Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tam trưởng lão và tứ trưởng lão đồng thời di chuyển, xuất hiện trước mặt Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hãn hơn mười mét, cơn giận mãnh liệt và khí tức cường đại quét về phía hai người. Nhưng khi thấy dung nhan của Liễu Nguyệt Hân và Ninh Khinh Vân, hai người đều sợ ngây người.

Cũng như những người khác, hai người đều thấy vô cùng xinh đẹp, không ngờ trên nhân gian vẫn còn vưu vật như thế. Đế Vương Khu mỹ nữ như mây, nhưng so sánh với hai mỹ nữ này vẫn không đáng nhắc tới. Hai người đều thầm nghĩ rốt cuộc Tiêu Hào là ai mà lại có diễm phúc đến thế?

Hai trưởng lão đã thu hồi sát khí. Ánh mắt của tam trưởng lão trắng trợn nhìn hai cô gái: “Tôi chưa bao giờ giết phụ nữ, cho nên hai mỹ nữ vẫn theo tôi về Đế Vương Khu, nhận tội trước nhà họ Liễu đi, lúc đó chúng ta nhất định sẽ khoan hồng”

Tứ trưởng lão vội thì thầm bên tại tam trưởng lão: “Đã lúc này rồi mà anh còn có tâm trạng tán gái hả? Chuyện Đế Vương Đặc Xá Lệnh nhất định phải có kết quả! Mặc dù Tiêu Hào đã chết, nhưng người bên phe Tiêu Hào đều phải giết hết. Đương nhiên lát nữa chúng ta lại bắt hai con bé này đi cũng được.”

Ninh Khinh Vân bĩu môi: “Các người đừng thì thầm nữa, tôi nghe thấy hết rồi. Muốn giết chết người bên phe chúng tôi, bắt hai chúng tôi đi chứ gì? Vậy thì các người thử ra tay xem có làm được không?”

Hai trưởng lão đều kinh ngạc. Với thực lực của họ, họ thì thầm thì người bình thường không thể nào nghe thấy. Vẻ mặt trưởng lão kiêu ngạo nói: “Cảnh giới Ngưng Nguyên có âm nguyên và dương nguyên. Sau Âm Nguyên cửu cấp và Dương Nguyên cửu cấp chính là Ngưng Nguyên đại viên mãn. Các người biết tu vi của bọn ta không? Bọn ta đều là Ngưng Nguyên đại viên mãn. Bọn ta là hai trưởng lão của nhà họ Liễu Đế Vương Khu, thực lực và cảnh giới của bọn ta, các người còn lâu mới chạm tới. Hôm nay người của Long tổ và đồng đảng của Tiêu Hào đều phải chết!”

Nghe thấy Ngưng Nguyên đại viên mãn, tất cả mọi người đều khiếp sợ. Người của Long tổ đều thay đổi sắc mặt, người nhà họ Tần đều vui sướng vô cùng, Tần gia chủ cũng yên lòng. Ngưng Nguyên đại viên mãn quá đáng sợ. Hầu như mọi người đều cho rằng dù hai cô gái này mạnh đến mấy cũng không phải là đối thủ của Ngưng Nguyên đại viên mãn. Mời đọc truyện trên Truyện App

Nghe thấy tu vi của hai người, Long Vũ đã không còn dũng khí chống lại. Tu vi chênh lệch một đẳng cấp lớn, mười mấy đẳng cấp nhỏ thì sao mà chống lại được? Những người khác của Long tổ cũng đều cho rằng lần này họ chết chắc rồi.

Hai cô gái vẫn bình tĩnh như thường. Ninh Khinh Vân bất đắc dĩ nhìn hai người này: “Tôi không muốn giết các người, chuyện nơi này không phải là chuyện của tôi. Tôi muốn chờ Tiêu Hào trở về, để Tiêu Hào xử lý thì sẽ phù hợp hơn. Chứ lỡ tôi giết các người, Tiêu Hào trở về trách tội tôi thì sao? Tôi không muốn giận Tiêu Hào đâu.”

Ninh Khinh Vân nói thật lòng, cô vừa mới giết mười mấy người nhà họ Tần, nhưng đối với người của nhà họ Liễu Đế Vương Khu thì giao cho Tiêu Hào xử lý sẽ phù hợp hơn.

Tam trưởng lão nói: “Cô nói gì? Tiêu Hào còn chưa chết?”

Tứ trưởng lão nói: “Lão tam, đừng lắm lời với họ, ra tay đi!”

Long Vũ tiến lên nói: “Cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên Đế Vương Khu các người không được phép sử dụng lực lượng cảnh giới Ngưng Nguyên ở bên ngoài, càng không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài. Hai vị các hạ, các người đã làm trái với luật lệ!"

Tam trưởng lão đang định ra tay thì dừng lại, hỏi tứ trưởng lão: “Hình như cậu ta nói có lý. Có phải chúng ta đã làm trái với luật lệ không?”

Tứ trưởng lão cười lạnh: “Quy tắc là chết, người là sống. Đế Vương Đặc Xá Lệnh của nhà họ Liễu chúng ta đã bị bóp nát, chuyện lớn như vậy, đương nhiên chúng ta phải đích thân xử lý.

Chuyện hôm nay, tất cả những kẻ tham dự đều phải chết!”

Tam trưởng lão gật đầu: “Ông nói có lý, quy tắc khác lớn đến mấy thì sao lớn bằng Đế Vương Khu, lớn bằng uy nghiêm của đế vương?”

Thấy hai người này muốn ra tay, Ninh Khinh Vân nói: “Nếu các người đã muốn chết thì hãy tới đây nhận lấy cái chết đi!”

Trưởng lão cười tà ác: “Tiểu mỹ nhân, cô yên tâm, ta sẽ không giết phụ nữ, nhất là hai cô gái xinh đẹp như thế này, sao ta nỡ giết chứ?"

“Thằng khốn nào dám đùa giỡn vợ tôi hả!”

Khi tam trưởng lão và tứ trưởng lão đang muốn ra tay thì bỗng một tiếng hét lớn vang lên, sau đó một người đã xuất hiện giữa Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hân. Đó chính là Tiêu Hào. Trang Diệu Linh và mấy người khác của Long tổ đang chạy tới.

“Tiêu Hào!” Liễu Nguyệt Hân không nhịn được nhào vào lòng Tiêu Hào: “Em biết anh sẽ không có chuyện gì mà..."

Tiêu Hào nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài của Liễu Nguyệt Hân, cười nói: “Đồ ngốc, anh có thể xảy ra chuyện gì chứ? Chỉ dựa vào đám người ở đây thì sao có thể đụng vào anh? Chỉ là một vụ nổ nhỏ thôi, sao có thể giết chết anh được?”

Người nhà họ Tần vô cùng kinh ngạc, khóe miệng Liễu Vĩnh run rẩy, sắc mặt Châu Thiên Bắc thay đổi, Tần Kình ở nơi xa sắc mặt tái mét. Tần Lập Huân đầu đầy mồ hôi lạnh. Họ không hiểu nổi thuốc đổ đáng sợ như thế, cho dù là cường giả Ngưng Nguyên đỉnh cấp cũng sẽ chết, nhưng Tiêu Hào lại không hề hấn gì, người đi cùng Tiêu Hào cũng đều không tổn thương một cọng lông.

Chẳng lẽ lúc thuốc nổ phát nổ, đám người Tiêu Hào không có mặt ở đó? Nhưng người báo cáo với họ nói tận mắt nhìn thấy đám người Tiêu Hào đi xuống dưới, tận mắt thấy Tiêu Hào ở hiện trường cơ mà?

Lúc xảy ra vụ nổ, Tiêu Hào đã dùng lực lượng đế vương bảo vệ mọi người, khiến họ không hề hấn gì. Tiêu Hào cứu mọi người ra ngoài, bình yên vô sự rời đi. Sau vụ này, đám người Trang Diệu Linh đã biết lực lượng đáng sợ của Tiêu Hào, cuối cùng cũng biết thực lực của Tiêu Hào đã vượt qua sự nhận thức và tưởng tượng của họ. Mời đọc truyện trên Truyện App

Hai trưởng lão chăm chú nhìn Tiêu Hào. Tam trưởng lão gầm lên: “Mày chính là Tiêu Hào?”

Tiêu Hào lạnh giọng nói: “Đúng, tôi chính là Tiêu Hào! Hai tên khốn các ông dám đùa giỡn vợ tôi, đáng chết!”

Tam trưởng lão cười lạnh: “Tiêu Hào, mày bóp nát Đế Vương Đặc Xá Lệnh của nhà họ Liễu bọn tao, vốn tưởng rằng mày đã chết, bọn tao định bắt vợ mày về, bây giờ mày chưa chết, vậy thì đúng lúc lắm, bọn tao sẽ băm xác mày ra làm trăm mảnh!”

Tiêu Hào nhìn chằm chằm hai người này: “Thì ra các người chính là người nhà họ Liễu. Người nhà họ Liễu các người làm trái với quay tắc, cầm Đế Vương Đặc Xá Lệnh đi làm xằng làm bậy, còn đòi đặc xá cho tội phạm! Hai người các ông đã biết tội chưa?!”

Hai người đều sửng sốt. Họ tới giết Tiêu Hào, nhưng Tiêu Hào lại nói họ có tội, đầu óc người này bị chập mạnh hay là cậu ta có quyền kết tội cho người của Đế Vương Khu? Tam trưởng lão như nghe thấy chuyện cười: “Tiêu Hào, mày là cái thá gì mà dám kết tội bọn tao?”

Trên người tam trưởng lão ngưng tụ chín đạo lực lượng màu đen. Ông ta đang định ra tay thì bị tứ trưởng lão kéo lại. Tứ trưởng lão cho rằng Tiêu Hào không đơn giản như vậy, dám bóp nát Đế Vương Đặc Xá Lệnh, đối mặt với hai trưởng lão mà còn cuồng vọng như vậy, phải làm rõ bối cảnh của đối phương trước đã.

Ánh mắt tứ trưởng lão như điện, dường như muốn nhìn thấu Tiêu Hào: “Nói đi, sau lưng cậu rốt cuộc có thể lực gì? Thân phận thực sự của cậu là gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK