Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 835: Trạng thái không tốt

Mà lúc đấy, bảy tám con Phi Thủ từ bốn phía xông đến xung quanh hai con Phi Thú của Tiêu Hào và Liệt Diễm.

Mỗi một cường giả cưỡi trên lưng một con Phi Thủ, trong tay thì cầm trường thương nhìn Tiêu Hào và Liệt Diễm với ánh mắt đằng đằng sát khí. "các người là ai mà lại dám xông vào sơn trang Kim Quang?!”

Tên của sơn trang này được đặt theo tên của Kim Quang. Cường giả trong sơn trang đông vô kể. Đa số đều là thuộc hạ của Kim Quang, còn có cường giả do Kim Quang bí mật tu luyện.

Liệt Diễm đẩy cái tên Đàm Nguyễn Bá ở bên cạnh một cái: "Ông có bị câm không hả? Mau nói với chúng chúng ta là ai đi!”

Đàm Nguyên Bá đứng lên trên con Phi Thủ, nói với đám người kia. "Tôi là cậu chủ Đàm Nguyễn Bá của Đàm gia. Tôi đã từng đến sơn trang các vị uống rượu với ngài Kim Quang. "Xin các vị thứ lỗi cho lần viếng thăm này. Vì có việc gấp tìm ngài Kim Quang nên chúng tôi mới không đi vào từ cửa chính.”

Người dẫn đầu đội quân Phi Thú nói: "Tôi không quan tâm ông là ai, dù ông có là người của Đàm gia hay là bạn của ngài chúng ta đi chăng nữa thì các người cũng không được đáp xuống từ trên sơn trang. Đây là khiêu khích ngài Kim Quang.

Cưỡi Phi Thú bay đến vùng trời thuộc phạm vi của bất kì thế lực nào thì đó chính là khiêu khích. Hành động này còn được gọi là xâm nhập bất hợp pháp.

Tiêu Hào cũng không muốn nói nhiều, điều khiển Phi Thủ đáp thẳng xuống dưới rồi dùng sức mạnh đánh về phía tám người ở tám hướng.

Tám người kia là hộ vệ canh giữ trên không của sơn trang. Sức mạnh của họ đều thuộc cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên.

Tám người kia sau khi bị Tiêu Hào đánh trúng thì ngã gục lên Phi Thủ còn có ba người thì rơi thẳng từ trên không xuống.

Những người này dù có rơi xuống đất thì cũng không chết được.

Sau đó bốn người họ cho Phi Thủ đáp xuống đất rồi đi xuống.

Đàm Nguyên Bá dẫn đường cho ba người đi về phía một ngôi biệt thự sang trọng. Bốn người mới đi được trăm bước, đi qua một hồ nước thì đột nhiên bị hai mươi người từ đầu vây lại. Người dẫn đầu là cảnh giới Âm Thần còn những người còn lại đều là Đại viên mãn Ngưng

Nguyên.

Hai mươi này hình như là lính canh của sơn trang. "Cậu chủ Đàm Nguyên Bá."

Người dẫn đầu nhìn thoáng qua liền nhận ra ngay Đàm Nguyên Bá vì anh ta rất nổi danh ở kinh thành.

Đương nhiên là kiểu nổi danh vì tai tiếng.

Thật ra Đàm Nguyễn Bá không hề quen biết người này nhưng thấy người ta biết mình thì vội vàng nói: "Các vị, chúng tôi lần này đến là để tìm ngài Kim Quang có chuyện cần bàn. Xin các vị hãy dẫn đường”

Người dẫn đầu lộ vẻ khó xử nói: "Có phải vừa rồi là cậu đã đánh thương người của chúng tôi? Và cũng là cậu đã cưỡi Phi Thủ xông vào địa bàn của chúng tôi?”

Đàm Nguyên Bá đang định nói thì Liệt Diễm không kiên nhẫn được nữa trực tiếp đi lên đánh một nhát vào ngực người dẫn ngực khiến anh ta như bị giam tại chỗ.

Những người khác đều bàng hoàng không ngờ rằng Liệt Diễm lại bất chợt ra tay. Họ cầm vũ khí vây xung quanh như hổ rình mồi.

Liệt Diễm nói: "Các người đều không phải là đối thủ của tôi. Tốt hơn hết là lui hết ra nếu không thì tôi không nương tay đâu.”

Lời này vừa nói ra ai nấy cũng không rét mà run, chắc chắn bọn họ đã biết được tin tức.

Vì có thể sử dụng nhẫn truyền âm để trao đổi tin tức nên các thế lực lớn đều biết tin Dương Quân đã chết.

Người dẫn đầu nói: "Xin hỏi các vị tìm ngài Kim Quang có chuyện gì?” Liệt Diễm hùng hổ nói: "Không phải mi muốn chết à? Chúng ta có chuyện quan trọng thì sẽ nói cho mi sao? Mi cũng chỉ là một tên lính canh mà thôi” Cập nhật chương* mới nhất tại TгцуeлАРР.coм

Nói rồi Liệt Diễm ném hắn về phía hồ nước xa xa. "Nói mau rốt cuộc Kim Quang đang ở đâu? Không nói thì tôi giết chết hết đảm các người?”

Đám hộ vệ này vừa nghe được tin tức người trước mặt này đã giết chết Dương Quân. Vốn dĩ bọn họ cũng không tin có thể giết chết cường giả trong top mười kinh thành nhưng rất nhiều người đều nhớ rằng thủ phạm là hai thanh niên trẻ và còn có một cô bé mười sáu tuổi.

Nhìn thế nào cũng ra người trước mặt này là người đã giết Dương Quân. Bọn họ liền không có dũng khí ra tay nữa. "Tôi... thưa ngài ấy ở biệt thự số ba "Phải rồi, ngài ấy ngày nào vào giờ này cũng sẽ luyện thư pháp trong thư phòng ở biệt thự số ba "Ngài ấy chỉ làm việc có nửa tháng. Nửa tháng nay đều nhàn rỗi trong biệt thự”

Đám hộ vệ cứ anh một câu tôi một câu rồi nói hết ra chỗ của Kim Quang. Quả thực là bây giờ Kim Quang đang luyện thư pháp trong thư phòng.

Anh ta rất say mê thư pháp vì có thể khiến tâm con người ta tĩnh lại.

Đối với một người tu luyện cao như anh ta mà nói thì nhiều lúc tâm lặng như nước là một điều không dễ gì có được nhưng luyện thư pháp có thể trau dồi tình cảm của một người đồng thời cải thiện được tâm trạng con người .

Kim Quang thích thư pháp từ khi còn nhỏ vì thế sẽ dành ra một ngày trong tuần để nghiên cứu. Việc cải thiện tâm trạng giúp ích rất lớn cho một người tu luyện như hắn.

Sáng hôm nay Kim Quang dậy rất sớm, một buổi sáng mà đã viết được mấy bức thư pháp.

Nhưng kì lạ là bức nào Kim Quang cũng không quá hài lòng.

Mặc dù thoạt nhìn có vẻ lưu loát sinh động nhưng cứ thấy thiếu sót vài chỗ.

Vì vậy Kim Quang cứ viết đi viết lại đúng một chữ.

Chữ này là chữ “bại" trong "thất bại”. Kim

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK