Chương 957: Tôi muốn thả anh ta
Bây giờ Tiêu Hào phản bội Đế vương Khu, đương nhiên Trần Bắc Huyền phải nắm chặt cơ hội này để giết chết Tiêu Hào, nhất định không thể để cho Tiêu Hào sống.
Tiêu Hào chuẩn bị giải phóng toàn bộ sức mạnh huyết mạch để đối phó, cho dù Trần Bắc Huyền muốn giết chết anh thì anh cũng phải kéo Trần Bắc Huyền chết chùm. Mà ngay vào thời khắc quan trọng nhất, một bóng người màu vàng từ xa phóng tới, một bóng màu vàng chắn trước mặt Tiêu Hào.
Một tiếng ầm vang lên, toàn bộ sức mạnh của Trần Bắc Huyền đều bị hóa giải.
Ngay sau đó, bóng dáng màu vàng này nắm lấy Tiêu Hào đi đến một nơi khác.
Bóng dáng màu vàng này kéo Tiêu Hào lùi xa mấy chục mét, thối lui đến trước mặt Thần Mộc Đế Vương. “Bái kiến Thần Mộc đại nhân!” Người tới chính là Viêm Đế.
Lúc trước, khi Viêm Đế thả Tiêu Hào ra thì rất nhanh nhận được tin tức Trần Bắc Huyền đi tìm Thần Mộc Đế Vương.
Sau khi biết chuyện này, Viêm Đế kinh hoảng tột cùng, ông ta không ngờ rằng Trần Bắc Huyền sẽ làm trái ý của mình, đi tìm Thần Mộc Đế Vương.
Nếu Thần Mộc Đế Vương ra tay, vậy thì Tiêu Hào sẽ không có cách nào chạy thoát khỏi Đế vương Khu.
Thần Mộc Đế Vương nhìn thấy Viêm Để xuất hiện, còn tự mình ra tay cứu Tiêu Hào, trong ánh mắt ông ta lạnh bằng nhìn chằm chằm Viêm Đế, quát hỏi: “Rốt cuộc ngài có ý gì? Vì sao ngài muốn cứu tên phản bội này? Chính cậu ta là người đánh ngài bị thương, vì sao ngài còn muốn cứu cậu ta?”
Viêm Đế giải thích: “Thần Mộc đại nhân, cho dù Nam Đế các hạ làm sai điều gì thì cậu ta đã từng là một trong Năm Đại Đế Vương của Kỳ Hạ. “Hơn nữa mấy năm nay Nam Đế các hạ luôn lập được chiến công hiển hách, hơn nữa mấy năm trước chính cậu ta đã dẫn quân lính đi đối chiến với Ma Đô, lập nên vô số công lao “Lần này có thể Nam Đế đã bị người Ma Đô mê hoặc nên mới phạm phải sai lầm lớn, nhưng tôi không đáng chết” “Huống hồ Nam Đế các hạ cũng không giết hại bất kỳ người nào của Đế vương Khu, vừa rồi khi Nam Đế các hạ rời đi đã bị trận pháp khống chế, cho nên tôi cho rằng, chúng ta hẳn nên thả Nam Đế các hạ đi.
Sau khi Thần Mộc Đế Vương nghe xong thì giận tím mặt. “Viêm Đế, ngài hồ đồ rồi sao? Nam Để công khai phản bội Đế vương Khu “Lúc trước trong hội đàm ba nước, tất cả hành động của Nam Đế đều là phản bội chúng ta l “Hơn nữa Nam Đế là học trò của Ma Đế, chuyện này mọi người đều biết, chính miệng Nam Đế đã thừa nhận!” “Cho dù trước kia cậu ta đã làm gì, lần này cậu ta khó tránh khỏi tội chết, chẳng lẽ ngài muốn làm trái ý tôi sao
Viêm Đế!”
Lúc này Trần Bắc Huyền cũng đã đi tới, nói: “Viêm Đế đại nhân, chuyện này rất quan trọng, nếu chúng ta để Nam Để rời khỏi nơi này, xin hỏi Viêm Đế đại nhân, ngài làm sao có thể có câu trả lời thỏa đáng cho tất cả người Đế vương Khu?” “Nếu muốn thả một tên phản bội rời đi, nhất định Viêm Để đại nhân cũng sẽ chịu ảnh hưởng đúng chứ? Cho nên, hôm nay chúng ta nên giết chết tên phản bội trước mặt này, đó mới là lựa chọn tốt nhất”
Viêm Đế đương nhiên biết tội trạng của Tiêu Hào chính là tội chết..
Nhưng mà, Viêm Đế càng biết rõ Tiêu Hào chính là một đứa trẻ ngoan, là một người thiện lương chính nghĩa, nhất định sẽ không thật sự phản bội Đế vương Khu Cho nên, Viêm Đế nhất định phải bảo vệ an toàn cho
Tiêu Hào, để Tiêu Hào sống sót rời khỏi đây. Vẻ mặt Viêm Đế đầy kiên quyết, nói: “Tôi vẫn nói vậy, tôi không tán đồng giết chết Nam Đế các hạ!” “Nam Đế các hạ là Vua Bắc Cảnh, ở Bắc Cảnh có rất nhiều thủ hạ, có rất nhiều cường giả đi theo Vua Bắc Cảnh, nếu bây giờ giết chết Nam Đế các hạ, e rằng toàn bộ Bắc Cảnh sẽ bị rung chuyển
Thần Mộc Đế Vương lạnh lùng nói: “Viêm Đế các hạ, ngài đừng đưa ra bất kỳ lý do thoái thác nào nữa!” “Giết chết Tiêu Hào, sau đó tự mình đi đến Bắc Cảnh giải thích mọi chuyện, tôi không tin có bất kỳ người nào dám tạo phản! Cho dù một người nào không phục tùng mệnh lệnh thì cứ lấy tội danh phản bội đất nước, xử chết toàn bộ!”
Sau khi xảy ra chuyện của hội đàm ba nước, tất cả thế lực ở Đế vương Khu đều đã biết.
Đương nhiên nhóm đầu não của Bắc Cảnh cũng đã sớm biết những việc này.
Mà trên báo Kỳ Hạ đã sớm công bố chuyện này với bên ngoài.
Trần Bắc Huyền và đoàn đội của anh ta hận không thể để cho mọi người biết chuyện này.
Đương nhiên, trước đó Tiêu Hào đã liên lạc với hai đại hộ pháp tứ đại thần tướng, và cả tất cả thuộc hạ trước kia của anh.
Anh đã dùng nhẫn truyền âm nói cho những người này, cho dù bản thân anh có kết cục nào, cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì thì bọn họ đều phải án binh bất động, không được xảy ra bất kỳ xung đột nào với người khác.
Cho dù Viêm Đế có quyết định thế nào thì bọn họ đều phải tuân thủ và phục tùng.
Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không vì bản thân mình mà làm ảnh hưởng đến những người khác.
Tiêu Hào càng biết rõ những thuộc hạ này rất trung thành và tận tâm với mình.
Nhưng mà với tình hình hiện giờ của mình, một khi thuộc hạ và bạn bè trước kia của anh đứng lên ra mặt thay anh nhất định sẽ chịu ảnh hưởng, thậm chí sẽ gặp phải đả kích rất lớn.
Cho nên trước khi làm bất cứ chuyện gì Tiêu Hào đều sẽ sắp xếp sẵn đường lui.
Mà ở linh trì núi Bàn Long bên kia, tất cả bạn bè của Tiêu Hào và cả núi Bàn Long đã sớm bị binh đoàn Bắc Cảnh tiếp quản. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org
Chu Tước một trong tứ đại thần tướng của Tiêu Hào vẫn luôn đóng tại linh trì. Mà quan trọng nhất chính là Tiêu Hào tin tưởng Viêm Đế.
Lần này Tiêu Hào tới tìm Viêm Đế, chính là vì làm cho Viêm Để tin tưởng anh, anh sẽ không phản bội.
Anh tin tưởng Viêm Đế sẽ xử lý tốt mọi chuyện, nhất định sẽ không vì chuyện này mà giận cá chém thớt người bên cạnh Tiêu Hào.
Sau khi Viêm Đế nghe thấy Thần Mộc Đế Vương và
Trần Bắc Huyền đều muốn giết chết Tiêu Hào, vẻ mặt của ông ta cực kỳ khó coi.
Mà trước kia ông ta đã từng bàn bạc với Đông Đế và Tây Đế. Cả Đông Đế và Tây Để đều muốn xử tử Tiêu Hào, nếu thả Tiêu Hào sẽ khó làm mọi người nể phục. Lúc trước Tiêu Hào cũng đủ thực lực phá Đế vương Khu và rời khỏi đây.
Nhưng mà Tiêu Hào không ngờ rằng Thần Mộc Đế Vương sẽ xuất hiện, càng không ngờ rằng ông ta lại mạnh đến vậy, lại có thể đánh bại Tiêu Hào.
Mà điều càng làm cho Tiêu Hào lo lắng hơn đó là bùa hộ mệnh mà mẹ đưa cho anh đã vỡ vụn, vậy nhất định mẹ sẽ cảm nhận được đầu tiên.
Nếu mẹ đi đến Đế vương Khu vậy e rằng chuyện này sẽ càng ầm ỹ hơn nữa.
Khắp người Viêm Để tràn đầy khí thế, chuyện ông đã quyết định tuyệt đối sẽ không thay đổi. Ánh mắt ông ta lạnh như băng đảo qua đảo lại trên hai người Thần Mộc Đế Vương và Trần Bắc Huyền, nói: “Thần Mộc đại nhân, Bắc Đế, tôi đã quyết định, tôi muốn thả Tiêu Hào!” “Bây giờ tôi muốn thả Tiêu Hào đi, nếu các người muốn ngăn cản tôi thì ra tay đi!” “Còn nữa, nếu các người đàm nói chuyện này ra cho mọi người biết thì tùy các người.”
Viêm Đế nói xong, hung hăng trợn trừng mắt nhìn Trần
Bắc Huyền. Thần Mộc Đế Vương nhìn thấy Viêm Đế khí phách như thế, biết việc này đã được quyết định vì thế mà vẻ mặt trở nên xanh mét.
Sau đó, ông ta thở dài một hơi. Nhưng cuối cùng ông ta không nói gì cả.
Bởi vì ông ta hiểu rõ tính tình Viêm Đế, Viêm Đế là một tay ông ta bồi dưỡng.
Năm đó chính tay Thần Mộc Đế Vương truyền vị trí Việm Đế cho người đàn ông này.
Cho nên, đương nhiên Thần Mộc Đế Vương biết rõ chuyện Viêm Đế đã quyết thì không một ai có thể thay đổi. Nếu vẫn ngoan cố làm trái chỉ e cuối cùng phải tự rước lấy nhục.
Mà khỏe môi Trần Bắc Huyền lại cong lên, anh ta không ngờ rằng Viêm Đế đại nhân sẽ quyết định như vậy. Từ trước đến này Viêm Đế đại nhân đều ghét cái ác như kẻ thù, tuyệt đối sẽ không tha cho những kẻ phản bội. Nhưng lần này lại có thể tha thứ cho Tiêu Hào, còn muốn đích thân thả anh đi.
Đương nhiên hai người Thần Mộc Đế Vương và Trần Bắc Huyền sẽ không dám truyền hành động của Viêm Đế ra ngoài.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK