Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỗ Bình Yên không nhịn được lập tức giơ tay phải lên ấn vào Lưu Ly Thạch, ông ta vận chuyện sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, xuyên vào trong Lưu Ly Thạch.

Bề ngoài Lưu Ly Thạch là màu xám, dần dần xuất hiện tia sáng màu máu, sau đó tia sáng màu máu càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lớn.

Đỗ Bình Yên vô cùng kích động, đây thật sự là bảo vật gia truyền.

“Hơn một trăm năm rồi, đã hơn một trăm năm rồi, nhà họ Đỗ chúng ta tìm Lưu Ly Thạch hơn một trăm năm rồi, hôm nay cuối cùng chúng ta cũng tìm được.”

“Cuối cùng chúng ta cũng tìm được, ha ha ha."

Đỗ Bình Yên không kìm chế được sự kích động trong lòng, điên cuồng cười lớn.

Sau khi phấn khích và kích động xong, cảm xúc của Đỗ Bình Yên nhanh chóng ổn định lại, sau đó ông ta phải quyết định xử lý bảo thạch này thế nào.

Đỗ Bình Yên biết rất rõ sức mạnh của bảo thạch này, nếu như tin tức bảo thạch này đã trở về truyền ra ngoài, nói với mọi người, chuyện này là không được.

Nếu nói chuyện Lưu Ly Thạch ra ngoài, nhất định sẽ có rất nhiều cường giả đến cướp, sức mạnh bây giờ của nhà họ Đỗ vẫn không bảo vệ được bảo vật bất phàm như vậy. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Đỗ Bình Yên suy nghĩ một lúc, trong lòng đã có quyết định, nói: “Thanh Như, chuyện này là cơ mật, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Đợi sau khi nhà họ Đỗ chúng ta có năng lực bảo vệ bảo thạch, chúng ta sẽ nói với tất cả mọi người, chúng ta đã tìm được Lưu Ly Thạch rồi.”

"Bây giờ điều chúng ta cần làm chính là hai bố con chúng ta phải dùng Lưu Ly Thạch để nâng cao sức mạnh của mình, đợi sau khi sức mạnh của hai bố con mình đạt đến đỉnh cấp, chúng ta sẽ nói với người trong tộc, dùng sức mạnh của Lưu Ly Thạch bồi dưỡng người trong tộc”

Đỗ Thanh Như đồng ý với quyết định của bố, nói: “Bố, bố nói rất đúng, bây giờ chúng ta phải phong tỏa tin tức này lại, cần phải nâng cao sức mạnh của mình trước, đợi sau khi có năng lực bảo vệ bảo thạch, chúng ta sẽ nói cho những người khác.”

“Tất nhiên đến lúc đó cũng không cần nói với bọn họ là Lưu Ly Thạch, chúng ta có thể nói tìm thấy một số bảo vật tu luyện, có thể che giấu chuyện Lưu Ly Thạch, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, tuyệt đối không thể để người ngoài biết.”

Hai bố con có cùng ý kiến.

Hai người đều nhìn thấy tương lai của nhà họ Đỗ, nhìn thấy bọn họ trở thành cường giả đỉnh cao, nhìn thấy nhà họ Đỗ trở thành gia tộc được vận người tôn thờ.

Vì vậy, ngay trong chiều hôm đó, Đỗ Bình Yên triệu tập các trưởng lão, cường giả, tuyên bố ông ta muốn bể quan, mọi chuyện trong gia tộc đều do Đại trưởng lão quyết định.

Sau khi Đại trưởng lão nhận được quyền thì vô cùng ngạc nhiên.

Lúc trước thiếu chủ nhà họ Đỗ bị giết, sau chuyện nhà họ Bạch ở Bình Châu, bây giờ các thế lực lớn ở Bình Châu đều đang hoảng loạn, lúc này Gia chủ lại lựa chọn bế quan.

Đỗ Bình Yên nói với tất cả người nhà họ Đỗ: “Xin mọi người yên tâm, tôi bế quan cũng chỉ là bế quan thường niên, mỗi nửa tháng tôi đều sẽ xuất quan một lần.”

“Nếu như gia tộc có chuyện gì quan trọng, có chuyện gì không xử lý được, mọi người có thể thông qua con gái tôi truyền lời đến tôi, hoặc là trực tiếp đi đến nơi tôi bế quan để tìm tôi.”

Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Đỗ Bình Yên vô cùng kích động cầm Lưu Ly Thạch đi đến sau núi bế quan.

Hơn mười giờ tối, ở cửa nhà họ Đỗ có hai vị khách không mời mà đến, một già một trẻ.

Ông già trông hơn sáu mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, cơ thể gầy yếu, chống gây.

Thiếu niên mười năm mười sáu tuổi, tư thế oai hùng, mặc quân phục màu đen, ở eo có một thanh đao, oai phong lẫm liệt, vô cùng bá đạo, trong ánh mắt mang theo sự độc ác và sát khí, hoàn toàn không giống khí tức của những người cùng tuổi.

Ông già nhìn tấm bảng cửa của nhà họ Đỗ, lẩm bẩm: “Nhà họ Đỗ, quả nhiên là nhà họ Đỗ, nghe nói Lưu Ly Thạch biến mất hơn một trăm năm trước là bảo vật của nhà họ Đỗ.”

“Bây giờ người nhà họ Đỗ rất nhiều, người họ Đỗ cũng vô cùng nhiều, nhưng những người này đều không phải là nhà họ Đỗ có Lưu Ly Thạch thật sự.”

“Bao nhiêu năm nay, cuối cùng chúng ta cũng tìm được rồi, lần này trong cuộc đấu giá có người lấy được Lưu Ly Thạch, không ngờ, bọn họ nhanh như vậy đã không nhịn được mà khởi động Lưu Ly Thạch rồi.”

“Cháu à, lần này cháu thật sự lập tức công lớn rồi.”

Thiếu niên nghe thấy lời tán thưởng của ông nội, cười nói: “Đó là tất nhiên rồi ông nội.” Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

“Bao nhiêu năm nay, chúng ta lấy được Lưu Ly Thạch, nhưng lại không tìm được phương pháp khởi động Lưu Ly Thạch, cho nên, cháu mới dự định đưa Lưu Ly Thạch đến Hồn Điện để bán dấu giá.

“Qua nhiên có người có hứng thú với Lưu Ly Thạch, lần này, chúng ta cuối cùng cũng có phương pháp khởi động Lưu Ly Thạch rồi.”

“Ông ơi, chúng ta đã tìm được nơi rồi, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”

Ông già không hề trả lời thiếu niên, cười, nhìn thiếu niên hỏi: “Cháu nói xem nên làm thế nào?”

Thiếu niên cười nhẹ: “Ông ơi, ông lại thử cháu, cháu cảm thấy chúng ta có hai phương án. Thứ nhất, chúng ta có thể cảm nhận được vị trí của Lưu Ly Thạch, bây giờ có người nào đó đang tu luyện Lưu Ly Thạch, chúng ta tìm người này, ép hỏi người này phương pháp khởi động Lưu Ly Thạch, cướp Lưu Ly Thạch đi."

“Phương án thứ hai chính là giết người diệt khẩu, hủy thi diệt tích, khiến nhà họ Đỗ hoàn toàn biến mất trên thế giới này.”

“Ông ơi, ông nói xem, hai cách này cách nào tốt hơn?”

Ông già vẫn không trả lời, hỏi ngược lại thiếu niên: “Vậy cháu thấy cách nào hay hơn?”

Thiếu niên lại cười: “Ông đang thử cháu sao?”

“Cách thứ nhất, chúng ta có thể bị bại lộ, nếu như chúng ta không giết người hoặc là chỉ giết một vài người,


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK