Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chẳng lẽ Tiêu đại sư không có cách gì sao?” Đỗ Thanh Như nhỏ giọng thì thầm: “Tiêu đại sư mạnh mẽ như vậy mà không có cách nào để phá giải nguy hiểm trước mắt thật sao?”

Nhưng Tiêu Hào thì vẫn khiêu khích đối phương như cũ, mặc dù anh bị bắt lấy nhưng vẻ mặt anh lại không hề có chút gì là sợ hãi và khẩn trương, thậm chí anh còn nhìn người cầm đầu rồi nói: “Ông muốn tra tấn tôi à? Vậy tôi cũng muốn biết xem ông có thể tra tấn tôi thế nào.”

“Đến đây đi! Bây giờ thử tra tấn tôi xem nào!”

Người cầm đầu lạnh lùng nói: “Cậu có biết cái gì gọi là nhân trị không?”

Tất nhiên là Tiêu Hào biết rồi: “À, ý của ông là chém đứt tứ chi của tôi rồi khiến tôi phải sống trong đau khổ à? Đúng không?”

“Vậy bây giờ mấy người chém đi, tôi sốt ruột quá rồi.”

Mọi người quay sang nhìn nhau, số mười tám này điên rồi à?

Người cầm đầu giận dữ nói: “Nếu cậu muốn trở thần nhân trị đến thế rồi thì tôi sẽ thành toàn cho cậu!”

“Chém xuống cho tôi!”

Bốn người ghì chặt Tiêu Hào xuống mặt đất, cố định lại tay chân của anh, khống chế anh thật chặt. Thật ra thì chỉ cần một người thôi cũng đủ để khống chế Tiêu Hào rồi, nhưng đám người này muốn tra tấn anh nên đã có hẳn bốn người đề Tiêu Hào xuống đất.

Một người đi lấy một thanh đạo dài ra, họ muốn chém đứt hết tay chân của Tiêu Hào.

Thậm chí họ còn không muốn chém đứt tay chân của Tiêu Hào ngay lập tức, vì thực ra không cần đạo thì năng lượng trong người bọn họ cũng đủ để chém bay tứ chi của một người bình thường rồi.

Một cường giả kim đan giơ đao lên, tức giận cười khẩy: “Số mười tám, tạo sẽ chém từng nhát từng nhát xuống, chém đến khi da thịt mày nát bét ra, rồi máu mày sẽ phải chảy ra thành suối. Tao sẽ chặt đến khi xương của mày nát bấy rồi rơi ra khỏi người, khiến da thịt của mày phải bám lên thanh đao này của tao!” Đọc truyện hay trên truyen88.vip

“Tao muốn mày phải biết hậu quả của việc giết chết người Hồn Điện là gì, đây chính là cái giá mà mày phải trả cho sự ngôn cuồng của bản thân đấy!”

Đám người này chẳng những muốn tra tấn cơ thể của Tiêu Hào, mà còn muốn tra tấn anh về mặt tinh thần. Nhưng đáp lại bọn họ, vẻ mặt của Tiêu Hào lại vẫn bình tĩnh như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Đúng lúc đám cường giả kim đan này đang giơ đao lên, định chém xuống thì Đỗ Thanh Như không chịu được, lao ra.

“Đừng! Mấy người dừng tay lại!” Đỗ Thanh Như lao ra, cô biết rằng mình không phải là đối thủ của những người này, nhưng cô vẫn phải ra tay, cô không thể trơ mắt ra nhìn Tiêu Hào bị đám người này tra tấn rồi giết chết được.

Nhưng Đỗ Thanh Như cũng chỉ là cường giả huyền thông mà thôi, trong mắt cường giả kim đan thì cô cũng chỉ là một đưa trẻ con mà thôi.

Đỗ Thanh Như cũng bị bắt lấy, hai người đứng ra khống chế Đỗ Thanh Như.

Người cầm đầu đi đến, xé toạc mặt nạ trên mặt Đỗ Thanh Như xuống: “Hóa ra là một người đẹp.”

“Tôi đã nghe thấy Dương đảo chủ kể rằng bên cạnh số mười tám luôn có một cô gái đeo mặt nạ, hóa ra là cô.”

Vừa nãy Tiêu Hào đã dặn dò rằng Đỗ Thanh Như và đám người giáo sư Dương phải ở cạnh nhau, dù có xảy ra chuyện gì thì cũng không được chạy ra ngoài.

Tiêu Hào thấy rất bất đắc dĩ, cuối cùng thì Đỗ Thanh Như vẫn chạy ra.

Anh biết rõ, Đỗ Thanh Như cảm thấy lo cho anh, sợ anh bị tra tấn nên mới chạy ra như vậy.

Đỗ Thanh Như chạy ra chứng tỏ rằng cô không sợ chết, cô sẵn lòng chết chung với Tiêu Hào.

Tiêu Hào nói: “Cô ta cũng chỉ là đồ chơi của tôi mà thôi, tôi định chơi vài ngày rồi bỏ ấy mà.”

“Mấy người có chuyện gì thì chứ nhắm vào tôi đây này.”

Tiêu Hào cố tình nói vậy là để rũ bỏ mối quan hệ giữa mình và Đỗ Thanh Như, để người của Hồn Điện không làm hại Đỗ Thanh Như.

Người cầm đầu nói: “Số mười tám, cậu nghĩ rằng tôi bị ngu à? Rõ ràng là cô ta thấy chúng tôi tra tấn cậu nên mới lao ra, điều này chứng tỏ rằng cô ta rất lo lắng cho cậu. Chắc hẳn đây là tình nhân của cậu rồi.”

Người cầm đầu đặt tay lên mặt Đỗ Thanh Như rồi vuốt nhẹ, sau đó dùng tay phải nắm lấy cằm cô.

“Người đẹp, thấy tình nhân của mình bị tôi tra tấn nên khó chịu lắm phải không? Vậy cô mở to mắt ra mà nhìn nhé, nhìn cho kỹ đi, xem chúng tôi chém tay chân của tình nhân cô thế nào.”

Người cầm đầu hạ lệnh: “Chém cho tôi! Cứ từ từ mà chém lần lượt thôi.”

“Để cho người đẹp đứng cạnh chúng ta xem trò vui nào.”

Đỗ Thanh Như quát lớn: “Đám người độc ác này, chúng mày không phải là người!”

“Tất cả đám thành viên của Hồn Điện chúng mày đều là ác quỷ, chúng mày đều đáng chết!”

Đối với đám người Hồn Điện mà nói thì sự giãy dụa và những lời mắng chửi của Đỗ Thanh Như cũng chỉ như gió thổi qua tại mà thôi, Đỗ Thanh Như càng tức giận, càng mắng chửi hăng hơn thì đám người Hồn Điện lại càng hưng phấn hơn.

"Ha ha!"

“Cô nhóc, cứ mắng tiếp đi!” "Sắp có trò hay rồi này!”

Đám người Hồn Điện điên cuồng cười ha hả, tiếng cười lớn như đang kích thích dây thần kinh của mỗi người trên đảo.

Đám người giáo sư Dương cũng chẳng biết phải làm gì, họ chỉ là nguờ bình thường, nếu chạy ra thì sẽ bị tra tấn và giết chết một cách tàn nhẫn hơn mà thôi.

Đám người Hồn Điện cười đùa chán rồi, cuối cùng người cầm đầu cũng hạ lệnh.

“Chém!”

Đám người Hồn Điện đứng vây hết lại. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Người cầm dao bầu cuối cùng cũng chịu ra tay, gã ta giơ dao lên, chém mạnh về phía tay của Tiêu Hào.

Đỗ Thanh Như hét toáng lên rồi nhắm mắt lại, cô không dám chứng kiến cảnh này.

Đám người giáo sư Dương cũng cực kỳ đau lòng, thậm chí có rất nhiều người đã òa khóc.

Họ đều cho rằng Tiêu Hào sẽ bị chém cụt tay.

Nhưng một giây sau, một luồng sức mạnh cực kỳ khủng bố đã tuôn ra từ chiếc nhẫn trên tay Tiêu Hào.

Đám cường giả kim đan đứng ở đó cứ vậy biến thành một đống tro, đầu tiên là tay họ biến thành bột tro, sau đó cả người và chân của họ cũng vậy, bốn người giữ Tiêu Hào cũng trở thành bốn đống tro.

Đám cường giả kim đan đứng xung quanh hóng hớt đang cười lớn thì cũng bắt đầu biến thành bộ phấn.

Việc đầu tiên Tiêu Hào làm là lao về phía Đỗ Thanh Như, đè ngửa Đỗ Thanh Như xuống đất rồi ôm chặt lấy cô, thậm chí mặt anh cũng dán sát vào mặt Đỗ Thanh Như.

“Đỗ Thanh Như, cô không được chết”

“Thanh Như, cô không được chết!” Chẳng bao lâu sau, bốn phía đã yên lặng trở lại, đám người Hồn Điện đã chết hết, ai nấy cũng đều bị biến thành một đến tro, chẳng còn mảnh xương vụn nào cả.

Chuyện này vẫn là nhờ sức mạnh của pháp bảo hộ thân trên tay Tiêu Hào.

Nhẫn của Tiêu Hào là nhẫn để vương, sau năm lần sử dụng nó không vỡ vụn là vì bên trong vẫn còn luồng sức mạnh chưa được sử dụng đến.

Vậy mà lần cuối cùng họ ra tay làm hại Tiêu Hào thì chiếc nhẫn trên tay Tiêu Hào đã vỡ nát ra, lực lượng bên trong đã bị phá hủy hoàn toàn mọi thứ xung quanh, đồng thời cũng giết hết tất cả kẻ địch.

Việc đầu tiên Tiêu Hào làm là đánh mạnh một nhát về phía Đỗ Thanh Như,


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK