Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám vực chủ châu chủ sững sờ, không phải Phạm Tuấn Nghị tới đây giết Tiêu Hào à? Vì sao đột nhiên lại nhiệt tình như vậy?

Tát đệ tử của mình một cái, lại lộ ra gương mặt tươi cười chào đón Tiêu Hào.

Tiêu Hào và Chu Tước cũng không hiểu sao lại như thế này.

Người nào cũng nhìn ra được, vực chủ tìm sư phụ tới, là vì đối phó Tiêu Hào.

Hành động của Phạm Tuấn Nghị thực sự quá khác thường. Có câu nói không đánh kẻ chạy lại, đối phương đã lễ phép như vậy, Tiêu Hào lạnh nhạt cười nói: “Tôi là

Tiêu Hào hỗ trợ điều tra viên của Long Tổ, vị này là trợ thủ của tôi, Chu Tước.”

Tiêu Hào báo tên xong, anh phải biết trong hồ lô của Phạm Tuấn Nghị có bán thuốc gì.

Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, nhưng mà, vậy mà hai bên lại nở nụ cười, còn giới thiệu lẫn nhau.

Phạm Tuấn Nghị đi thẳng vào vấn đề, nói: “Thực sự không dám giấu diếm, đệ tử của tôi là TrầnNguyên Phong, cũng là vực chủ hoàng vực, vực thứ tám ở Nam Cảnh." “Vực chủ lệnh của Nguyễn Phong bị nát, triệu hoán mà đến, nghe nói giữa mọi người đã xảy ra chút chuyện không thoải mái. “Cậu Tiêu, cô Chu, mục đích tôi tới đây là điều tra chuyện này.” Phạm Tuấn Nghị bày tỏ thái độ giải quyết chung.

Tiêu Hào không sốt ruột, nói với đối phương: “Ông dự định điều tra như thế nào?”

Vẻ mặt Phạm Tuấn Nghi chính khí nghiêm nghị, nói: “Công chính nghiêm minh, điều tra rõ ràng! “Nguyên Phong đã nói cho tôi biết những chuyện đã trải qua, tất nhiên là tôi sẽ điều tra rõ ràng. “Chỉ cần có người phạm lỗi, nhất định phải gánh vác trách nhiệm l

Tiêu Hào tràn ngập hứng thú nói: “Trần Nguyên Phong là vực chủ Nam Cảnh của các ông, còn là đệ tử của ông, chuyện này, ông có quyền lợi điều tra. “Vậy tôi đợi ông công chính nghiêm minh xử lý chuyện này.” “Bây giờ tất cả mọi người ở đây, ông xử lý đi.”

Phạm Tuấn Nghị nghe Tiêu Hào nói như vậy, có dự cảm không được tốt lắm. “Cậu Tiêu, cô Chu, tôi phải biết chân tướng mọi chuyện là gì đã.” “Người ở nơi này, cho dù thân phận rất cao, chỉcần làm sai chuyện, đều phải gánh vác trách nhiệm”

Phạm Tuấn Nghị chỉ có thể làm bộ không quen

Chu Tước, phải công chính nghiêm minh xử lý chuyện này.

Chỉ cần đệ tử không làm sai chuyện, hoặc là không sai quá nhiều, ông ta có thể bảo vệ được đệ tử.

Nếu đám người Tiêu Hào làm sai, Phạm Tuấn Nghị tuyệt đối sẽ làm việc theo lẽ công bằng!

Vực chủ nghe nói sư phụ muốn điều tra rõ chuyện này, thì vô cùng sợ hãi. "Sư phụ, có gì phải nói nhiều lời vô nghĩa với bọn họ?" “Tiêu Hào giết nhiều người của chúng ta như vậy, con đã đưa chứng cứ cho người rồi, vì sao người còn phải điều tra?” “Sư phụ... Còn không giết Tiêu Hào, báo thù cho những người chết.”

Vực chủ không rõ, trước khi lên núi, sư phụ cũng giận dữ muốn tiêu diệt Tiêu Hào. Với tính tình nóng nảy, tính cách bao che khuyết điểm của sư phụ, nhìn thấy Tiêu Hào thì nên ra tay. Nhưng mà bây giờ, sư phụ căn bản không có ý ra tay, muốn dựa theo trình tự đi điều tra.

Nếu điều tra, lời nói dối của vực chủ sẽ bị vạch trần, đến lúc đó làm thế nào mới xong việc?

Trong lòng Phạm Tuấn Nghị thực sự muốn tát vực chủ mấy cái.

Lúc này ông ta đã biết vực chủ lừa ông ta, nếukhông thì vực chủ sẽ không vội vàng muốn giết Tiêu Hào như thế.

Chuyện này làm không cẩn thận, Phạm Tuấn Nghị cũng sẽ gặp chuyện không may

Cho nên Phạm Tuấn Nghị mới nói, công chính nghiêm minh điều tra.

Phạm Tuấn Nghị lạnh lùng nói: “Nguyên Phong, sư phụ vẫn luôn dạy con, làm việc gì cũng phải dựa theo trình tự, chúng ta là người của bộ quân sự, sao có thể động một tí là kêu đánh kêu giết được?” “Bất cứ chuyện gì cũng phải có trình tự, nếu đảm cậu Tiêu có tội, tất nhiên là sư phụ sẽ đích thân khiến bọn họ đền tôi. “Nhưng cậu Tiêu là người của Long Tổ, chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng tất cả nguyên nhân hậu quả của sự việc!

Vực chủ đầu đầy mồ hôi lạnh, chuyện này tuyệt đối không thể điều tra, điều tra xong, anh ta nhất định phải chết

Vực chủ nghĩ mãi không rõ, vì sao sư phụ khác thường như thế, rốt cuộc là vì cái gì?

Vốn muốn giết Tiêu Hào, bây giờ lại hòa nhã nói chuyện với Tiêu Hào!

Chỉ có một khả năng!

Sư phụ đã biết bối cảnh cường đại của Tiêu Hào.

Sư phụ không dám ra tay!

Chẳng lẽ. Chẳng lẽ bối cảnh của Tiêu Hào, sư phụ cũng không thể trêu vào?Sao có thể có chuyện này được

Đám người Thiệu Kiên, châu chủ và quản gia Dương ở bên cạnh hoảng loạn.

Bọn họ đều là người thông minh, bọn họ nhìn thái độ của Phạm Tuấn Nghị, lập tức biết được trong chuyện này có vấn đề l

Nhận sai sao?

Bây giờ đã quá muộn.

Cho dù nhận sai, Tiêu Hào cũng sẽ không tha cho anh tal “Sư phụ!” Vực chủ vô cùng sốt ruột, bây giờ trong lòng anh ta có một ý nghĩ, đó chính là giết người diệt khẩu.

Cho dù thân phận của Tiêu Hào là gì, chỉ cần giết chết anh, hủy thi diệt tích, cuối cùng còn không phải do anh ta định đoạt? “Sư phụ, người nhất định phải ra tay, người nhất định phải giết Tiêu Hào!” “Giết Tiêu Hào, chúng ta sẽ thắng!” “Đó chính là linh trì, là Thánh Địa đấy, chẳng lẽ sự phụ muốn chấp tay nhường Thánh Địa cho người ta sao?” “Sư phụ. “

Phạm Tuấn Nghị kinh hãi. “Câm miệng!” Phạm Tuấn Nghị hét to một tiếng, hơi thở cường đại lập tức đè về phía vực chủ. Sư phụ đã nói rõ ràng như vậy, con còn ở đây nói linh tinh, con muốn chết sao?Con muốn chết, đừng kéo cả sư phụ theo Cậ*p nhật nhanh nhất trên Truyện88.vip

Lúc này Phạm Tuấn Nghị hoàn toàn hiểu rõ, trong chuyện này không đơn giản như vậy, lúc trước vực chủ che giấu rất nhiều chuyện. Nhưng mà vực chủ vẫn muốn nói, bởi vì anh ta nhận sai đã muộn rồi, không bằng sai tới cùng, thuyết phục sư phụ giết chết Tiêu Hào. “Sư phụ, nếu người cúi đầu với Tiêu Hào, người sẽ mất hết mặt mũi ở Nam Cảnh này!” “Sư phụ, người là vực chủ Huyền Vực cao cao tại thượng, sao người có thể sợ Tiêu Hào?"

Phạm Tuấn Nghị trực tiếp ra tay, tay phải xuất hiện một dòng lực lượng, đánh vào bên trong đan điều của vực chủ.

Nhất thời, tất cả lực lượng trong cơ thể vực chủ bị che lai. “Sư phụ, người không thể đối xử với con như vậy được!” “Sư phụ, con là đệ tử nhập thất của người đấy!” “Sư phụ, ở trong lòng con, người giống như bố con..."

Phạm Tuấn Nghị lại ra tay, một dòng lực lượng che lại một huyệt vị của vực chủ, vực chủ mềm nhũn ngã xuống đất, không có biện pháp nói chuyện.

Đám châu chủ và Thiệu Kiên, đều đã có tâm trạng muốn chết!

Bọn họ đợi vực chủ lật bàn, thực không ngờ bây giờ lại có kết cục này!Vẻ mặt Phạm Tuấn Nghị áy náy nhìn Tiêu Hào: “Nguyên Phong là đệ tử của tôi, xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng có trách nhiệm.” “Bây giờ mong cậu Tiêu nói rõ chân tướng mọi chuyện cho tôi biết, tôi nhất định sẽ công chính nghiêm minh xử lý chuyện này, tuyệt đối sẽ không vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp.”

Tiêu Hào tràn ngập hứng thú nhìn Phạm Tuấn Nghị, chẳng lẽ người này nhận ra mình sao?

Nhưng mà Tiêu Hào chưa từng đến Nam Cảnh, không có một chút ấn tượng nào đối với người này.

Tiêu Hào nói với Chu Tước: “Nói cho ông ta nghe tất cả mọi chuyện đi.”

Vì thế Chu Tước nói tường tận mọi chuyện cho Phạm Tuấn Nghị nghe.

Bắt đầu là chuyện ở Kim Cường, châu chủ muốn nuốt trọn linh trì, sau đó là Thiệu Kiên, sau đó là vực chů.

Mọi chuyện càng quây càng lớn.

Khi Phạm Tuấn Nghị biết vực chủ muốn nuốt linh trì, ông ta suy nghĩ, chuyện này còn có đường sống xoay chuyển, đầu sỏ gây nên là châu chủ ở Kim Cường, sau đó là Thiệu Kiên.

Bởi vì vực chủ là người tham dự cuối cùng.

Nhưng mà khi Chu Tước nói chuyện tìm sát thủ giết Tiêu Hào, châu chủ lập tức làm rõ, là vực chủ gọi điện thoại, là vực chủ ép gã làm như thế.

Châu chủ vẫn luôn chắc chắn, mọi chuyện đều là vì vực chủ ra mặt, gã thân bất do kỷ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK