Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Như Mai!”

"Như Mai!”

“Cô cả!”

Nhất thời, hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Mười mấy người xông tới.

Người nhanh nhất, tất nhiên là Bạch Triều Vĩ, theo sát sau lưng ông ta là Bạch Trường Nhân, sau đó là những người khác của nhà họ Bạch.

Đùi phải của Bạch Như Mai máu tươi đầm đìa, dưới đầu gối đều thành bột phấn, bị nổ thành sương mù máu.

Đùi phải của Bạch Như Mai, hoàn toàn phế đi! Bạch Triều Vĩ che mấy đại huyệt trên người Bạch Như Mai xong, lập tức sắp xếp người đưa Bạch Như Mai tới bệnh viện.

Người của nhà họ Bạch có năng lực chữa trị cho Bạch Như Mai, nhưng đưa tới bệnh viện xử lý vết thương, là lựa chọn tốt nhất.

Bạch Triều Vĩ và Bạch Trường Nhân đều không đi tới bệnh viện, sắp xếp Bạch Thế Dân tới bệnh viện.

Bạch Như Mai được đưa đi xong, mấy người hầu lau sạch sẽ máu ở hiện trường.

Bầu không khí ở hiện trường vô cùng áp lực.

Áp lực tới mức đáng sợ.

Áp lực sắp nổ mạnh!

“Người đâu, bắt Liễu Nguyệt Hân lại!"

Bạch Triều Vĩ lập tức hạ lệnh.

Mười mấy người xông về phía Liễu Nguyệt Hân và Thất Sát. “Người nào dám ra tay!”

Thất Sát hét to một tiếng.

Mười mấy người vây quanh Liễu Nguyệt Hân và Thất Sát. Bạch Triều Vĩ và Bạch Trường Nhân đi tới.

Bọn họ thực sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Đảm khách khứa cũng không ngờ tới, chân của Bạch Như Mai sẽ bị nổ đút!

Quá độc ác!

Trong mắt Bạch Trường Nhân mang theo oán hận vô tận và sát ý.

“Khụ khụ khụ!”

Con gái gặp chuyện không may, ông ta khụ càng lợi hại hơn.

Ông ta trơ mắt nhìn con gái gặp chuyện không may, nhưng không có cách nào ngăn cản! Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Vừa rồi con gái ra mặt vẫn luôn ở thế thượng phong, áp chế và nhục nhã Liễu Nguyệt Hân, Bạch Trường Nhân cũng không nhúng tay, chính là muốn con gái giáo huấn Liễu Nguyệt Hân, khiến cô biết sự lợi hại của nhà họ Bạch.

Con gái lao thẳng tới đè ép Liễu Nguyệt Hân thật chặt, nhưng vào thời khắc cuối cùng, con gái lại thua.

Cho dù thế nào ông ta cũng không ngờ tới, một dòng lực lượng thần bí nổ chân của con gái.

Ông ta thậm chí không nhìn thấy đối phương ra tay như thế nào.

Lúc ấy Liễu Nguyệt Hân nói muốn chém chân con gái, chân con gái đã bị nổi

Con gái đã không có chân phải, sau này sẽ thành một phế nhân!

Lúc này Bạch Trường Nhân muốn xé Liễu Nguyệt Hân ra thành mảnh nhỏ.

Bạch Triều Vĩ cũng như vậy, tối hôm nay, cháu nội ông ta thương yêu nhất vốn bị Thất Sát tát hai cái, bây giờ lại bị nổ mất chân phải.

Trong cơn giận dữ, ông ta không thể chịu đựng được!

Hai người đi tới trước mặt Liễu Nguyệt Hân, khí tức bao phủ về phía Liễu Nguyệt Hân.

Thất Sát đứng ở giữa hai bên, chặn khí tức của hai người.

Thất Sát lạnh lùng nhìn hai người: “Em tám, Trường Nhân, hai người muốn làm gì?”

Bạch Trường Nhân nghiến răng: “Thất trưởng lão, ông nói xem chúng tôi định làm gì?”

“Con gái của tôi bị người ta hại, tôi muốn người hại con gái tôi phải trả giá thật nhiều!”

Bạch Triều Vĩ tức giận nói: “Ông bảy, nhanh tránh ra!”

Bạch Trường Nhân không gọi thất trưởng lão là chú, Bạch Triều Vĩ cũng không gọi thất trưởng lão là anh bảy.

Thất Sát lạnh lùng nhìn hai người, nếu lúc này bọn họ ra tay, Thất Sát hoàn toàn không do dự đánh ngã hai người!

Bạch Triều Vĩ thấy Thất Sát không nhường đường, lập tức hạ lệnh: “Lên cho tôi, bắt Liễu Nguyệt Hân lại!”

Hai người của nhà họ Bạch xông tới chộp lấy Liễu Nguyệt Hân.

Thất Sát hừ lạnh một tiếng.

Khi tay hai ngu đang định tóm lấy Liễu Nguyệt Hân, Thất Sát ra tay.

Hai quyền trái phải, hai người bị đánh ngã xuống đất, không bò dậy nổi.

Lực lượng trong cơ thể hai người bị Thất Sát đánh sạch.

Hai người kia chỉ là Tiên Thiên cấp bảy, không đủ nhìn ở trong mắt Thất Sát.

Bạch Triều Vĩ thấy Thất Sát ra tay, giận càng thêm giận.

Thất Sát vẫn luôn nghe lời, ở trong mắt Bạch Triều Vĩ, Thất Sát giống y như một con chó còn sống.

Thậm chí, còn không bằng một con chó!

Bây giờ con chó này, vậy mà bắt đầu cắn chủ nhân!

“Lên, toàn bộ lên cho tôi!”

Bạch Triều Vĩ không nghĩ nhiều như vậy, cũng không quan tâm khách khứa ở đây đều đang nhìn.

Hiện giờ ông ta chỉ muốn bắt lấy Liễu Nguyệt Hân, khiến cô phải trả giá thật nhiều!

Bạch Trường Nhân mưu trí vô song, nhưng thấy con gái gặp chuyện không may, trong lòng ông ta đã sớm rối loạn, chỉ muốn báo thù.

Hơn nữa kế hoạch tối nay đã sắp xếp xong, Bạch Trường Nhân cũng không cần lo lắng.

Con gái gặp chuyện không may, là một ngoài ý muốn.

Mười mấy người xông về phía Liễu Nguyệt Hân. Sáu cảnh giới Huyền Thông, những người khác đều là Tiên Thiên.

Khách khứa ở bốn phía nhao nhao lùi về sau, không ai nhúng tay vào chuyện nhà họ Bạch.

Thất Sát lại ra tay, phàm là những người xông lên, không ai chống đỡ được một chiêu của Thất Sát.

Rầm rầm rầm!

Một người, hai người, ba người...

Mười mấy người nhao nhao bị Thất Sát đánh ngã xuống đất, mất đi sức chiến đấu.

Thất Sát cũng không ra tay quá nặng, nếu không thì mười mấy người đã thành thi thể.

Rất nhiều người ở hiện trường đều vô cùng kinh ngạc, thực sự không ngờ Thất Sát lại mạnh tới mức này.

Trong mười mấy người có không ít cường giả Huyền Thông cấp năm, nhưng bị một chiêu của Thất Sát đánh bại.

Trong lòng Bạch Triều Vĩ có dự cảm không tốt, mấy ngày hôm trước ông ta từng bắt Thất Sát hành hạ, còn phế kinh mạch của ông ta đi.

Sao Thất Sát có thể đánh thắng được những người này?

Chẳng lẽ lực lượng của Thất Sát khôi phục rồi sao?

Bạch Triều Vĩ nhớ tới cảnh tượng mình hành hạ Thất Sát, ông ta tự mình ra tay, cho dù thần tiên tới cứu Thất Sát, cũng không có khả năng nhanh như vậy!

Pháp bảo, trong tay Thất Sát nhất định là có pháp bảo gì đó! Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Bởi vì Bạch Triều Vĩ cảm ứng được lực lượng mà Thất Sát sử dụng không phải là lực lượng của nhà họ Bạch, mà là một lực lượng khác.

Ông ta càng thêm chắc chắn, là pháp bảo.

Thất Sát đánh lùi mọi người xong, bộ dạng từ trên cao nhìn xuống mọi người: "Gia chủ, ông không phân biệt tốt xấu, đã muốn đối phó cháu gái tôi, đừng cho rằng chúng tôi dễ bắt nạt”

Liễu Nguyệt Hân cảm nhận được sát khí của hai người, lạnh lùng nói: “Hai vị muốn giết tôi sao?”

“Dựa vào cái gì giết tôi?”

“Xin hỏi, tôi làm sai chuyện gì sao?”

Bạch Triều Vĩ quát: “Liễu Nguyệt Hân, cháu gái tôi bị cô hại thành như vậy, cô nói cho tôi biết tôi có nên giết cô hay không?”

Liễu Nguyệt Hân lạnh lùng nói: “Bạch Như Mai là gieo gió gặt bão!”

“Chân Bạch Như Mai bị nổ bay, cũng không phải tôi ra tay!"

Cho tới bây giờ, người của nhà họ Bạch vẫn không biết chân của Bạch Như Mai bị nổ bay như thế nào.

Vẻ mặt Bạch Trường Nhân âm trầm: “Cô còn đang nói dối à.”

“Vừa rồi cô nói muốn chém một chân của Như Mai, chân Như Mai đã không còn, không phải cô thì là ai!”

"Để mạng lại!”

Bạch Trường Nhân không nhịn được ra tay.

Tuy cơ thể ông ta không tốt, nhưng thực lực không kém, tay phải hóa chưởng đánh về phía đầu Liễu Nguyệt Hân.

Thất Sát chắn trước mặt mặt Liễu Nguyệt Hân, một chưởng đánh về phía ngực Bạch Trường Nhân.

Bùm!

Tay của hai người chạm vào nhau.

Bạch Trường Nhân sử dụng Thôi Tâm Chưởng công pháp của nhà họ Bạch, Thất Sát sử dụng chỉ là chưởng pháp đơn giản.

Một tiếng nổ vang lên.

Thất Sát đứng yên tại chỗ không cử động, Bạch Trường Nhân lùi về sau năm bước mới dừng lại.

Ông ta thiếu chút nữa ngã sấp


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK