Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
"Lôi Thiên, ông có dám cá cược với tôi không?" Tiêu Hào nhìn chăm chăm vào Lôi Thiên: "Nếu ông không có hứng thú, vậy mời rời khỏi nơi này." "Người của quân khu chín không thích hợp ở đây
Nếu hiện giờ Lôi Thiên rời khỏi đây, chuyện hôm nay, Tiêu Hào sẽ không so đo với ông ta nữa. Quân khu chín quá quan trọng đối với phía Bắc, Tiêu Hào sẽ giữ lại mặt mũi cho quân khu chín. "Tiêu Hào, tôi không có hứng thú trêu đùa với anh." Lôi Thiên hôm nay đến đây là để đối phó với Tiêu Hào, sao có thể rời đi chú?
Lôi Thiên ra lệnh: "Tôi đếm đến ba, nếu anh không hợp tác với tôi, tôi chỉ có thể cưỡng chế thi hành "Một" "Hai." "Ba."
Hai người dưới Lôi Thiên đang định ra tay, lại bị Châu Thiên
Bắc ngăn lại. "Phó trưởng Lôi, đợi đã, nếu Tiêu Hào muốn đánh cược, không bằng nghe theo lời anh ta đi."
Châu Thiên Bắc là một kẻ đam mê cờ bạc, cực kỳ thích đánh đổ với người khác.
Lôi Thiên đang chuẩn bị hành động thì bị người khác ngăn lại, ông ta cảm thấy khó chịu nhưng cũng không thể hiện ra ngoài. "Tiêu Hào, vừa rồi anh nói đánh cược ba nghìn năm trăm tỷ à?” Châu Thiên Bắc hỏi lại Tiêu Hào: "Nói cho tôi biết, định cược thế nào?"
Tiêu Hào chỉ chờ Châu Thiên Bắc mạc cầu, nói: "Không phải các người không tin trong thẻ tôi có ba nghìn năm trăm tỷ à? Chúng tôi lấy ba nghìn năm trăm tỷ ra đánh cược." "Nếu trong thẻ không có ba nghìn năm trăm tỷ, vậy tùy anh xử lý "Nếu trong thẻ có ba nghìn năm trăm tỷ, tôi sẽ lấy cổ phần công ty nhà họ Châu"
Vừa dứt lời, khuôn mặt nhiều người hiện lên vẻ không biết thế nào. "Anh cũng biết chơi đấy." Châu Thiên Bắc khinh thường nói: "Một kẻ nghèo hèn như anh, ngoài tính mạng ra còn muốn có cổ phần của nhà họ Châu chúng tôi cơ à?" "Đương nhiên, nếu anh muốn có thêm tiền đặt cược, tôi cược với anh.
Tiêu Hào nghiêng đầu, nhìn Châu Thiên Bắc: "Không biết cậu chủ nhà họ Châu thích đặt cược thêm gì, chỉ cần tối có, tôi đều có thể thêm
Châu Thiên Bắc tiến về phía trước hai bước, chỉ cách Tiêu Hào tầm một mét nữa, ánh mắt tràn đầy sự khiêu khích, nhìn thắng vào Tiêu Hào: "Đánh cược tính mạng của anh, anh có dám không?" "Nếu anh không dám, lập tức giao thẻ của anh ra cho tôi kiểm tra.
Ánh mắt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh, nhìn thẳng vào Châu Thiên Bắc, anh nhận ra được Châu Thiên Bắc đã thay đổi lớn rồi. Thời điểm bị Châu Thiên Bắc dạy dỗ trước đây, hoàn toàn là một kẻ không biết gì, là một tên vô dụng.
Còn Châu Thiên Bắc của hiện tại, đã lươn lẹo hơn trước kia, còn suy nghĩ nhiều thứ. Nhưng mà cho dù Châu Thiên Bắc có thay đổi như thế nào đi nữa, cũng không thoát khỏi kể Tiêu Hào đã bày. Châu Thiên Bắc vẫn luôn cho rằng cái chết của Châu Long có liên quan đến Tiêu Hào Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Cho nên, chỉ cần có cơ hội dồn Tiêu Hào vào chỗ chết, anh ta sẽ làm ngay. Châu Thiên Bắc vẫn cho rằng trong thẻ của Tiêu Hào không có tiền. Nếu có thể thông qua đánh cược mà thăng được Tiêu hào, thậm chí giết chết Tiêu Hào, trừ bỏ mọi tai hại sau này lại còn có thể tranh công trước mặt
Lời vừa cất ra, mọi người đều ngạc nhiên.
Tiêu Hào muốn đánh cược là muốn làm cho chuyện này to lên, mà Châu Thiên Bắc lại thêm dầu vào lửa, muốn cược mạng. Nhưng mà, nhiều người cho rằng, Tiêu Hào không muốn đặt cược với Châu Thiên Bắc.
Chuyện này khác gì tự sát?
Triệu Hùng ở bên cạnh Châu Thiên Bắc vô cùng bất mãn "Cậu chủ, chuyện này đốc Lôi đã có tính toán riêng, chúng ta vẫn nên xem xem đốc đài Lôi định sắp xếp thế "Người đừng đánh cuộc với Tiêu Hào, đừng
Trương Canh cũng khuyên nhủ: "Cậu chủ, Tiêu Hào rất nhiều mưu mẹo, vẫn nên giao mọi chuyện cho đốc đài Lôi xử lý thì hợp lý hơn."
Châu Thiên Bắc mất hưng: "Bác Thành, chuyện này tôi có tính toán việc " "Còn anh, Trương Canh, không cần anh dạy tôi cách làm
Châu Thiên Bắc đã có quyết định của riêng mình, lần trước bị Tiêu Hào làm nhục, sự tức giận vẫn nghẹn lại trong lòng anh ta.
Nhà họ Châu nát Tiêu Hào dưới chân cùng với đốc đài
Lôi giảm Tiêu Hào, cảm giác không giống nhau. Triệu Hùng sốt ruột nói: "Cậu chủ, chẳng nhẽ cậu quên lời dặn của bố cậu rồi sao?" "Không cần lôi bố tôi ra." Châu Thiên Bắc tức giận lên rồi, đang trước mặt nhiều người như vậy, lại lôi bố cậu ra làm gì? "Bố tôi đã giao chuyện nơi này cho tôi rồi, đương nhiên tôi toàn quyền xử lý, ông không cần nói nhiều
Triệu Hùng còn muốn nói gì đó, khỏe miệng mấp máy nhưng rồi thôi không nói nữa. Châu Thiên Bắc nhìn chằm chằm Tiêu Hào: "Đánh cược tính mạng, anh có dám không?"
Khuôn mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh như cũ. "Nếu cậu chủ nhà họ Châu muốn đem tính mạng ra đánh cược với tôi, tôi cũng sẵn lòng, tôi chỉ sợ anh không theo nổi thôi" "Theo như tôi biết, trong tay nhà họ Châu các người có ba mươi phần trăm cổ phần công ty. Anh nên rõ ràng, nếu anh thua, ba mươi phần trăm cổ phần của công ty nhà họ Châu thuộc về tôi.
Tiêu Hào đã đồng ý rồi, mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Châu Thiên Bắc mim cười tràn đầy tự tin. "Tôi đã đánh cược rất rõ ràng rồi, nếu anh thua, mạng của anh thuộc về tôi. Tiêu Hào đồng ý: "Nếu đã cược rồi, vậy chúng ta hãy làm một bản hiệp ước, những người ở đây đều là nhân chứng sống" Châu Thiên Bắc lại nói: "Ở đây đều là các nhân vật lớn của thành Danh Nam, còn có đốc trưởng Lôi đều có thể làm chứng, không cần thiết phải ký hiệp ước" "Hơn nữa, nhà họ Châu chúng tôi có thể quỵt nợ sao?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tiêu Hào chỉ cười cười: "Cậu chủ nhà họ Châu nói đúng lắm." Châu Thiên Bắc nói như vậy để đề phòng bất trắc xảy ra, lỡ như Tiêu Hào thật sự có ba nghìn năm trăm tỷ, anh ta có thể chơi xấu, không kí kết hiệp ước chính thức, thực ra không tính.
Đối với Tiêu Hào mà nói, kỳ hiệp ước hay không ký thực ra cũng chẳng ảnh hưởng gì cả, chỉ cần đồng ý chuyện này rồi. Châu Thiên Bắc thua cuộc không thực hiện, anh có thể quang minh chính đại đi tìm chủ nhà họ Châu, đi tìm Châu Thiên Bắc đòi cổ phần công ty.
Tiêu Hào chỉ muốn làm cho chuyện này lớn thật lớn lên. Hai bên đã đánh cuộc xong. Chuyện càng ngày càng lớn lên.
Trên trán Triệu Hùng xuất hiện mồ hôi lạnh, ông ta cảm thấy vô cùng bất an. Tuy rằng mới nhìn qua thì tình hình bên phía ông sẽ thắng, nhưng ông ta cảm thấy không thể chỉ đơn giản như vậy được. Những người ở đây, tám chín phần mười đều cho rằng Tiêu Hào chết chắc rồi. Nhưng mà, người bên phía Tiêu Hào lại đều bình tĩnh cả.
Đến ngay cả người không biết rõ mọi chuyện như Đường Minh Tâm đều không ngạc nhiên mấy, vì Đường Minh Tam đã sớm đoán được những chuyện này đều là tính toán của Tiêu
Hào.
Nhưng mà, Đường Minh Tam không rõ, sao Tiêu Hào có thể có được ba nghìn năm trăm tỷ
Những người khác nhỏ giọng bàn luận, "Tên Tiêu Hào này làm vậy khác gì tự sắt? Chẳng lẽ trong thẻ của Tiêu Hào thật sự có ba nghìn năm trăm tỷ sao? Không thể thể được, không có chuyện đó đâu." "Tên Tiêu Hào này cố tình làm màu, anh ta nghĩ rằng cậu chủ nhà họ Châu không dám làm, nào ngờ cậu chủ nhà họ Châu cũng là một người ngoan độc, còn muốn cược tính mạng với Tiêu Hào." "Không chừng chút nữa Tiêu Hào thua cuộc, Tiêu Hào sẽ chơi xấu đấy." "Định chơi xấu trước mặt nhà họ Châu cơ cả? Tiêu Hào chết chắc rồi."
Liễu Vĩnh nhìn thấy Tiêu Hào và Châu Thiên Bắc đang đánh cuộc, khuôn mặt vui mừng: "Ông nội, lần này Tiêu Hào chết chắc rồi, nếu Tiêu Hào thua, nhà họ Châu lấy mạng của anh ta, việc anh ta phải chết là không cần nghi ngờ.
Ông cụ cũng gật đầu, căm thù nhìn Tiêu Hào: "Tiêu Hào quá kiêu ngạo, không thèm để ai vào mắt" "Sau khi nhà họ Châu thắng, chúng ta sẽ thương lượng với nhà họ Châu, tôi muốn tự mình cho Tiêu Hào một trận, báo thù cho bố " "Được." Liễu Vĩnh nhớ tới cái chết của bố anh ta, trong lòng từng đợt căm giận nổi lên, thầm nói: "Lần này, nhất định phải giết chết Tiêu Hào."
Tiêu Hào lấy thẻ ra, thao tác một loạt các động tác ở máy
Sau đó đưa máy tính cho Châu Thiên Bắc. tính.
Châu Thiên Bắc nhận lấy chiếc máy tính, nhiều người vội vàng xông tới, vội vàng muốn xem xem trong thẻ của Tiêu Hào có bao nhiêu tiền.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK