Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 944: Huyết mạch cuồng hoá

Tiêu Hào bay đến một khu vực quang đãng rồi đáp xuống, các Đế Vương áp sát phía sau.

Rời khỏi trung tâm tượng thần, không khí lạnh trực tiếp đánh vào người.

Tiêu Hào dẫn đầu bay ra ngoài mười dặm, sau đó xoay người đứng vững, toàn thân phát ra một luồng sức mạnh. “Thái Thượng Võ Thần, Thái Thượng Đại đế, hai ông cùng lên đi. Hôm nay tôi muốn xem triều đại trước của thủ độ Võ Thần và triều đại của Đại để hoàng triều rốt cục mạnh bao nhiêu.

Tiêu Hào chủ động xông lên đánh về phía hai ông già.

Tiêu Hào vẫn sử dụng sức mạnh của ngọn lửa trắng và Di hồn Đại pháp, ngay tức khắc quấn lấy hai vị cường giá.

Thái Thượng Võ Thần, Thái Thượng Đại để biết thực lực của Tiêu Hào nên không ai dám bất cẩn. Vì vậy một bên đang phòng thủ, một bên đang tấn công.

Hai người phòng thủ ngọn lửa màu trắng đang bao vây xung quanh, hai ba giây đã phá được ngọn lửa của Tiêu Hào.

Tiêu Hào lại dùng một chiều Đóng bằng nghìn dặm.

Xung quanh mọi thứ đều bị đóng băng, Thái Thượng Võ Thần và Thái Thượng Đại đế cũng bị đóng băng. Nhưng một giây sau Đóng băng nghìn dặm của Tiêu Hào bị phá vỡ, tất cả băng đều biến thành mảnh vụn.

Tiêu Hào kinh ngạc, thực lực của hai người này rất mạnh, hai người liên thủ cùng đánh sẽ càng mạnh hơn.

Hai lão quái vật này đúng là không dễ đối phó.

Tiêu Hào trực tiếp dùng tốc độ xông về phía hai người, toàn thân Tiêu Hào phát ra sức mạnh huyết mạch vô tận.

Sức mạnh huyết mạch hóa thành những tia sáng màu đỏ, bắn vào hai người họ.

Thái Thượng Võ Thần và Thái Thượng Đại để cùng xông tới, trong tay phát ra ánh sáng vàng mạnh mẽ.

Bùm bùm ánh sáng vàng trên cơ thể hai người bị đánh tản ra.

Sức mạnh huyết mạch của Tiêu Hào đánh thẳng vào lồng ngực hai người văng xa mười mét.

Nhưng ngay lập tức bay lên lao thẳng đến trước mặt Tiêu Hào.

Hai người hợp lực đánh lên người Tiêu Hào cũng bị đánh văng.

Ba người đánh nhau ở một vùng băng tuyết trắng xoá, thân ảnh lập loè bất định, thế trận cân bằng.

Rất nhanh, Thái Thượng Võ Thần lấy ra một thanh kiếm, Thái Thượng Đại để cầm một con dao.

Hai người cầm đao kiếm liên thủ tấn công Tiêu Hào.

Tiêu Hào đối mặt với sự liên thủ tấn công của hai người, áp lực tăng lên gấp bội.

Cục diện bắt đầu xoay chuyển, vì hai người sử dụng vũ khí rất lợi hại nên sức mạnh trên người họ tăng gấp mấy lần, một lúc đã đánh Tiêu Hào lùi mấy trăm mét. Tiêu Hào không dùng vũ khí, vì khi anh cởi áo giáp về quê, anh đã để vũ khí lại ở điện Đế Vương.

Viêm để nói với Tiêu Hào, đợi anh muốn bất cứ khi nào cũng có thể lấy lại, nhưng Tiêu Hào không lấy đi vũ khí của ông ấy.

Sau hơn ba mươi chiêu, Tiêu Hào bị ép đến mép đài Đế Vương, nếu tiếp tục đánh Tiêu Hào nhất định sẽ bị đánh rơi xuống đài.

Nếu một đấu một, Tiêu Hào hoàn toàn có thể thắng họ, nhưng một đánh hai thì Tiêu Hào không phải đối thủ.

Nếu trong tay Tiêu Hào có vũ khí, pháp khí mạnh hơn thì Tiêu Hào vẫn sẽ thua.

Hai người này rất ngạc nhiên với thực lực của Tiêu Hào, có thể chống được hơn trăm chiêu của họ vẫn không thua, chứng tỏ thực lực của Tiêu Hào mạnh hơn bất cứ ai trong số họ.

Lúc này Tiêu Hào lại chúng thêm một chiêu, cả người bị đánh đến bên mép đài Đế Vương.

Nếu bị ép lùi thêm một bước, Tiêu Hào sẽ bị rơi khỏi đài Đế Vương. Thái Thượng Võ Thần nói: “Nam để, anh vốn không phải là đối thủ của chúng tôi.

Thái Thượng Đại để lạnh lùng nói: “Nam để, tên phản đồ còn không mau nhận thua, nếu còn u mê không tỉnh, chúng tôi sẽ giết cậu

Tiêu Hào vẫn còn một chiêu chưa dùng. Nếu dùng chiêu này, chỉ trong vài chiêu sẽ giết được hai người họ. Nhưng cái giá của việc dùng chiều này có hơi lớn.

Tiểu Hào cắn rằng: "Muốn giết tới, các người có bản Tình này không?” "Dù tất cả Đế Vương của thủ đô Võ Thần cùng lên cũng không giết được tôi. Nếu tôi muốn trốn không ai cản được

Thái Thượng Võ Thần lạnh lùng nói: “Vậy để hai chúng tôi xem xem, anh làm thế nào để trốn khỏi tầm mắt của chúng tôi."

Tiêu Hào cười nói: "Đừng lo, tôi sẽ không bỏ trốn, chưa đề các anh ký hiệp ước hoà bình, tôi làm sao mà đi được? “Ha ha ha."

Cách đó không ca, Võ Thần đang xem đánh nhau cười lớn mấy tiếng. “Nam đế, anh đang nằm mơ à? Lúc này rồi anh còn nghĩ đến hiệp định hoà bình cái gì, anh nghĩ anh cản được hai vị tiền bối của thủ đô Võ Thần à?” Cập nhậ*t chương mới nhất tại TгцуenАРР.cом

Máu trên người Tiêu Hào đang chuyển động rất nhanh, anh chuẩn bị dùng huyết mạch cuồng hoá đánh bại hai người này.

Ninh Khinh Vân vừa cảm nhận được khí tức và sức mạnh trên người Tiêu Hào, vô cùng kinh ngạc, vội vàng lao đến chỗ Tiêu Hào.

Một thân ảnh màu trắng tốc độ nhanh hơn Ninh Khinh Vân, trực tiếp xông đến bắt lấy vai của Ninh Khinh Vân, người này chính là Lâm Như Tuyết

Lâm Như Tuyết dùng ý niệm truyền âm: "Ma để chuyện ở đây giao cho tôi

Ninh Khinh Vận biết Làm Nhu Tuyết là mẹ của Tiêu Hào, hơn nữa thực lực của Lâm Nhu Tuyết rất mạnh. Nếu Lâm Như Tuyết đích thân ra mặt, Ninh Khánh Van cũng dừng bước.

Thái Thượng Võ Thần cảm nhận được khí tức trên người Tiêu Hào không ngừng tăng vọt, ông ta ông dám bất cẩn, hét lớn: “Nam đế, nếu cậu vẫn u mê không chịu giác ngộ, vậy thì hôm nay tôi sẽ giết cậu ở chỗ này.”

Thái Thượng Đại để cũng cảm nhận được khí tức trên người Tiêu Hào đang tăng lên một cách điên cuồng, ông ta lạnh lùng nói: “Nam đế, nếu tôi đoán không sai, chiêu anh đang dùng chính là chiêu thức mạnh nhất của Yêu tộc, huyết mạch cuồng hoá?” “Muốn cuồng hoá năng lượng của cậu? Tôi sẽ không cho cậu thời gian, bây giờ tôi sẽ giết cậu, đây sẽ là nơi chôn xác của cậu. Thái Thượng Đại đế cuộn sức mạnh, trong tay cầm cây thương màu đỏ sức mạnh gấp đôi, một luồng khí tức kinh người khiến bán kính trăm mét rét run.

Ông ta muốn dùng một chiêu trực tiếp phá vỡ sức mạnh của Tiêu Hào, giết chết Tiêu Hào tại đây.

Một giây sau đó Lâm Như Tuyết đã đến ngay trước mặt Tiêu Hào.

Cây kiếm màu trắng trong tay bà trực tiếp chặn lại cây thương của Thái Thượng Đại đế.

Cùng lúc, Lâm Như Tuyết dung ý niệm truyền âm: “Con trai, chuyện ở đây giao cho mẹ, con không được dùng sức mạnh huyết mạch cuồng hoá.

Tiêu Hào không muốn mẹ giao đấu với những người này, không muốn mẹ cà thành Quý Thất có thêm phiền phức.

Tiêu Hào dùng ý niệm trả lời: “Mẹ, chuyện này con có thể giải quyết, huyết mạch cuồng hoá không lấy được mạng người, nghỉ ngơi vài tháng sẽ hồi phục thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK