Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách trăm cây số.

Một lối vào khác của Đoạn Hồn Nhai.

Sát khí ở đây lúc có lúc không, khoảng cách hai bên vách núi chỉ rộng hơn ba mươi mét.

Kể từ sau khi Chu Thục Nhi làm nổ Đoạn Hồn Nhai vào hai ngày trước, Chu Thục Nhi đã phải người đóng quân và sửa chữa cây cầu ở đây.

Hai ngày nay tâm trạng Chu Thục Nhi rất tốt, có được tu luyện thành địa Linh Trì, giết chết Tiêu Hào, không bao lâu, Linh Trì và mọi thứ ở đây đều sẽ trở thành tài sản riêng tư của Châu chủ.

Linh Trì không chỉ có thể bồi dưỡng cường giả lớn, còn có thể sử dụng sức mạnh của Linh Trì chế tạo ra vô số linh thạch chất lượng cao, đem linh thạch đi bán có thể đổi lấy nhiều vật chất.

Mấy năm sau, kinh tế và nhân lực của nhà họ Chu đạt đến trình độ nhất định, vậy thì có thể hoàn toàn thống trị Kim Cường, thậm chí có thể phát triển ở các quận.

Trong thế giới này, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, với vũlực mạnh mẽ, mối quan hệ, tài sản có thể có được mọi thứ

Chu Thục Nhi đang ở đây sửa chữa, sắp xếp ổn thỏa mọi thứ trong ba ngày này, chuyện còn lại, giao cho mấy người khác đi làm, cô ta có thể đến Linh Trì ngâm nước thư giãn.

Chu Thục Nhi vừa mới ăn cơm trưa xong, tâm tình rất tốt, ngồi ở ngoài lều phơi nắng, ăn hoa quả, nhìn những con người đang vội vàng sửa chữa cây cầu, bộ dáng thích thú.

Sau vài phút, một con chim bồ câu bay theo hướng này tới, đậu trên trước mặt bàn của Chu Thục Nhi.

Xì xào...

Con chim bồ câu kêu lên vài tiếng, Chu Thục Nhi bắt lấy con chim đó, từ chân con chim bồ câu lấy ra một bức thư.

Trong lòng Chu Thục Nhi nghĩ, phía trên lại có tin tức rồi, xem ra cả phía trên đã sắp xếp tu sửa rất tốt.

Chu Thục Nhi cho rằng đây là một tin tức tốt, không nhanh không chậm mở bức thư ra.

Tiêu Hào không có chết? Một chiêu giết chết Nhậm Duy Thiện?

Chu Thục Nhi trong miệng vừa mới ăn hoa quả thiếu chút nữa bị nghẹn!

Chu Thục Nhi họ hai lần, nhổ hoa quả ra, mặt mày tái xanh!

Tin tức này như sấm sét giữa trời quang, hung hăng đánh vào tim của Chu Thục Nhi.Tiêu Hào không có chết

Tiêu Hào sao lại không có chết được?

Cô ta không dám tin nội dụng trong thư. “Chú Ba!” Chu Thục Nhi vội vàng cầm lấy lá thư, đi tới một khu rừng tre cách đó một cây số.

Trong khu rừng tre, một người đàn ông trung niên đang ngồi trên tảng đá nhắm mắt tĩnh tu.

Người đàn ông trung niên này không tức giận, uy phong lẫm liệt, khắp người tỏa ra khí tức cường đại và bá đạo.

Người này chính là chú Ba của Chu Thục Nhi, Chu Ngọc Cương.

Chuyện Linh Trì lần này, là chuyện trọng đại, Châu chủ phái Chu Ngọc Cương và Nhậm Duy Thiện hai người họ giúp đỡ Chu Thục Nhi

Chu Ngọc Cương đúng lúc đang tu luyện đến thời điểm quan trọng, bị Chu Thục Nhi làm gián đoạn, vô cùng không vui.

Chu Ngọc Cương đứng dậy từ chỗ tảng đá, nghiệm mặt: “Thục Nhi, rốt cuộc là chuyện quan trọng gì? Lẽ nào con không thấy là chủ đang tu luyện sao?” "Chú Ba, con cũng không muốn làm phiền chủ, xảy ra chuyện rồi, Tiêu Hào vẫn chưa chết.” Chu Thục Nhi cầm lấy bức thư đưa cho Chu Ngọc Cương.

Chu Ngọc Cương nhìn thấy nội dung bức thư sắc mặt liền thay đổi. “Chuyện này là sao? Không phải con tận mắt nhìn thấy Tiêu Hào và những người khác rơi xuống váchnúi sao? Sao lại không chết được?” “Bức thư này có phải hay không là giả?”

Chu Thục Nhi kiểm tra chữ viết nói: “Đây là chữ viết của nội gián chúng ta, tuyệt đối không có sai, bức thư này không có khả năng làm giả được, nếu như là giả, truyền bức thư này tới có ý nghĩa gì?"

Chu Ngọc Cương cũng biết bức thư này không hề giả được, chỉ là ông ta không dám tin Tiêu Hào vẫn chưa chết. “Đoạn Hồn Nhai ít nhất cũng cao hơn một ngàn mét trở lên, phía dưới vách núi khẳng định sẽ ngạt thở, bất kỳ ai rơi xuống đều sẽ thịt nát xương tan, cho dù không bị ngã chết cũng sẽ bị sát khí cắn nuốt chết. “Hơn nữa, rơi xuống dưới vốn không có khả năng trèo lên được, Đoạn Hồn Nhai là điểm chết, xung quanh không có cây cỏ, không có bất kỳ chỗ nào để leo lên.” “Làm sao Tiêu Hào có thể sống được chứ?” “Không lẽ Tiêu Hào là thần tiên?”

Câu hỏi của Chu Ngọc Cương cũng giống như Chu Thục Nhi đã nghĩ.

Không chỉ Tiêu Hào không chết mà bốn người phụ nữ đi cùng Tiêu Hào đều không sao!

Mọi thứ rất kì lạ.

Chu Thục Nhi nói: “Chú Ba, cho dù Tiêu Hào có sức mạnh khống chế bảo vệ, vậy những người phụ nữ bên cạnh anh ta thì sao?"“Còn có, Đoạn Hồn Nhai bị nổ, nơi chúng ta đóng quân là đường duy nhất dẫn đến hang động Huyền Âm." “Người của Tiêu Hào làm sao có thể đến hang động Huyền Âm? Không lẻ thực sự trèo từ vách núi lên?” Cập nhật chương m*ới nhất tại Truyện88.vip

Hai người nghĩ nát óc cũng không hiểu.

Chu Ngọc Cương hít sâu một hơi: “Bất luận Tiêu Hào làm cách nào sống lại, chúng ta bắt buộc phải giết chết Tiêu Hào.” “Nếu như Tiêu Hào không chết sẽ trở thành mối họa cho chúng ta!”

Sắc mặt Chu Thục Nhi ngưng trọng: “Chú Ba, Tiêu Hào dùng một chiêu đánh bại ông Nhậm” “Ông Nhậm là Huyền Thông cấp chín, vậy thực lực của Tiêu Hào. E là ít nhất có thể là trên Huyền

Thông cấp chín." “Chú Ba, người nói xem, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?

Chuyện bên này vẫn luôn là một tay Chu Thục Nhi thao tác, không có xảy ra bất kỳ vấn đề nào.

Nhưng hiện tại Tiêu Hào không có chết, cho thấy thực lực rất mạnh, trong lòng Chu Thục Nhi bắt đầu hoảng loạn.

Chu Ngọc Cương cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc này. “Xem ra lần này đích thân chủ phải ra tay rồi." Chu Ngọc Cương đã có kế hoạch: “Cho dù Tiêu Hào là Huyền Thông đỉnh phong, cậu ta mới hai mươi tuổi,kinh nghiệm chiến đấu chắc chắn không thể so với chú được.” “Chú ra tay, bắt buộc phải giết chết Tiêu Hào.”

Chu Thục Nhi gật đầu thật mạnh, bây giờ không còn cách nào khác, đi tìm mấy gia tộc khác tìm viên binh đã quá muộn rồi. “Chú Ba, mọi thứ giao cho người, lần này phải giết chết được Tiêu Hào.”

Đúng lúc hai người đang nói chuyện, một người vội vàng hướng bên này chạy tới. “Cô cả, ông Ba!” “Ông chủ nhà họ Diệp, Diệp Quy Tiên cầu kiến!” Chu Thục Nhi và Chu Ngọc Cương đưa mắt nhìn nhau.

Chu Thục Nhi nói: “Chú Ba, lúc trước chúng ta có được tin tức, cậu chủ nhà họ Diệp bị Tiêu Hào giết chết" “Lần này gia chủ nhà họ Diệp đích thân tới núi Bàn Long là nhằm vào Tiêu Hào mà đến.”

Trong lòng Chu Ngọc Cương vui mừng: “Thực lực của Diệp Quy Tiên là Huyền Thông đỉnh phong, nếu ông ta đến cùng chúng ta liên thủ để giết chết Tiêu

Hào, tuyệt đối không phải chuyện khó gì!” “Đúng là ông trời giúp ta!”

Sau khi hai người rời khỏi núi, đi đến cửa ra vào doanh trại. “Gia chủ nhà họ Diệp! “Ông Ba!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK