Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Chương 232: Chu môn chủ

Tổng giám đốc của một số công ty vội vàng đến nghênh đón. Chu môn chủ là người được họ mời đến để đối phó với Từ Tân Bình - “Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là Chu môn chủ Chu Hoài Lộc của Hắc Y Môn” Giọng nói của Đổng Tráng có phần châm chọc, rõ ràng là không xem Chu Hoài Lộc ra gì. "Giết Từ Tân Bình, một mình tôi là đủ rồi, ông tới đây để xem náo nhiệt à

Chu môn chủ đi tới, noi: "Đổng Tráng, ông đừng tưởng tôi không biết. Sáu năm trước, Từ Tân Bình càn quét Danh Nam, ông không những không dám ứng chiến mà còn lén lút bỏ chạy. "Bây giờ lại còn dám ở đây mồm to bốc phét mà không biết ngượng, nói cái gì mà năm nó đang bận ở nơi khác bế quan. "Loại người như ông đúng là nực cười!" Đệ tử phía sau Chu môn chủ phá lên cười. Chu môn chủ vừa tới đã đối đầu với Đổng Tráng. “Ăn nói ngông cuồng!” Đổng Tráng Trừng mắt nhìn Chu Hoài Lộc: "Chu Hoài Lộc, chẳng qua ông chỉ là một môn phái nhỏ ở Danh Nam mà thôi, thực lực của ông còn không mạnh bằng một nửa của tôi nữa là "Ở trước mặt tôi ông tốt nhất là kẹp bớt cái đuôi lại cho ra dáng con người." “Tôi không bằng ông?” Chu môn chủ vẻ mặt lạnh lùng, khiêu khích nói: "Đổng Tráng, nếu ông có bản lĩnh thì bây giờ đọ sức với tôi thử xem!

Khí tức Đổng Tráng bằng nhiên thay đổi, trên tay xuất hiện kinh khí, xung quanh bốn phía ầm ầm vang lên, "Chu Hoài Lộc, tôi sợ ông chắc!"

Hai người bọn họ trừng mắt nhìn nhau, đám đệ tử phía sau cũng bắt đầu cầm vũ khí lên. Khi thế sẵn sàng! Những người xung quanh cũng bị dọa một phen, tất cả bàng hoàng, toát mồ hôi hột.

Còn có người phụ trách khách sạn ở bên cạnh, cũng vội vàng chạy tới.

Nếu cường giả tiên thiên mà chiến đấu ở đây chắc sẽ phá hủy cả đại sảnh tầng một này mất “Hai vị, các vị tới đây là để đối phó với Từ Tân Bình " "Từ Tân Bình còn chưa tới xin mọi người đừng làm mất hòa khí." "Kẻ thù của chúng ta là Từ Tân Bình, kính xin hai vị bớt giận, bình tĩnh ngồi xuống uống chút trà." "Mọi người có chuyện gì thì cứ từ từ bình tĩnh ngồi xuống giải quyết."

Đám đông vây quanh hai người họ, hết sức lo lắng thuyết phục.

Các thế lực lớn bỏ tiền ra mời cường giả đến đây để cùng chung tay đối phó với Từ Tân Bình cũng xem như là người một nhà nên cũng không thể đắc tội.

Từ Tân Bình còn chưa xuất hiện nên cũng không ai muốn bọn họ đánh nhau.

Đợi đến lúc sau khi giết chết được Từ Tân Bình, bọn họ muốn đánh thế nào thì đánh.

Đổng Tráng hừ lạnh một tiếng: "Lấy đại cục làm trọng, bây giờ tôi không thèm so đo với ông"

Chu môn chủ cũng bớt giận: "Đã lấy tiền thì phải làm việc, đợi chuyện của tôi xong xuôi, tôi nhất định sẽ tìm ông từ từ tỉnh sổ."

Mọi người sắp xếp cho Chu môn chủ và những người khác ngồi xuống, Chu môn chủ nhìn xung quanh cảm thấy không có nhiều cao thủ lắm, ông ta lập tức hỏi: "Bây giờ đã đến được bao nhiêu người? Các cao thủ được mọi người mời đến để đối phó với Từ Tân Bình đã đến được bao nhiêu?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Trịnh tổng trả lời: "Chu môn chủ, các thế lực lớn đã đến hơn mười nhà. Những thế lực này năm đó đã bị tổn thất nặng nề và hôm nay tất cả chúng ta hợp sức lại, nhất định phải giết được Từ Tân Bình!" "Về phần những người đối phó với Từ Tân Bình, bây giờ có Đổng quán trưởng, Chu môn chủ, còn có

Trịnh tổng có vẻ sợ mọi người không nghe thấy mình nói: "Còn có cao thủ được gia chủ Đường gia - Đường Minh Tam mời đến, Tiêu Hào!"

Ánh mắt của mọi người chuyển hướng chú ý lên người của Tiêu Hào. “Tiêu Hào?” Chu môn chủ nhíu mày: “Còn trẻ như vậy, cậu có lai lịch gì?

Tiêu Hào trả lời: "Không môn không phải chỉ là tôi đã đi lính ở Bắc Cảnh được vài năm."

Chu môn chủ lại hỏi: "Có thực lực gì?"

Tiêu Hào căn bản là không muốn bận tâm đến đám người tạp nham này, anh thản nhiên nói: "Đủ để giết chết Từ Tân Bình "

Chu môn chủ hừ lạnh một tiếng: "Còn trẻ tuổi như vậy nhất định không phải tiên thiên" "Đến cả tôi cũng không dám cam đoan một người có thể giết Từ Tân Bình, cậu đúng là nói năng ngông cuồng" "Đường gia chủ, có lẽ cậu nên hiểu rõ lần này nhất định phải tìm bốn cường giả tiên thiên liên thủ lại mới có thể giết được Từ Tân Bình ." "Chuyện này không phải trò đùa"

Đổng Tráng lại nói: "Một mình tôi còn có thể giết Từ Tân Bình nữa là đằng khác. Nhưng tất nhiên nếu chúng ta liên thủ lại thì sẽ an toàn hơn."

Lát sau lại có người đến, là nhân vật ngầm trong thành phố Trương Canh, đi cùng ông ta còn có một bà lão lạ mặt. Mọi người đều không biết là ai. “Đường Minh Tam, anh nói nhất định tìm một người cường giả tiên thiên ở trước mặt mọi người, hiện tại anh lại đùa giỡn chúng tôi!”

Vừa rồi, hai người Chu môn chủ và Đổng Tráng đối nghịch với nhau, còn hiện tại, hai người đều chuyển mục tiêu lên người Đường Minh Tam.

Rất nhiều người trợn mắt nhìn Đường Minh Tam, bởi vì lúc trước mọi người đã tụ hội chung một chỗ họp. Đường Minh Tam thề son sắt nói với mọi người anh ta có thể mời được một cường giả tiên thiên.

Hiện tại, mọi người đều không tin Tiêu Hào là cảnh giới tiên thiên. Thế nhưng, Đường Minh Tam tin tưởng Tiêu Hào, vì điều Tiêu Hào nói vừa rồi đã đủ để giết Từ Tân Bình. Nếu Tiêu Hào nói như vậy, Đường Minh Tam tin tưởng Tiêu Hào nhất định có thể làm được.

Đường Minh Tam vẫn vững như bàn thạch: “Tôi đã giải thích mấy lần rồi, Tiêu Hào có thực lực của cảnh giới tiên thiên, nhưng mấy người lại không tin "Mấy người đã không tin, vậy chúng ta không cần hợp tác rồi." “Tối hôm nay, mấy người liên thủ đi đối phó với Từ Tân Bình, còn tôi làm một mình!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Giám đốc Trịnh đã sớm muốn đá Đường Minh Tam ra khỏi đây rồi: "Ha ha, Đường Minh Tam, đây là anh nói, anh đã muốn làm một mình, vậy thì anh không có bất cứ quan hệ gì cùng chúng tôi. “Bây giờ anh và Tiêu Hào cút ra khỏi nơi này!”

Rốt cuộc trên mặt của Đường Minh Tam cũng xuất hiện vẻ tức giận: “Cái quán rượu này là quán rượu của nhà họ Đường tôi, muốn cút thì cũng là mấy người cút!” “Anh. " Giám đốc Trịnh thật không ngờ Đường Minh Tam vẫn khách khí với mình lại như vậy, ông ta áp chế nhà họ Đường rất nhiều lần, lần nào Đường Minh Tam cũng giận mà không dám nói gì.

Thật không ngờ anh ta sẽ chống đối mình ở ngay trước mặt mọi người. “Được rồi! Mọi người đừng ồn ào nữa!" Chu môn chủ nhìn mọi người đang ngồi, và nói: "Lần này, Từ Tân Bình chẳng những đối phó với chúng ta, mà còn muốn đoạt bát cơm trong tay nhà họ Chu. “Đợi người thế lực dưới đất đến, và người của nhà họ Châu qua đây, thì chắc chắn sẽ có đủ bốn cường giả tiên thiên" “Đến lúc đó, chúng ta thảo luận và liên thủ giết Từ Tân

Bình!”

Mọi người đều đang suy đoán, nhà họ Châu và thế lực dưới đất sẽ có những ai đến. “Lão Canh!” “Lão Canh tới!”

Trương Canh dẫn một võ giả đi tới.

Người võ giả này là một người phụ nữ tóc hoa râm, mặc đồng phục võ sĩ màu đen, vóc dáng rất thấp, lưng còng, chống gậy, thoạt nhìn yếu đuối tựa như lúc nào cũng sẽ ngã xuống.

Tiêu Hào nhìn về phía Trương Canh, nhà họ Trương đã thần phục nhà họ Chu.

Trương Canh đơn độc đứng ra, xem ra người của nhà họ Châu không tính ra mặt. “Lão Canh, lần này ngài mời ai tới?” “Lão Canh, bà lão này là?”

Tất cả mọi người đều không hiểu nhìn Trương Canh, thấy bà lão bên người ông ta thì càng thấy kỳ lạ. “Bà lão này là mẹ nuôi của tôi. Trương Canh giới thiệu: “Lần này, mẹ nuôi tôi ra tay đối phó với Từ Tân Bình.

Ánh mắt của mọi người lại càng kỳ lạ.

Trước đó, Đường Minh Tam mời Tiêu Hào, tất cả mọi người đã rất kỳ lạ, Trương Canh lại mời một bà già tới.

Hai người mấy người tới ngây dại sao? Ánh mắt bà lão đảo quanh trên người mọi người, trước tiên bà lão nhìn

Tiêu Hào.

Vù!

Bà lão đột nhiên khẽ động dưới chân, vọt tới chỗ Tiêu Hào với tốc độ cực nhanh.

Bà lão vọt tới trước mặt Tiêu Hào, mắt nhìn chòng chọc vào Tiêu Hào, trong mắt mang theo sát ý “Là anh hại chết Trương Hoành Vĩ và Trương Hồng Vi Ba anh em nhà họ Trương, Trương Hồng Long, Trương Hoành Vĩ, Trương Canh.

Hiện tại, chỉ còn Trương Canh sống.

Trên mặt Tiêu Hào là vẻ tĩnh lặng: “Bố con Trương Hoành Vĩ là do bọn họ gieo gió gặt bão. “Hay cho một cái tên Tiêu Hào!” Bà lão tức giận đùng đùng, góc áo bay phất phới: “Nếu ngày hôm nay có cơ hội, tôi phải giết anh!”

Nói xong, bà lão trở lại bên cạnh Trương Canh.

Lúc này, mọi người mới biết bà lão là cao thủ.

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK