Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tuấn Sinh nhìn chằm chằm Tử Thanh đáng yêu, bộ dạng vô cùng thân sĩ, nở nụ cười giống như anh trai nhà bên. “Tử Thanh, đừng nên tức giận mà, anh hỏi một chuyện xong, anh sẽ rời đi.”

Tử Thanh biết Lý Tuấn Sinh rất dối trá, bất mãn nói: “Nhanh hỏi đi.”

Lý Tuấn Sinh chậm rãi nói: “Em biết anh muốn hỏi điều gì mà, ước định giữa hai chúng ta, em suy nghĩ thế nào rồi?” “Rốt cuộc vị trí và bảo vật của Tiêu Dao Môn các em ở chỗ nào?”

Lý Tuấn Sinh muốn Tử Thanh đi theo anh ta, mục đích quan trọng nhất chính là bảo vật.

Lúc trước anh ta hỏi Tử Thanh, Tử Thanh nói nghỉ ngơi hai ngày lại nói cho anh ta, hôm nay vừa tới thời han.

Tử Thanh chỉ có thể nói linh tinh, nghĩ biện pháp vui đùa với Lý Tuấn Sinh. “Tiêu Dao Môn chúng tôi có rất nhiều bảo vật”“Có ngọc lục bảo, có đá mã não, thủy tinh đen, phi thủy, còn có rất nhiều đan dược, bí tịch nổi tiếng. “Anh nhìn tôi xem, năm nay tôi mới mười sáu tuổi, nhưng thực lực của tôi đã tới thần thông đỉnh phong.

Lý Tuấn Sinh nghe thấy mấy lời này, đôi mắt lập tức tỏa sáng. “Cô nhóc, những lời em nói là thật sao?” "Đương nhiên là thật.” Tử Thanh đảm bảo: “Anh nhìn tôi xem, thiên phú của tôi không tốt, tư chất cũng rất kém cỏi, tôi mới mười mấy tuổi đã lợi hại như vậy, là vì cái gì?” “Còn không phải vì Tiêu Dao Môn chúng tôi có công pháp bí tịch cường đại, còn có nhiều bảo thạch đan dược.”

Lời nói của Tử Thanh có thật có giả, ở thủ đô Võ

Thần, quả thật có nhiều bảo thạch bí tịch, nhưng không phải của Tiêu Dao Môn.

Lý Tuấn Sinh hưng phấn nói: “Vậy em còn không nhanh dẫn anh tới Tiêu Dao Môn, lấy những công pháp bí tịch này?”

Tử Thanh nói: “Đợi thêm mấy ngày nữa có được không?” “Mấy ngày nay cơ thể tôi không thoải mái, nghỉ ngơi mấy ngày, tôi nhất định sẽ dẫn anh đi.” Vẻ mặt Lý Tuấn Sinh lạnh lùng: “Anh đã tìm em ba lần, lần nào em cũng nói lấy lệ với anh, em đừng nghĩ tới chuyện giở trò gì!” "Hôm nay đã là ngày cuối cùng trong ước định của chúng ta, em nhất định phải nói cho anh biết.”"Đừng quên, em đã trúng độc rồi!” “Anh có thể khiến em sống không bằng chết bất cứ lúc nào!”

Đối mặt với uy hiếp của Lý Tuấn Sinh, Tử Thanh không sợ hãi một chút nào. “Không có, vì sao anh lại hung dữ với tôi.” Vẻ mặt Tử Thanh ấm ức: “Mấy ngày nay tôi thực sự không thoải mái, chỉ có mấy ngày, anh thực sự không thể đợi được sao?” “Có được không, anh Tuấn Sinh, lại cho em thêm hai ngày nữa.”

Tử Thanh nháy mắt, điềm đạm đáng yêu nói.

Cô ta muốn kéo dài thời gian, đợi Tiêu Hào tới cứu cô ta. “Không thể!” Lý Tuấn Sinh biết, phải rèn sắt khi còn nóng, lượng lớn bảo thạch đã được giao nộp lên, lần này cần mau chóng kiếm được càng nhiều bảo thạch hơn.

Tử Thanh đáng yêu, làm nũng, không có một chút tác dụng gì trước mặt Lý Tuấn Sinh. “Em ngoan ngoãn nghe lời, nói cho anh biết địa chỉ của Tiêu Dao Môn ở đâu.” “Hoặc là em trực tiếp dẫn anh qua đó.”

Tử Thanh cũng không biết địa chỉ của Tiêu Dao Môn ở đâu, cô ta định nói bừa một địa chỉ nào đấy, nhưng cô ta không quen thuộc thế giới này chút nào.

Mấy năm nay, cô ta vẫn luôn ở thủ đô Võ Thần. Cho dù muốn làm bộ dẫn Lý Tuấn Sinh đến TiêuDao Môn, kéo dài gian cũng không thể làm được.

Bởi vì Tiêu Dao Môn thần bí khó lường, nhất định là ở trong sơn mạch thần bí nào đấy.

Đối với Tử Thanh mà nói, Kỳ Hạ là một thế giới hoàn toàn lạ lẫm. “Tiêu Dao Môn ở núi Bàn Long. Tử Thanh nghĩ một lát, chỉ có thể cho đáp án này, cô ta cũng không quen thuộc lắm, nhưng đi qua đó một lần. “Ở núi Bàn Long sao?” Lý Tuấn Sinh hoài nghi lời Tử Thanh nói. “Thực sự ở núi Bàn Long.” Tử Thanh thề son sắt nói: “Tôi không lừa anh, ở núi Bàn Long mà.”

Lý Tuấn Sinh lại hỏi: "Ở chỗ nào núi Bàn Long?” Tử Thanh nói: “Tôi không biết, lần trước tôi đã nói cho anh rồi, Tiêu Dao Môn chúng tôi vẫn luôn ở trong nhà, hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài, mấy năm nay tôi vẫn luôn ở Tiêu Dao Môn, tôi không rời đi nửa bước “Tôi chỉ biết rằng ở sâu trong một hẻm núi, chỗ nào cũng rất sâu, rất tối, rất khủng bố...

Khi Lý Tuấn Sinh quen Tử Thanh, Tử Thanh là một người mù đường, vô cùng xa lạ đối với bốn phía.

Ngay cả thành phố lớn ở Kỳ Hạ cũng không biết, mỗi một thế lực đứng đầu đều chưa từng nghe nói tới. Lý Tuấn Sinh vốn tin lời Tử Thanh nói, nhưng mà... Cẩn thận suy nghĩ lại, dựa theo tài liệu mà Hồn Điện ghi lại, Tiêu Dao Môn ở phía nam, mà núi Bàn Long thì ở phía bắc, hoàn toàn là hướng ngược nhau.“Cô nhóc, em đang đùa giỡn anh!” Lý Tuấn Sinh tràn ngập tức giận: "Tiêu Dao Môn căn bản không ở núi Bàn Long!” "Nói, rốt cuộc ở nơi nào của núi Bàn Long!” Truyện88.vip *trang web cập nhật nhanh nhất

Tử Thanh vội vàng giải thích: “Đúng là ở núi Bàn Long, tôi không lừa anh, tôi có thể dẫn anh đi.”

Tử Thanh muốn dẫn Lý Tuấn Sinh đi tìm Tiêu Hào. “Cô nhóc em, từ trước đến nay vẫn không gạt người, bây giờ nói dối mắt cũng không chớp một cái.” “Xem ra không dùng chút thủ đoạn, em sẽ không chịu nói thật.” “Tôi sẽ cho em thấy cái gì gọi là lực lượng thần đan.”

Hai tay Lý Tuấn Sinh làm pháp quyết thần bí, đột nhiên trong đầu Tử Thanh truyền ra đau đớn, giống như có thứ gì đó đang chui vào trong đầu. “Lý Tuấn Sinh, tên khốn nạn nhà anh, đau quá!” “Đau quá...

Lý Tuấn Sinh dùng bí pháp thôi động độc của Não Thần Đan.

Thanh Vũ nhìn thấy Lý Tuấn Sinh thương tổn Tử Thanh, lập tức xông về phía Lý Tuấn Sinh.

Tốc độ của Thanh Vũ nhanh như tia chớp, nhưng Lý Tuấn Sinh sớm đã có chuẩn bị, một cái tát đã đánh bay Thanh Vũ đi.

Tử Thanh đau đớn không thôi: “Tôi nói, tôi nói, mau dừng tay!

Lý Tuấn Sinh dừng tay, lạnh lùng nói: “Nếu như côlại đùa giỡn tôi, có khả năng tôi sẽ không nhịn được... Giết Thanh Vũ!”

Lý Tuấn Sinh hung dữ trừng Thanh Vũ một cái, mà Thanh Vũ không sợ hãi một chút nào, lè lưỡi rắn đối với Lý Tuấn Sinh. "Tôi nói... “Anh tới gần một chút, tôi nói cho anh nghe.”

Bỗng nhiên Tử Thanh ra tay, quyền phải ngưng tụ ra một dòng lực lượng, đánh mạnh về phía đan điền của Lý Tuấn Sinh.

Nhưng mà Lý Tuấn Sinh sớm đã có phòng bị, cũng nằm lấy quả đấm của Tử Thanh, hóa giải lực lượng của Tử Thanh. “Hạ Tử Thanh, thực lực của cô tôi biết rõ, đừng có giở bất cứ trò gì ra trước mặt tôi!” “Tư vị của Não Thần Đan cô cũng hưởng thụ rồi.” “Có muốn nếm thử thêm một lần nữa hay không?”

Sau khi nói xong, Lý Tuấn Sinh lại thôi động độc của Não Thần Đan Tử Thanh đau đớn ôm đầu, lăn lộn ở trên giường. “Lý Tuấn Sinh, anh Tiêu Hào của tôi đến đây, nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!” “Anh hành hạ tôi, anh Tiêu Hào sẽ giết anh!” “Anh Tiêu Hào sẽ hủy đi Hồn Điện của các anh!” “Anh Tiêu Hào?” Lý Tuấn Sinh nghe thấy Tử Thanh không ngừng kêu anh Tiêu Hào, đột nhiên cảm thấy có chút không đúng lắm.

Lý Tuấn Sinh dừng công pháp, nhìn chằm chằm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK