Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đeo mặt nạ tinh tế đánh giá Tiêu Hào, nhưng không cảm ứng được thực lực chân chính của Tiêu Hào.

Người đeo mặt nạ ở bên trái nói: “Tiêu Hào, bây giờ cậu có hai lựa chọn” “Thứ nhất, tự vẫn, tôi sẽ thả bạn của

cậu và người phụ nữ của cậu.”

“Thứ hai, nếu cậu ra tay, chúng tôi sẽ giết chết bạn và người phụ nữ của cậu, rồi lại giết cậu.”

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Nếu mục tiêu của các người là tôi, chỉ cần giết tôi, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì, tôi đều sẽ tôn trọng các người.”

“Các người bắt bạn của tôi uy hiếp tôi, đụng vào điểm mấu chốt của tôi!”

Bởi vì Tiêu Hào cũng là sát thủ, là vua sát thủ.

Tiêu Hào có thể ngồi lên trên vị trí này, tất nhiên là từng giết không ít người, đối với quy tắc của sát thủ, Tiêu Hào biết rõ hơn ai khác.

Nhưng mà Tiêu Hào chỉ giết người ác, chỉ giết người đáng giết.

Mà Hồn Điện, người nào bọn họ cũng dám giết, chỉ cần đối phương ra giá cao.

Người đeo mặt nạ ở bên trái cười mỉa: “Điểm mấu chốt sao? Nói tới điểm mấu chốt, cậu và Hạ Tử Thanh đã đụng tới điểm mấu chốt của Hồn Điện”

“Nếu cậu không tự vẫn, tôi sẽ giết người.”

“Kiên nhẫn của tôi có hạn.”

Người bên phải cũng nói: “Hồn Điện đã hạ lệnh giết chết, không từ thủ đoạn giết chết cậu.”

“Tiêu Hào, tôi tin cậu cũng biết, người của Hồn Điện chúng tôi nói một không hai.”

“Chỉ cần cậu chết, tôi sẽ không giết bạn của cậu.”

Hai tên sát thủ đều cho rằng, hôm nay Tiêu Hào sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Bọn họ nhận được tin, Đường Minh Tam là anh em của Tiêu Hào, Hạ Tử Thanh là người phụ nữ Tiêu Hào để ý.

Bắt lấy anh em và người phụ nữ của Tiêu Hào, bọn họ không sợ Tiêu Hào không thỏa hiệp.

Tiêu Hào khiến bọn họ thất vọng rồi.

“Hai người không thương tổn được bạn tôi, cũng không thương tổn được tôi.”

“Tôi nói rồi, hai người chạm tới điểm mấu chốt của tôi, tôi sẽ khiến các người chết không có chỗ chôn”

Thương tổn người mà Tiêu Hào để ý, Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họ.

Hơi thở của hai người đàn ông đeo mặt nạ trở nên lạnh lùng.

Người đeo mặt nạ ở bên trái lạnh lùng quát: “Tiêu Hào, xem ra cậu chưa thấy quan tài chưa rơi lệ”

Sau khi dứt lời, người bên trái liếc mắt ra hiệu với người bên phải.

Người đeo mặt nạ ở bên phải nắm lấy Tử Thanh, tay bóp lấy cổ cô ta.

“Xì xèo!” Thanh Vũ kêu lên với người đeo mặt nạ, lao nhanh tới.

Thanh Vũ đáng thương muốn phản kháng, bị một cái tát đánh bay.

Từ lúc Tiêu Hào tiến vào, sát thủ đã để ý tới Tử Thanh.

Chỉ cần sát thủ nguyện ý, có thể trực tiếp giết chết Tử Thanh.

Đương nhiên là Tiêu Hào có biện pháp cứu Tử Thanh.

“Anh Tiêu Hào... Vẻ mặt Tử Thanh ấm ức: “Em lại gây thêm phiền phức cho anh rồi.”

Tử Thanh tràn ngập tin tưởng Tiêu Hào, cô ta biết thực lực nghịch thiên của Tiêu Hào, đương nhiên không sợ hai tên sát thủ.

Tiêu Hào nói: “Cô nhóc ngốc, không sao, bọn họ không thể thương tổn được em."

“Chỉ cần anh ở đây, không ai có thể chân chính xúc phạm tới em.”

Xì xèo! Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Thanh Vũ kêu hai tiếng với Tiêu Hào, vô cùng bất mãn: “Em bị thương nhiều lần rồi.”

“Vì sao anh lại mặc kệ em!”

“Tiêu Hào thổi tha... Em ghét anh!”

Tiêu Hào dở khóc dở cười, lực phòng ngự của Tiêu Hào rất mạnh, vừa rồi bị đánh bay, nhưng không bị thương.

Hơn nữa Thanh Vũ là linh xà, muốn tu luyện lực phòng ngự thì phải lần lượt bị giã.

Tiêu Hào ở đây, sẽ không để Thanh Vũ bị thương.

“Khẩu khí thật lớn!” Người đeo mặt nạ ở bên phải lạnh lùng nói: “Hạ Tử Thanh ở trong tay tôi, một ý niệm trong đầu tôi là có thể giết chết cô ta, cậu có biện pháp cứu cô ta không?”

“Trái lại tôi muốn nhìn xem, cậu có bản lĩnh gì!”

Người đeo mặt nạ nói xong, trực tiếp nắm lấy cổ Tử Thanh.

Tiêu Hào không ra tay, cũng không cử động, thậm chí trên mặt còn xuất hiện nụ cười.

“Tiêu Hào thổi tha, anh còn không mau ra tay!” Thanh Vũ xì xèo kêu lên.

Khi người đeo mặt nạ định ra tay, chỗ ngực Tử Thanh xuất hiện một dòng lực lượng.

Một dòng lực lượng nhìn có vẻ rất nhỏ yếu, lực lượng này nhỏ bé giống như không đáng kể gì.

Lực lượng này trực tiếp biến mất vào trong cơ thể người đeo mặt nạ.

Một giây sau, cơ thể người đeo mặt nạ trực tiếp dập nát, hóa thành bột phấn!

Chỉ trong nháy mắt, hóa thành bột phấn.

Mọi thứ trên người anh ta, loan đạo màu đen bên hông, nhẫn trong tay, mặt nạ... Toàn bộ đều hóa thành bột phấn.

Vù.

Một cơn gió thổi qua, bột phần bay về phía xa.

Rõ ràng là một người, lại biến mất không thấy ở trước mặt mọi người!

Người đeo mặt nạ còn lại lùi về sau mấy bước theo bản năng.

“Đây... Đây là lực lượng gì!”

“Rốt cuộc sao lại thế này!”

“Pháp bảo, đây là pháp bảo!”

Nhưng mà pháp bảo gì có thể lập tức giết chết một sát thủ Kim Đan?

Có thể chỉ trong nháy mắt khiến cường giả Kim Đan biến thành bột phấn?

Chuyện này căn bản không có khả năng! Chuyện này đã vượt qua phạm vi lý giải của người đeo mặt nạ.

Người đeo mặt nạ lại thấy được tận mắt thấy được rồi.

Lúc này anh ta mới biết được, mục tiêu liệp sát lần này không phải cảnh giới Kim Đan có thể giải quyết. Tử Thanh cũng bị dọa, cô ta biết là ngọc bội ở ngực cứu mình.

Ngọc bội này là pháp bảo, là năm đó Tiêu Hào đưa cho cô ta.

Cô ta thực sự không ngờ tới, ngọc bội sẽ lợi hại như vậy.

Đúng lúc này, trong không trung truyền tới tiếng hét to.

“Kẻ nào dám thương tổn tới em Tử Thanh!”

Tiếng hét to này không phải của Tiêu Hào. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Ngay sau đó, một bóng dáng màu máu xuất hiện trước mặt người đeo mặt ną.

“Người của Hồn Điện đúng là to gan lớn mật, vậy mà dám bắt nạt người của tôi!”

Người tới mặc trường bào màu đỏ, tóc cũng là một vùng đỏ rực, cả người giống như đốm lửa thiêu đốt.

“Anh Liệt Diễm!”

Tử Thanh nhìn thấy người tới, hưng phần không thôi xông tới.

Người tới chính là Liệt Diễm, trên đường tới Tiêu Hào đã gọi cho Liệt Diễm.

Liệt Diễm là Ám Dạ Vương mới, Tiêu Hào bảo Liệt Diễm ra mặt áp chế người của Hồn Điện, khiến người của Hồn Điện không tới gây sự với anh.

Lúc Liệt Diễm biết Tử Thanh ở cạnh Tiêu Hào, lập tức chạy tới đây.

Tử Thanh quen Liệt Diễm, còn quen sớm hơn quen Tiêu Hào.

Liệt Diễm cũng là người ở thủ đô Võ Thần, bởi vì xảy ra nhiều chuyện, sùng bái Tiêu Hào, muốn từ chỗ Tiêu Hào đạt được thứ cần tìm, cho nên đi theo Tiêu Hào.

Từ trước tới nay Liệt Diễm vẫn luôn ngang vai ngang về với Tiêu Hào, quan hệ vô cùng tốt.

Gia tộc của Liệt Diễm và gia tộc của Tử Thanh, đều là một trong những gia tộc đứng đầu ở thủ đô Võ Thần.

Liệt Diễm hơn Tử Thanh mười tuổi, từ nhỏ bọn họ đã quen nhau.

Tử Thanh xông tới trước mặt Liệt Diễm, tinh tế đánh giá cách ăn mặc của anh ta: “Anh Liệt Diễm, thật ngầu...

“Em rất thích”

“Anh Liệt Diễm, đã nhiều năm không gặp anh rồi.”

“Em rất nhớ anh.”

Tử Thanh nắm lấy tóc Liệt Diễm kiểm tra, kéo một lát, vô cùng hưng phần.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK