.

Phải tìm ra được chứng cứ để Tổng Hội trưởng tự mình xử lí, tự mình giết chết bọn họ, đó mới là lựa chọn tốt nhất.

Hơn nữa, Tiêu Hào thông qua kí của những sát thủ này mà biết được, mấy năm trước, đồ đệ của Tổng Hội trưởng, cũng là đồ đệ duy nhất, đã bị hai bố con Phó Hội trưởng hại chết.

Những chuyện này nhất định phải được công khai.

Các chủ Táng Thiên Các kinh sợ, nói: “Trương Hồng Long các hạ, sát thủ chúng tôi có quy tắc, tuyệt đối không thể bán đứng khách hàng” “Ông bắt chúng tôi vạch trần thân phận của khách hàng, thì chẳng bằng ông giết chết chúng tôi luôn cho rồi, cho dù như thế nào, cho dù có phải chết tôi cũng sẽ không bán đứng khách hàng.

Tiêu Hào không ngờ rằng Các chủ của Tảng Thiên Các lại có cốt khí như thế.

Tiêu Hào là vua sát thủ, anh đương nhiên biết hạt giống sát thủ là đứng đầu.

Từ lúc hạt giống trở thành sát thủ, dù cao dù thấp, dù trong bất kì trường hợp nào cũng không thể bán đứng khách hàng.

Cho dù chết cũng không thể bán đứng.

Tiêu Hào cười nói: “Thật thú vị, tôi rất tôn trọng sự lựa chọn của ông"

Nói xong, Tiêu Hào trực tiếp vươn tay ra, đánh thắng lên đầu Các chủ Táng Thiên Các.

Một tiếng nổ vang rền, đầu của Các chủ Táng Thiên Các trực tiếp nổ tung, sọ não Các chủ nổ văng tung tóe, chết ngay lập tức.

Bảy người quản lý cao cấp khác bị dọa đến rùng mình, quỳ sụp trên đất, toàn thân run rẩy.

Tiêu Hào tôn trọng quyết định của Các chủ Táng Thiên

Các, anh cũng rất ngưỡng mộ chí khí của người này. Thế nhưng Tiêu Hào vẫn giết chết Các chủ

Tổ chức sát thủ này của thành Đêm Đen, xưa nay giết người không gớm tay, không phân biệt trắng đen thị phi.

Kẻ mời sát thủ cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.

Những năm này, Táng Thiên Các đã làm đủ mọi chuyện xấu, những người bọn họ giết, hơn chín mươi phần trăm đều là người vô tội.

Cho nên Tiêu Hào mới ra tay độc ác, giết nhiều người của Tảng Thiên Các như thế.

Tiêu Hảo là vua sát thủ, nhưng anh xưa nay không giết người vô tội, không giết người tốt, những người anh giết đều là tội ác tày trời.

Tiêu Hào nhìn lướt qua bảy người khác, ánh mắt như kim đâm vào từng người một.

Bọn họ đều đang quỳ trên mặt đất, đầu cũng không dám ngẩng lên.

Tiêu Hào nói: “Các chủ của các người đã chết, hiện tại tôi cho các người một cơ hội, đến hội Trung Thành, vạch trần âm mưu của hai bố con Phó Hội trưởng, nếu như các người không đồng ý, thì vẫn sẽ là con đường chết như lúc nãy thôi.”

Trong đó có một người quát lớn: “Chúng tôi thân là sát thủ, giết người không chớp mắt, đã sớm biết sẽ có một ngày này, nếu để chết trong tay ông, còn không bằng tự tôi sẽ kết thúc bản thân mình.

Người này mặt mũi vô cùng bi tráng, giơ tay phải lên, trực tiếp đánh lên trán mình.

Sau một khắc, người này thất khiếu chảy máu mà chết.

Ông ta tự sát.

Mà ba người khác cũng tự sát theo, bởi vì Các chủ đã chết, Táng Thiên Các đã chẳng còn lại gì, có sống cũng không còn ý nghĩa.

Bọn họ làm sát thủ nhiều năm như thế, cho dù chết cũng không thể vi phạm quy tắc được.

Cứ hết người này đến người khác tự sát, cuối cùng chỉ còn lại hai người.

Hai người này đều chỉ hơn bốn mươi tuổi, tương đối trẻ.

Hai người vội vàng dập đầu, đau khổ cầu xin tha thứ, người bên trái nói: “Trương Hồng Long các hạ, chỉ cần ông không giết tôi, tôi đồng ý làm sáng tỏ mọi chuyện. “Thậm chí trong Táng Thiên Các chúng tôi còn có một số tài liệu mật, và những chuyện liên quan khác, tôi có thể nói hết cho ông, chỉ cần ông cho tôi một con đường sống” Cập nhật nhanh nhất trên *tamlinh247.org

Người bên phải cũng nói: “Chúng tôi chỉ muốn sống sót thôi, hai anh em chúng tôi tình nguyện phối hợp với ông. Tiêu Hào biết hai người kia là anh em, hơn nữa còn là anh em ruột.

Anh cả tên Mạnh Đông, em trai tên Mạnh Kì Lân.

Tiêu Hào nhẹ nhàng gật đầu: “Rất tốt, chỉ cần hai người phối hợp với tôi, tôi tất nhiên sẽ bỏ qua cho hai người. “Hiện tại tất cả cao tầng của Táng Thiên Các đều đã chết hết, hai người các anh thân là trưởng lão, tự nhiên có thể tiếp quản tất cả mọi việc của Táng Thiên Các, cho nên mọi người đều là theo nhu cầu, đúng không nào?”

Suy nghĩ của hai người đã bị Tiêu Hào nhìn thấu.

Hai người bọn họ đúng là nghĩ như thế, bây giờ tất cả người quản lý của Táng Thiên Cá đều đã chết hết, chỉ còn lại hai người họ, bọn họ có thể tiếp quản tất cả mọi việc còn lại của Táng Thiên Các.

Mặc dù Táng Thiên Các đã chết rất nhiều người, nhưng bên ngoài vẫn còn rất nhiều sát thủ đang thi hành nhiệm vụ, vẫn là một tổ chức sát thủ khổng lồ hùng mạnh.

Thế là hai anh em và Tiêu Hào lưu lại phương thức liên lạc của nhau.

Nếu như Tiêu Hào cần hai người bọn họ, họ sẽ lập tức đi đến hội Trung Thành tìm Tiêu Hào.

Sau khi giải quyết tất cả mọi chuyện, Tiêu Hào rời khỏi tổng bộ Tầng Thiên Các, thuê chiếc taxi về lại hội Trung Thành.

Tổng bộ của hội Trung Thành cách thành phố Huyền Thiên có hơi xa, cần khoảng bảy tám tiếng mới có thể đến. Giờ phút này, tầng thứ mười ở tổng bộ hội Trung Thành. Phó Hội trưởng và con trai Long Đình đang bí mật họp bàn.

Trước đó bọn họ đã được Các chủ Táng Thiên Các truyền tin tức, kế hoạch săn giết lần này lại thất bại.

Trên mặt Phó hội trưởng xuất hiện dáng vẻ u buồn, mà Long Đình cũng rất sốt ruột.

Long Đình nói: "Bố làm sao bây giờ?” “Đây chỉ là một tên Trương Hồng Long nhỏ bé, tại sao Phó Các chủ còn chết” hai lần hành động của Táng Thiên Các đều thất bại, mà “Bố, chúng ta phải làm gì đây?” Phó hội trưởng nói: “Phía sau Trương Hồng Long chắc chắn vẫn còn một sự tồn tại hùng mạnh nào đó, có thể lực mạnh giúp đỡ, hoặc có ai đó bảo vệ, mới có thể tạo thành cục diện như bây giờ “Nếu như không giết chết được Trương Hồng Long, vậy chúng ta chỉ có ta chỉ có thể dùng cách khác để giải quyết, chờ Trương Hồng Long chính thức trở thành đệ tử của Tổng Hội trưởng, kế thừa y thuật của Tổng Hội trưởng, đến lúc đó thì đã muộn màng”

Long Đình không hiểu, nói: “Bố có một việc con không hiểu được, lần này Trương Hồng Long đi đến Thiên Lôi Các để làm gì, rốt cuộc là có bí mật gì?” “Bố bố nói xem, hai lần chúng ta ám sát Trương Hồng Long này, những tên sát thủ kia có tiết lộ tin tức không?" “Nếu như chuyện này bị những người khác trong hội Trung Thành biết được, hoặc là truyền đến tại Tổng Hội trưởng thì hai bố con chúng ta xong đời.

Sắc mặt Phó Hội trưởng càng ngày càng khó coi, nói: “Cho nên bây giờ chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, nếu như đã không giết được Trương Hồng Long, vậy hai chúng ta sẽ giết Tổng Hội trưởng đi vậy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK