Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Khinh Vân giận điên người. Đã nhiều năm rồi, Ninh Khinh Vân chưa nổi giận lần nào.

Dù có phải lên chiến trường, có mấy chục nghìn người bị chết, bị thương nặng, Ninh Khinh Vân còn chưa nổi giận đến mức này.

Bởi vì trên chiến trường không có người nào đi giết người bình thường, cũng chẳng có ai giết phụ nữ và trẻ em ca.

Người đàn ông áo đen lạnh lùng nói: “Người Hồn Điện chúng làm gì thì liên quan gì đến cô chứ?”

“Nhìn cô có vẻ rất mạnh mẽ, lại còn đẹp như vậy, xem ra số mười tám này có phúc thật đấy, hay là cô cân nhắc rồi về làm người của tôi đi xem nào?”

Người đàn ông áo đen vừa nói dứt câu thì Ninh Khinh Vân đã tát mạnh ông ta một cái.

Mặc dù cái tát này của cô ta đánh vào không khí, nhưng người đàn ông áo đen cách đó khoảng hai mươi mấy mét lại bay lên, ông ta cảm thấy như vừa có thứ gì đó đánh mạnh vào mặt và đầu mình.

Người đàn ông áo đen cứ thế bị đánh bay đi, văng ra xa khoảng tám bảy mét rồi rơi phịch xuống đất, đau đến mức cả mặt nóng ran lên, đầu óc quay cuồng.

Ông ta không hiểu nổi sao đối phương lại có thể làmnhư vậy được, khoảng cách giữa hai người xa như thế mà vẫn có thể tát bay cả người ông ta.

Ngay cả sức mạnh của đối phương ông ta cũng không cảm nhận được.

Người đàn ông áo đen lúc nào cũng rất cẩn thận, ngay từ khi thấy cô gái này xuất hiện, ông ta đã biết rằng người này không hề đơn giản chút nào, vậy nên ông ta luôn đề cao cảnh giác, chuẩn bị sẵn tinh thần để độn thổ bỏ trốn bất kỳ lúc nào, nào ngờ rằng hai người cách nhau xa như vậy mà ông ta vẫn bị đối phương tát bay cả người, rốt cuộc thì đối phương có thực lực như nào vậy? Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Lúc này người đàn ông áo đen đã xác định rằng dù có mười người như mình thì cũng chẳng thể đánh lại được cô gái này.

Vậy nên người đàn ông áo đen lập tức dùng thuật độn thổ.

Người đàn ông áo đen đứng dậy khỏi đất, ông ta cười khẩy một cái rồi đột nhiên trước mặt ông ta xuất hiện một màn sương đỏ.

Người đàn ông đó dần biến mất trong lớp sương đó.

Một giây sau, người đàn ông áo đen đã quay lại chiếc thuyền cano của mình, ông ta lập tức xông vào khoang điều khiển, khởi động thuyền lên.

Trong đầu ông ta chỉ còn suy nghĩ duy nhất là phải trốn thoát, sau đó bảo cáo với cấp trên.

Ông ta đang định lái thuyền rời đi thì đột nhiên phát hiện ra có một người phụ nữ xuất hiện trước mặt mình.

Cô ta túm lấy cổ ông ta rồi nhấc bổng lên.

“Ông nghĩ mình có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay tôi sao?”

Người đàn ông mặc đồ đen run lên, tộc độ của thuật độn thổ bằng máu là cực kỳ nhanh, ông ta còn tưởng rằng mình có thể lái thuyền rời đi, chỉ cần thuyền lao nhanh trên mặt biển thì dù đối phương có mạnh đến mấy thì cũng khó mà đuổi theo kịp.

Nào ngờ rằng ông ta vừa ngồi vào phòng điều khiển thì người ta đã đuổi đến nơi rồi, nhưng ông ta lại không phát hiện ra đối phương đã vào phòng điều khiển kiểu gì.

Người đàn ông áo đen này chẳng bao giờ có thể ngờ rằng cô gái trẻ xinh đẹp trước mặt này lại có đang ở cảnh giới Đế Vương.

Ninh Khinh Vân túm cổ người đàn ông áo đen trước mặt, bóng cô lóe lên, chỉ một giây sau thôi, cô ta lại xuất hiện trước mặt Tiêu Hào.

Người đàn ông áo đen giật nảy mình, ông ta không ngờ rằng tốc độ của đối phương lại nhanh đến vậy, thật sự là nhanh đến mức vô lý, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Bây giờ ông ta mới hiểu ra tại sao đối phương lại đuổi kịp được ông ta nhanh đến thế rồi.

Ninh Khinh Vân ném người đàn ông áo đen ra trước mặt mọi người ngh ném một túi rác.

Sau đó cô ta nói với Tiêu Hào: “Người này giao cho anh giải quyết đấy."

Sức mạnh của người đàn ông áo đen đã bị Ninh Khinh Vân phong bế lại hoàn toàn, trong cơ thể ông ta bây giờ không còn chút năng lượng nào, ông ta nằm rạp dưới đất, cả người nhũn ra như cọng bún.

Ông ta còn chẳng biết là cô gái này đã phong bế sức mạnh của ông ta từ bao giờ.

Người đàn ông áo đen rất hoảng sợ, ở Hồn Điện ông ta cũng là một nhân vật có tiếng tăm, vậy mà bây giờ lại bị một cô gái bí ẩn chế ngự chỉ bằng một chiêu.

Nếu không có năng lượng trong người thì ông ta chẳng thể làm ra được trò trống gì.

“Cô... cô là ai vậy?” Người đàn ông áo đen bắt đầu cảm thấy hoảng sợ. Ninh Khinh Vân không đáp lời ông ta.

Mà người đàn ông áo đen cũng chẳng cầu xin cô ta tha thứ, ông ta đã giết nhiều người như vậy rồi, chắc hẳn đối phương sẽ không chịu tha cho ông ta. Nhưng ông ta lại sợ rằng đối phương sẽ tra tấn mình, khiến ông ta đau khổ, sống không bằng chết.

Thậm chí bây giờ ông ta còn chẳng thể tự sát nổi, ông ta muốn lấy thuốc độc trong răng ra để cắn nát nhưng cũng chẳng thể cắn nổi.

Ánh mắt của những người bình thường ở nơi này đều tràn ngập vẻ thù oán, ai cũng muốn giết chết ông ta, ai nấy đều hận rằng mình không thể xé nát ông ta ra thành từng mảnh nhỏ.

Tất cả mọi người đều chờ xem Tiêu Hào định xử lý tên ác ma này thế nào. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Nhưng Tiêu Hào không ra tay giải quyết người này mà nhìn về phía hơn trăm người vẫn còn sống sót: “Tôi đã đồng ý với mọi người rằng sẽ bảo vệ mọi người, dẫn mọi người rời đi, nhưng tên ác ma này lại giết chết nhiều người như vậy rồi.”

“Bây giờ tôi giao tên ác ma này cho mọi người đấy, mọi người muốn làm gì thì làm."

Tiêu Hào vừa nói dứt lời ra thì đã có hơn trăm người nhao nhao xông về phía trước, quây lại quanh người đàn ông mặc đồ đen kia, có rất nhiều người cầm cả dao găm và những thanh đao sáng loáng, có người thì cầm đá dưới chân lên.

Ánh mắt người nào cũng hằn lên cả những tơ máu, vẻ mặt ai nấy cũng đều hằm hằm sát khí, và tràn đầy sự tàn nhẫn, tất cả mọi người đều muốn giết chết người đàn ông mặc đồ đen này.

Người đàn ông áo đen hoảng sợ, kêu lên thảm thiết: “Đừng mà, mấy người đừng có qua đây, không được đến đây, đừng! Mấy người đừng có mà lại đây!”

“Cầu xin mấy người đó, hãy giết chết tôi đi, số mười tám, cô gì đó ơi, hãy giết chết tôi đi, cầu xin hai người đấy, hãy cho tôi chết một cách dứt khoát đi mà!"

Người đàn ông áo đen đau khổ cầu xin nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, hơn hai trăm người này đã hận người đàn ông này muốn chết rồi, những người này vốn dĩ cũng chỉ là những người bình thường mà thôi, họ là những người rất lương thiện, nhưng bây giờ họ lại muốn giết người, thậm chí còn muốn báo thù.

Họ nhìn những thi thể của những người đã bị tàn sát nằm ngổn ngang khắp nơi, họ nhớ lại những ngày sống ở nơi này rồi bị tra tấn thế nào sống không bằng chết ra sao, trong lòng người nào cũng tràn đầy sự oán hận.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK