Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếc rằng Tiêu Hào phát hiện chẳng những thân thể Liễu Nguyệt Hân bị trọng thương mà khi huyết mạch bị cướp đoạt, linh hồn của cô hình như cũng có vấn đề, ý thức lâm vào hôn mê tầng sâu.

Sinh mệnh lực có liên quan tới linh hồn. Vốn dĩ vừa rồi Liễu Nguyệt Hân đã chết, là Tiêu Hào kịp thời kéo Liễu Nguyệt Hân từ quỷ môn quan trở lại. Bây giờ muốn cứu được Liễu Nguyệt Hân thì cần thiết tìm lại huyết mạch của cô.

Hết thảy đều là Độc Cô Lão Nhân và trùng vương âm thầm gây ra. Lúc này Độc Cô Lão Nhân vô cùng sung sướng. Ông ta và trùng vương hợp tác cướp đoạt huyết mạch Cửu Âm trong cơ thể Liễu Nguyệt Hân, trùng vương đã mang theo huyết mạch lặng yên rời đi, bất tri bất giác tiến vào cơ thể của Độc Cô Lão Nhân, không ai phát hiện ra. Bất cứ ai cũng không phát hiện được. Trùng vương vốn không thể thấy bằng mắt thường, cũng không ai nghi ngờ cái chết của Liễu Nguyệt Hân với Độc Cô Lão Nhân. Vừa rồi Liễu Vĩnh giằng co với Liễu Nguyệt Hân, mọi người đều tập trung chú ý tới Liễu Vĩnh.

Bây giờ Liễu Nguyệt Hân biến thành thế này, tất cả mọi người bao gồm Tiêu Hào đều cho rằng là Liễu Vĩnh làm. Vừa rồi Liễu Vĩnh nắm chặt tay chỉ vào Liễu Nguyệt Hân nói muốn giết chết Liễu Nguyệt Hân, sau đó Liễu Nguyệt Hân liền xảy ra chuyện. Mời đọc truyện trên Truyện App

Độc Cô Lão Nhân cũng rất khó hiểu. Khi trùng vương vừa cướp đoạt huyết mạch Cửu Âm thì Liễu Nguyệt Hân chắc chắn sẽ chết, thần tiên cũng không cứu được. Ông ta không ngờ Tiêu Hào lại có lực lượng mạnh đến thế, hoàn toàn khôi phục thân thể của Liễu Nguyệt Hân. Nhưng Độc Cô Lão Nhân không hề lo lắng. Thân thể khôi phục nhưng ý thức không thể khôi phục, sẽ vĩnh viễn biến thành người thực vật, hoặc là nói tối đa chỉ sống được mấy tháng mà thôi.

Tiêu Hào giao Liễu Nguyệt Hân cho Ninh Khinh Vân và những người khác chiếu cố. Khả Như khóc lóc thảm thiết, ôm Liễu Nguyệt Hân khóc kêu mẹ tỉnh lại. Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan vô cùng đau khổ.

Tiêu Hào xoay người nhảy xuống sân khấu, đi tới bên cạnh Liễu Vĩnh. Cảm nhận được sát khí của Tiêu Hào, Liễu Vĩnh không tự chủ được lại quỳ xuống.

“Không phải tôi làm! Tuyệt đối không phải là tôi đâu! Tiêu Hào, cậu đừng giết tôi, cậu phải tin tôi, không phải là tôi làm! Tôi không có bản lĩnh đó!"

Tiêu Hào siết chặt nắm tay, cả người Liễu Vĩnh đã bay cao hơn hai mét.

Tiêu Hào nổi giận: “Không phải mày ư? Mày cho rằng tao sẽ tin lời mày à?"

“Buông Liễu Vĩnh ra!” Một cường giả đằng sau khu chủ chống lại sát khí của Tiêu Hào: “Tiêu Hào, Liễu Nguyệt Hân tuyệt đối không phải là Liễu Vĩnh giết! Cậu muốn giết người ngay trước mặt hai vị đại nhân sao?” “Thật càn rỡ!”

“Mau thả người ra!”

Người này vừa dứt lời thì tay phải của Tiêu Hào nhúc nhích, một lực lượng vô hình đập mạnh lên ngực người này. Trên ngực của cường giả Ngưng Nguyên này xuất hiện một lỗ thủng to bằng nắm tay, có thể nhìn xuyên qua đằng sau, trái tim đều bị nổ tung thành vụn máu.

Tốc độ ra tay của Tiêu Hào quá nhanh, cường giả Ngưng Nguyên còn chưa kịp phản ứng, phản xạ thần kinh của ông ta cũng không kịp phản ứng. Ông ta cúi đầu thấy ngực mình đã bị xuyên thấu, sau đó hoảng sợ nhìn Tiêu Hào, lúc này mới tắt thở ngục ngã. Máu tươi bắn ra từ lồng ngực ông ta, bao phủ khắp lồng ngực.

Một quyền giết chết một cường giả Ngưng Nguyên ngũ cấp trở lên! Hiện giờ các vị khách đều vô cùng khiếp sợ. Lúc trước Tiêu Hào từng nói hôm nay là lễ cưới của anh, anh sẽ không giết người. Nhưng Liễu Nguyệt Hân đã xảy ra chuyện, Tiêu Hào muốn đại khai sát giới!

Liễu Vĩnh còn tưởng rằng khu chủ và đường chủ sẽ giúp mình. Lần này họ mang tới nhiều cường giả lắm cơ mà! Nhưng bây giờ khu chủ và đường chủ đều đầu đầy mồ hôi lạnh, không dám nhúc nhích, thậm chí không dám nói một câu mạnh miệng.

Tiêu Hào liếc nhìn khu chủ và đường chủ, hai người đều lùi lại mấy bước. Bởi vì lực lượng của Tiêu Hào quá đáng sợ.

Liễu Vĩnh vô cùng hoảng sợ. Giờ đây không ai có thể cứu anh ta, không ai dám ra tay giúp anh ta. Mời đọc truyện trên Truyện App

“Thực sự không phải tôi, không phải là tôi!” Liễu Vĩnh hoảng sợ run lên: “Tiêu Hào, cậu nghĩ kỹ lại đi, cậu mạnh thế này, người bên cạnh cậu cũng đều rất mạnh, sao tôi có thể làm được chứ? Tôi van cậu, đừng giết tôi!”

Bây giờ Liễu Vĩnh chỉ có thể van xin tha thứ.

Tay trái của Tiêu Hào nhúc nhích, một cánh tay của Liễu Vĩnh trực tiếp tách rời, tan thành vụn máu. Liễu Vĩnh kêu thảm thiết: “Tiêu Hào, mày là đồ khốn, đồ ác quỷ! Tao nói cho mày biết Hôm nay mày giết tao, cường giả Đế Vương Khu đều sẽ xông tới giết mày!”

Liễu Vĩnh đã biết hôm nay Tiêu Hào sẽ giết mình, van xin tha thứ đã vô ích, cho nên anh ta mới chửi ầm lên, mới đe dọa, bất chấp tất cả.

“Cường giả Đế Vương Khu? Ha ha ha ha... Trong mắt Tiêu Hào mang theo 11 tơ máu, tràn đầy sát khí: “Hôm nay người chắn giết người, Phật chắn giết Phật!”

Liễu Nguyệt Hân là người con gái quan trọng nhất đối với Tiêu Hào, là người con gái anh yêu nhất, là tất cả mọi thứ trong lòng Tiêu Hào! Thế mà bây giờ có kẻ dám làm tổn thương Liễu Nguyệt Hân, suýt nữa giết chết Liễu Nguyệt Hân. Nếu Tiêu Hào không phải là Y Thần, không phải là Đế Vương, vừa rồi Liễu Nguyệt Hân đã chết.

Đã nhiều năm Tiêu Hào không phẫn nộ đến mức này. Tay trái của anh lại nhúc nhích, cánh tay phải của Liễu Vĩnh cũng bị chém đứt, nổ tung thành vụn máu.

“Tao thật sự hối hận vì trước kia tha cho mày nhiều lần. Nếu tao giết mày sớm hơn thì hôm nay mày sẽ không có cơ hội làm tổn thương Nguyệt Hân. Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình. Làm việc thì thật sự phải nhổ cỏ tận gốc!”

Tiêu Hào vừa dứt lời, một chân của Liễu Vĩnh gãy lìa.

“Liễu Vĩnh, mày thực sự đáng chết!” Chân cuối cùng của Liễu Vĩnh cũng đứt lìa.

“Dừng tay Tiêu Hào! Cậu dừng tay


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK