Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cốc Chủ Thiên Lôi Cốc yêu quý võ thuật điện cuồng, những người ở vị trí cao trong Thiên Lôi Cốc đều vô cùng hùng mạnh, mỗi đệ tử của Thiên Lôi Cốc đều là thiên tài.

Những người vào làm việc được cho Thiên Lôi Cốc phần lớn đều cần phải giao thủ với người của Thiên Lôi Cốc, đánh thắng thì chuyện gì cũng dễ nói.

Đại trưởng lão nói: “Thiên Lôi Cốc của chúng tôi đúng là có quy tắc này, cậu muốn gặp Cốc Chủ cũng được, nếu cậu đánh thắng được tôi, tôi sẽ cho cậu gặp"

Tiêu Hào nói: "Đại trưởng lão các hạ, nếu tôi cảm ứng không sai, ông hẳn là Cường giả mạnh nhất của cảnh giới Âm Thần. Chẳng lẽ Đại trường lão các hạ muốn dùng năng lực của ông để ức hiếp một Cường giả chỉ mới đến cảnh giới Đại Viên Mãn sao?"

Đại trường lão hừ lạnh một tiếng:“Cậu cho rằng tôi là ai? Tôi sao có thể ý lớn hiếp bé, nếu cậu cũng đã là một thiên tai, vừa rồi cũng có thể đánh bại năm mươi Cường giả Kim Đan Đại Viên Mãn. Nếu như câu đấu với tôi, đương nhiên tôi sẽ cũng ép năng lượng và cảnh giới của mình xuống Kim Đan Đại Viên Mãn. Đến lúc đó hai chúng ta tỉ thí công bằng, nếu như cậu đánh thắng tôi, cậu sẽ được gặp Cốc Chủ, nếu như cậu thua thì phải lập tức rời đi."

Đại trưởng lão căn bản không biết rằng, Tiêu Hào trước kia là Đế Vương cao cao tại thượng.

Coi như Đại trưởng lão ép cảnh giới của ông xuống đến Kim Đan Đại Viên Mãn thì cũng không thể nào là đối thủ của Tiêu Hào.

Với tình hình hiện tại, trong những người đồng cấp, Tiêu Hào là vô địch.

Tiêu Hào tràn đầy tự tin mìm cười: “Được! Một lời đã định!”

Đại trưởng lão đứng chắp tay, dáng vẻ cao cao tại thượng, nói: "Cho cậu một cơ hội vậy, cậu ra tay trước đi, tôi có thể nhưởng cậu ba chiều."

Tiêu Hào nhìn Đại trưởng lão đứng trước mặt mình ra vẻ, cảm thấy vô cùng buồn cười.

Anh nói: "Đại trưởng lão các hạ, tôi không cần ông nhường tôi ba chiêu, hai chúng ta thi đấu công bằng"Đại trường lão nói: "Nếu như tôi không nhường câu thì tôi sẽ có thể đánh bại cậu chỉ với một chiều, cảnh giới Kim Đan Đại Viên Mãn, tôi đã tu luyện đến độ hoàn mỹ nhất."

Tiêu hào nhếch miệng cười, trên mặt anh bắt đầu xuất hiện dáng vẻ khiêu khích. “Đại trường lão các hạ, đừng nói là một chiều, mười chiêu ông cũng không thắng được tôi

Nói xong, Tiêu Hào trực tiếp ra tay.

Anh dùng năng lượng đơn giả và trực tiếp nhất, anh giơ tay phải lên đánh thẳng về phía Đại trưởng lão. Đại trưởng lão cảm nhận được khí tức và năng lượng trên người Tiêu Hào, áp lực đột nhiên tăng gấp bội, như thể có một ngọn núi lớn đang đè chặt lên lồng ngực ông.

Đại trưởng lão giật này mình, lập tức ra tay.

Tiêu Hào không chút nể tình, năng lượng huyết mạch và năng lượng ngũ hành đồng thời vận chuyển, nắm đấm của hai người đập mạnh vào nhau.

Một nắm đấm của Tiêu Hào cùng hai nắm đấm của Đại trưởng lão, thế nhưng Đại trường lão lại trực tiếp bị đánh bay, bay ra xa hơn mười mấy mét.

Thân thể ông đập vào một hòn non bộ, cả hònnon bộ nổ thành bộ phần.

Đại trường lão lập tức đứng lên, lao về phía Tiêu Hào.

Ông không hề bị thương, nhưng lại nhìn về phía Tiêu Hào bằng ánh mắt vô cùng khiếp sợ.

Ông không hiểu được, cảnh giới của hai người rõ ràng ngang bằng nhau, tại sao ông lại thua?

Hơn nữa còn thua thảm như thế, quá mất mặt, cơ thể bị đánh bay, đụng vỡ cả hòn non bộ.

Nổ thành bộ phần tung bay, rải khắp người ông, khiến không nhìn lôi thôi vô cùng.

Người MC kia đứng cách đó không xa đang há hốc, miệng anh ta há to đến độ có thể nhét một quả trứng gà vào.

Trong lòng người MC kia thì sự tồn tại của Đại trưởng lão là vô địch, anh ta chưa từng thấy Đại trưởng lão thua qua.

Không ngờ rằng sẽ bị người trước mắt này một quyền đánh bay, thật sự quá kinh khủng.

Tiêu Hào cười nói: "Đại trưởng lão các hạ, ông thua rồi."

Đại trưởng lão khóe miệng run rẩy, sắc mặt xám xanh."Vừa rồi là do tôi chủ quan, chúng ta đánh lại một lần nữa, nếu như cậu có thể đánh bại tôi thì tôi sẽ nhận thua"

Đại trường lão không cam tâm, ông biết vừa rồi ông đã thua, nhưng ông vẫn không muốn thừa nhận.

Ông phải lấy lại mặt mũi, phải đánh cho đối phương bò trên đất.

Tiêu Hào ra vẻ không quan trọng lắm, anh tiếp tục vươn nắm đấm phải ra, nói: "Đại trưởng lão các hạ, nếu ông đã chơi xấu không chịu nhận thua, vậy nắm đấm tiếp theo đây của tôi sẽ khiến ông bị thương, ông phải suy nghĩ cho thật kĩ đi "Chỉ bằng vào cậu mà có thể khiến tôi bị thương? Nằm mơ à?"

Đại trưởng lão nhìn bộ dạng đắc ý của Tiêu Hào, chỉ hận không thể xé anh ra thành từng mảnh nhỏ.

Lần này hai người vẫn như trước, hai bên nắm đấm lại va vào nhau thêm một lần nữa.

Trong nháy mắt, Đại trưởng lão đã dùng đến sức mạnh của cảnh giới Ngưng Nguyên, cao hơn Kim Đan Đại Viên Mãn một cảnh giới.

Bởi vì Đại trưởng lão biết rằng nếu không sử dụng sức mạnh của cảnh giới cao hơn, thì sẽ bị đánh baynhư lần trước.

Chỉ nghe một tiếng nổ vang rền, nhưng người bay ra ngoài lần này là Tiêu Hào.

Hơn nữa tay phải của Tiêu Hào trực tiếp bị đánh gãy xương, cả người bay ra hơn ba mươi mét, rơi vào trong hồ nước ở đằng xa.

Máu trong miệng Tiêu Hào trào ra, nhuộm đỏ một khoảng nước rộng.

Vừa rồi Đại trưởng lão đã sử dụng sức mạnh cảnh giới Ngưng Nguyên cấp năm, nếu như là một Cường giả Kim Đan Đại Viên Mãn khác thì đã bị một chiêu này của Đại trưởng lão đánh chết.

Tiêu Hào động sát ý trong lòng, nhưng anh lại nhịn xuống.

Anh bò lên từ dưới hồ nước, lau sạch máu trên khỏe miệng, đi từng bước về phía Đại trường lão.

Giọng nói của Tiêu Hào vô cùng lạnh lẽo, nhìn Đại trưởng lão tràn đầy khinh thường rét lạnh: “Đại trưởng lão các hạ, vừa rồi ông đã sử dụng sức mạnh cao hơn sức mạnh Kim Đan Đại Viên Mãn, có phải là quá mức rồi không."

Sắc mặt Đại trưởng lão cũng là lạnh lẽo: "Vừa rồi thật xin lỗi cậu, tôi thất thời không kiểm soát được.Đại trưởng lão rõ ràng là cố ý, nhưng Tiêu Hào cũng không muốn so đo với ông ta, chờ đến lúc anh khôi phục lại cảnh giới Đế Vương, anh nhất định sẽ đến đây đánh Đại trưởng lão một trận. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.v*ip

Tiêu Hào hít một hơi thật sâu, nói: "Đại trưởng lão các hạ, cuộc so tài này của hai chúng ta, tôi đã thắng, hi vọng Đại trưởng lão các hạ giữ lời hứa của mình, dẫn tôi đi gặp Cốc Chủ "

Đại trường lão nói: "Cốc Chủ đang bế quan, chờ đến hai thắng sau, sau khi Thiên Lôi Cốc kết thúc tất cả trận thi đấu, sau khi tìm ra quán quân của các đại cảnh giới thì Cốc Chủ mới có thể xuất hiện. “Ông đang đùa tôi à?"

Tiêu Hào đã biết Đại trưởng lão không có ý định dẫn anh đi gặp Cốc Chủ, coi như Tiêu Hào thắng, đối phương cũng sẽ tùy tiện tìm một lí do nào đó để từ chối chuyện này.

Đại trường lão nói: “Những lời tôi nói đều là sự thật, tôi lại không nói rằng sẽ không dẫn cậu đi gặp Cốc Chủ, chờ sau hai tháng nữa, tôi sẽ dẫn cậu đi gặp Cốc Chủ

Tiêu Hào không mu dây dưa với Đại trưởng lão nữa, nếu như đối phương chỉ đang đùa giỡn với mình, thì có nói gì cũng không có tác dụng nữa.Tiêu Hào nói: "Đại trường lão các hạ, những gì ông làm hôm nay tôi sẽ nhớ kĩ"

Tiểu Hào nói xong thì quay người rời đi.

Đại trưởng lão nhìn bóng lưng Tiêu Hào rời đi, hừ lạnh một tiếng: "Có thể mà cũng muốn thánh vật của Thiên Lôi Cốc chúng ta, đúng là nằm mơ" “Muốn gặp Cốc Chủ sao? Kiếp sau đi!"

Tiêu Hào về đến chỗ ở của mình, anh vô cùng phiền muộn.

Nếu người của Thiên Lôi Cốc đã nói không giữ lời, không giữ võ đức.

Vậy thì anh sẽ dùng cách của mình để gặp Cốc

Chủ Thiên Lôi Cốc.

Hơn mười giờ đêm, Tiêu Hào trực tiếp sử dụng thuật biến hình, biến thành bộ dạng của Đại trưởng lão Thiên Lôi Cốc, khí tức trên người và năng lượng cũng giống hệt như Đại trường lão.

Sau đó tìm được một bộ áo khoác dài màu trắng trong chiếc nhẫn không gian.

Tiêu Hào rời khỏi chỗ ở, yên lặng chui ra từ một rừng cây, sau đó đi về phía sau núi.

Tiêu Hào đã nghe ngóng được từ trong miệng của một vài đệ tử Thiên Lôi Cốc, anh biết Cốc Chủ vẫnluôn bế quan tu luyện ở sau núi.

Thế là anh nghênh ngang đi đến phía sau núi, trên đường cũng gặp được một vài đệ tử đang huấn luyện ban đêm, họ nhìn thấy Tiêu Hào cũng đều cung kính cúi chào.

Những lúc không có người, Tiêu Hào nhanh chóng tiến lên.

Gặp được những người khác, Tiêu Hào lại bước đi không nhanh không chậm.

Đi suốt hơn hai mươi phút, anh rốt cuộc cũng đến được thánh địa tu luyện phía sau núi

Thánh địa của Thiên Lôi Cốc cũng không nằm trong hang núi mà là trong một cái hồ lớn.

Hồ nước kia cũng không phải là một cái hồ bình thường, mà là một Linh Trì rộng khoảng trăm mét.

Từ xa Tiêu Hào đã cảm nhận được một luồng linh khí dư dả.

Loại Linh trì này khác với những Linh trì bên ngoài, linh khí bên trong Linh trì này cực kì mạnh mẽ.

Thậm chí cũng có giúp ích rất nhiều cho cảnh giới Âm Thần và cảnh giới Dương Thần.

Hơn nữa trong Linh trì còn có sức mạnh của những đá quý khác gia trì, có tác dụng rất lớn với việc tu luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK