Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngà

Một vu sư dùng cổ trùng đứng phía sau đối phó nhà họ Bạch, lần này bọn họ thất bại, nếu bọn họ ngóc đầu trở lại, vậy thì rất đáng sợ!

Loại cổ trùng ký sinh trùng này, khiến người ta khó lòng phòng bị, cổ trùng có khả năng ở trong nước uống của bạn, ở trong đồ ăn của bạn, ở trong chăn của bạn, có thể xuất hiện trong bất cứ vật phẩm nào bạn tiếp xúc!

Càng khiến người ta sợ hãi chính là, cổ trùng có thể thông qua tiếp xúc của bạn tiến vào trong cơ thể bạn, uống nước uống vào bụng, ăn cơm ăn vào, thậm chí chui vào từ lỗ chân lông của bạn!

Trải qua giải thích của Tiêu Hào, vẻ mặt tất cả mọi người sợ hãi, không thể tin được, trên thế giới này lại có thứ đáng sợ như thế

Chuyện này thực sự là ác mộng!

Tiêu Hào thấy vẻ mặt mọi người sợ hãi, cười nói: “Mọi người đừng căng thẳng, khống chế Bạch Triều Vĩ là trùng vương, đó là trùng vương vô cùng hiếm có."

“Cổ trùng rất khó bồi dưỡng, cổ trùng bình thường tiến vào trong cơ thể tu luyện giả, chúng ta sẽ phát hiện, cổ trùng cường đại rất khó bồi dưỡng, cần mấy chục năm mới nuôi dưỡng ra mấy con, vu sư không nỡ tùy tiện lấy ra dùng."

“Mà trùng vương cần mấy thế hệ, thậm chí mấy chục thế hệ bồi dưỡng ra mới có thể thành công một con, chỉ có trùng vương mới có thể hoàn toàn khống chế tinh thần con người.”

“Cho nên vụ sư đứng sau lưng kia mạnh tới mấy, cũng sẽ không dễ dàng để cổ trùng hại người.”

“Hơn nữa hành tung của vu sư đã bị lộ, người của Long Tổ sẽ dốc sức đuổi giết, người này chỉ còn con đường chết” Tiêu Hào giải thích như vậy xong, cuối cùng mọi người cũng an tâm.

Bạch Ái Linh nói: “Anh Tiêu nói không sai, nếu người đứng sau lưng thực sự có nhiều cổ trùng, đã sớm khống chế tôi, ông Thất Sát và những cấp cao khác ở nhà họ Bạch”

“Thứ nhất, người này không có nhiều cổ trùng, thứ hai, cho dù có cũng không dám dễ dàng lấy ra sử dụng, dùng càng nhiều, nguy hiểm bị lộ càng lón."

Tiêu Hào nói: “Chuyện Bạch Triều Vĩ tôi sẽ báo cáo cho Long Tổ, sau này Long Tổ sẽ dốc sức điều tra chuyện này.”

“Loại người tà ác này, tuyệt đối không thể để sống trên thế giới này.”

Liễu Nguyệt Hân hỏi Tiêu Hào: “Có biện pháp gì có thể đúng lúc phát hiện cổ trùng xâm lấn hay không? Hay là mọi người phòng ngừa cổ trùng tiến vào cơ thể chúng ta như thế nào?”

Tiêu Hào lại lắc đầu: “Cổ trùng phân ra làm nhiều loại, cổ trùng mắt thường không thể nhận ra, rất khó phòng ngự, nói thật, một trùng vương muốn đi vào cơ thể anh, anh cũng không phát hiện ra được, trừ khi thương tổn tới anh, anh mới biết.”

“Bởi vì tính ẩn nấp của loại cổ trùng này rất mạnh, sẽ hóa thành huyết dịch trong cơ thể, một phần của tế bào, đến bệnh viện kiểm tra cũng không tìm thấy.

Tiêu Hào cho mọi người tri thức về cổ trùng thông dụng, khiến mọi người biết chuyện này, có tâm lý chuẩn bị.

Cũng khiến mọi người không quá lo lång.

Nhưng mọi người biết rõ những tri thức này xong, trong lòng đều hơi sợ hãi, chuyện này cần quá trình thích ứng.

Bàn chuyện này xong, Âu Dương Chanh Kỳ nói: “Anh Tiêu Hào, chuyện nơi này đã xử lý gần xong, chúng ta đi bắt Bạch Thế Dân đi”

Âu Dương Chanh Kỳ vẫn nhớ tới hung thủ giết chết bác cả và người nhà Âu Dương.

Bạch Khả Như ở trong lòng Bạch Ái Linh cũng nắm chặt tay: “Bố Tiêu Hào, chúng ta đi tìm hung thủ giết bố con đi!”

Tiêu Hào gật đầu: "Mọi người yên tâm, tối nay, chúng ta nhất định sẽ bắt được Bạch Thế Dân.”

Tối nay, Bạch Như Mai gặp chuyện không may xong, Bạch Thế Dân đã đưa Bạch Như Mai đến bệnh viện.

Bạch Như Mai bị thương vô cùng nghiêm trọng, ở trong phòng phẫu thuật hơn hai tiếng, chữa trị thần kinh và dây chẳng bị nổ ở đùi, băng bỏ xong xuôi.

Bạch Như Mai được đẩy tới phòng bệnh nặng, phía dưới đùi phải cô ta trống không, đùi phải đã không còn.

Trong lòng Bạch Thế Dân vô cùng khó chịu, người của nhà họ Bạch ở nhà đối phó Thất Sát và đám người Tiêu Hào, hiện giờ ông ta đang chăm sóc bệnh nhân.

Bạch Thế Dân không phải là huyết mạch của nhà họ Bạch, mà là cường giả Bạch Triều Vĩ chiêu mộ nhiều năm trước, sửa thành họ Bạch.

Ông ta vẫn luôn làm việc cho Bạch Triều Vĩ, nhà họ Bạch cung cấp đủ thân phận địa vị và ích lợi cho ông ta.

Ông ta nhìn Bạch Như Mai đang hôn mê trước mặt, trong lòng có tư vị không phải.

Bạch Như Mai là nữ thần cao cao tại thượng ở nhà họ Bạch, xinh đẹp, gợi cảm, ngạo mạn.

Rất nhiều người ở nhà họ Bạch có ý nghĩ với Bạch Như Mai, thậm chí Bạch Thế Dân cũng muốn âu yếm.

Nhưng cô ta là cháu gái của gia chủ, không có bất cứ người nào dám tranh giành.

Đáng tiếc chính là, bây giờ nữ thần đã không còn chân, vô cùng thê thảm, Bạch Thế Dân vì chuyện này mà đáng tiếc.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Bạch Thế Dân rất muốn biết tình hình hiện giờ của nhà họ Bạch, ông ta gọi điện thoại cho một thuộc hạ.

Thuộc hạ kia nghe máy xong, nói: “Bạch đại sư, Bạch Triều Vĩ là đồ giả mạo, nhà họ Bạch đã xảy ra chuyện, tối hôm nay, nhà họ Bạch sẽ đổi chủ!”

“Ngài nhanh trốn đi, tìm một gia tộc gia nhập lần nữa!”

Bạch Thế Dân vốn sửng sốt, sau đó kinh hãi nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Đối phương sốt ruột nói: “Bên này xảy ra chuyện lớn, tất cả mọi người đang bàn bạc làm thế nào bây giờ, Bạch Triều Vĩ nói với đám thất trưởng lão, là ông giết Bạch Đình Quốc, giết người nhà Âu Dương.

“Ông nghĩ lại xem, ông giết cháu gái cháu rể thất trưởng lão, sau này thất trưởng lão thành gia chủ, sẽ xé ông thành mảnh nhỏ!”

Sau khi đối phương nói xong, thì cúp điện thoại. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngà

“Không có khả năng, không đâu!” Bạch Thế Dân đầu đầy mồ hôi lạnh, không thể tin được.

Ông ta lập tức gọi điện cho Bạch Trường Nhân, gọi cho cả gia chủ nhưng không có ai nghe máy.

Vậy thì chuyện lớn như thế, thuộc hạ đều nói thật!

Bạch Thế Dân lòng nóng như lửa đốt, bây giờ thời gian gấp gáp, ông ta nhất định phải làm ra quyết định.

Ông ta liếc mắt nhìn Bạch Như Mai trên giường bệnh một cái, dặn dò y tá chăm sóc Bạch Như Mai thật tốt, sau đó rời đi.

Đầu tiên là Bạch Thế Dân phải về chỗ mình ở một chuyến, lấy giấy tờ của mình và thẻ cùng mang theo, sau đó chạy trốn.

“Không được!”

“Nhà họ Bạch là gia tộc đứng đầu Bình Châu, Bạch Triều Vĩ là cường giả đứng đầu Bình Châu, bây giờ nhà họ Bạch bị lật ngã, mình trở về lấy đồ, không phải là tìm đường chết sao?”

“Thất trưởng lão chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt, sẽ tìm tung tích của mình rồi giết chết!"

Bạch Thế Dân cách trang viên nhà họ Bạch không xa, nhưng ông ta không dám trở về.

Lúc trước Bạch Thế Dân bị thất trưởng lão đả thương, bây giờ trọng thương, hiện giờ ông ta đang suy nghĩ, chạy ra khỏi Bình Châu đi tới những châu khác phát triển.

Bạch Thế Dân đi tới bãi đỗ xe ở bệnh viện, lên một chiếc xe audi màu đen.

Đang định khởi động ô tô, ông ta cảm thấy phía sau truyền tới ý lạnh.

Trong lòng Bạch Thế Dân lạnh lẽo, ông ta phát hiện mình không thể nhúc nhích được nữa.

Qua gương chiếu hậu, ông ta thấy được một người mặc áo bào đen đeo mặt nạ.

Mặt nạ quỷ màu trắng, cơ thể được bao phủ trong bộ đồ đen.

“Tiền bối Quỷ Diện, sao ngài lại ở


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK