Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đảo, người Hồn Điện và Tiêu Hào đứng đối mặt nhau.

Người bên Hồn Điện thì không dám ra tay mà Tiêu Hào cũng không chủ động ra đòn.

Người cầm đầu quay sang nhìn người thích nghiên cứu pháp bảo kia, nói: “Nếu cậu xác định rằng đối phương dùng pháp bảo thì qua đó kiểm tra thử đi."

Người này cũng khá sợ, nhưng cấp trên đã ra mệnh lệnh rồi, anh ta nhất định phải nghe theo.

Người này từ từ đi về phía Tiêu Hào, anh ta cứ thế đi cho đến khi cách Tiêu Hào một khoảng ước chừng tầm hai mét gì đó.

Dù gần như vậy nhưng Tiêu Hào cũng không ra tay.

Vậy là anh ta lại càng chắc chắn với suy đoán của mình hơn, chắc chắn là đối phương đã bị thương nặng rồi nên mới khỏi động pháp bảo này lên.

Người đó nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào rồi nói: “Cậu này, xem ra cậu chỉ có thể dựa vào pháp bảo hộ thân rồi, trong người cậu bây giờ không còn chút sức mạnh nào nữa đúng không?”

Tiêu Hào chầm chậm đáp lại: “Tôi có còn sức mạnh hay không thì cậu cứ ra tay thử thì biết, để xem tôi có thể giết được cậu không?”

Người kia lại nói: “Pháp bảo hộ thân chỉ có tính công kích bị động mà thôi, nếu như tôi không công kích cậu thì cậu cũng chẳng thể đánh trả lại tôi.”

“Bây giờ tôi hoàn toàn có thể bắt cậu lại, tôi sẽ không dùng chút năng lượng nào để bắt cậu, vì nếu dùng năng lượng thì pháp bảo của cậu sẽ đánh trả lại, tôi nói đúng không?”

Người này nói không sai.

Tiêu Hào cười nói: “Vậy anh thử không dùng chút sức mạnh nào để bắt lấy tôi đi xem nào!”

Bây giờ súng đã lên nòng rồi, không bắn không được. Người này tin rằng phán đoán của mình không sai nên đưa tay phải ra, không dùng bất kỳ sức mạnh gì để nắm chặt lấy tay phải của Tiêu Hào, nào ngờ Tiêu Hào lại giơ tay trái lên, đánh mạnh về phía mặt của đối phương.

Vậy là đối phương phóng năng lượng ra để bảo vệ bản thân theo bản năng.

Đây là phản xạ có điều kiện của tất cả các võ giả, những lúc tổn thương, họ đều phát ra năng lượng của bản thân để cản lại.

Một tiếng nổ nữa vang lên, cơ thể của người này cũng biến thành mỗi bãi máu. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Kiểu chết này giống hệt với Dương đảo chủ, pháp bảo hộ thân đúng là có tính công kích bị động, nhưng dù Tiêu Hào có chủ động ra tay, đối phương thường sẽ đưa tay ra để cản sự chủ động ấy của Tiêu Hào, điều này cũng có thể dẫn đến việc pháp bảo phát ra công kích.

Đây là pháp bảo hộ thân do để vương chế tạo ra, nên nó mạnh gấp mấy lần các pháp bảo hộ thân.

Cách Tiêu Hào giết người kia lại càng khiến cho những người Hồn Điện còn lại khẳng định được rằng Tiêu Hào đã dùng pháp bảo.

“Đại nhân, không thể không công nhận, người này rất thông minh, có thể lợi dụng pháp bảo để giết người, nhưng mà số lần sử dụng pháp bảo hộ thân thường bị hạn chế, chẳng hạn như một lần, ba lần, năm lần gì đó nhiều nhất là năm lần, vì pháp bảo chỉ có thể chứa được một lượng năng lượng nhất định mà thôi.

“Đại nhân, chỉ cần chúng ta xông lên công kích cậu ta, dùng hết số lần công kích và năng lượng của nó xong thì đối thủ sẽ không còn chút sức mạnh nào nữa.”

Những người này nói không sai.

Tiêu Hào thấy những người này đã phát hiện ra vấn đề đó thì cũng chẳng giấu diểm gì nữa: “Pháp bảo của tôi có thể bảo vệ tôi năm lần, bây giờ các ông hi sinh thêm ba người nữa là có thể giết chết tôi rồi.”

Dù Tiêu Hào dùng hết số lần sử dụng của pháp bảo thì anh vẫn có những cách khác để trốn đi, nhưng anh chỉ có thể trốn một mình, những người khác trên đảo chắc chắn sẽ bị đám người này giết chết hết mất.

Đám người Hồn Điện nghe nói rằng Tiêu Hào còn có ba lượt bảo vệ nữa thì ai nấy cũng đều giật mình, họ không biết rằng đối phương nói thật hay giả.

Người cầm đầu quay sang nói với một người đứng cạnh: “Cậu qua đó thử thêm lần nữa đi.”

Người đứng cạnh cũng biết rằng ý của đại nhân là bảo mình đi chịu chết, để phá giải số lần công kích của pháp bảo bên địch mà thôi.

Nghĩ đến cái chết của Dương đảo chủ và người vừa nãy, người này cũng rất sợ hãi, nhưng đại nhẫn đã ra lệnh, thì anh ta đành phải đi thử thôi.

Tiêu Hào nói: “Xem ra người bên Hồn Điện các ông, ai cũng không sợ chết nhỉ?”

Người này cẩn thận đi đến Tiêu Hào, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân để xông về phía hai tay của Tiêu Hào, ông ta muốn khống chế Tiêu Hào trước rồi trói chặt tay anh ra phía sau, chỉ cần không chế được đối phương, không cho đối phương công kích thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng suy nghĩ của ông ta lại quá ngây thơ, dù ông ta có nhanh hơn thì Tiêu Hào cũng có thể nhìn ra được ông ta.

Sức mạnh của Tiêu Hào đã biến mất, nhưng cảnh giới thì vẫn còn đó, anh có thể nhìn được tốc độ của kẻ địch và ý đồ của kẻ địch.

Vậy là Tiêu Hào giơ tay trái ra đánh mạnh một cú.

Đoàng! Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Vậy là người này cũng giống hai người vừa nãy, cũng nổ thành một bãi thịt vụn.

Người của Hồn Điện lại cảm thấy rất bất ngờ, người cầm đầu thì tối sầm mặt lại.

Tiêu Hào vênh mặt lên khiêu khích: “Tiếp tục đi nào, pháp bảo của tôi còn hai lần dùng nữa, mấy người cứ liên tiếp đi nào, hay là cả đám xông lên cùng nhau luôn đi.”

Đám người ở Hồn Điện đều cảm thấy Tiêu Hào trước mặt họ đã bị thương nặng rồi, chẳng khác gì một người vô dụng trói gà không chặt, nhưng pháp bảo của anh lại quá mạnh, cứ thế mà giết chết người bên phe mình trong một chiều như vậy, quá là lợi hại!

Người cầm đầu lại hạ lệnh lần nữa, ông ta quay đầu ra phía sau nhìn người bên mình.

Đám người đứng phải sau ông ta, ai cũng sợ rằng mình sẽ bị sếp gọi lên để đi chịu chết, tất cả mọi người đều lùi về phía sau theo bản năng.

Người cầm đầu nhìn chằm chằm vào những người phía sau rồi chỉ vào năm người: “Cậu, cậu, cậu, cậu, cậu... Năm người xông lên cùng nhau đi!”

Năm người kia run lên, nhưng chỉ đành lao về phía Tiêu Hào.

Tiêu Hào vung tay trái lên, đấm mạnh về phía hai người ngay trước mặt mình.

Đoàng đoàng!

Tiêu Hào cũng giết chết hai người đó đúng theo cách vừa nãy, nhưng lúc này thì số lần dùng pháp bảo cũng đã hết.

Vậy là Tiêu Hào đã bị bọn họ bắt sống.

Ba người còn lại trói chặt tay Tiêu Hào lại, vặn ra phái sau, rồi một người đè vào mạch môn của Tiêu Hào, người khác thì đè gáy anh xuống, người còn lại thì đè chặt phần tâm mạch của anh.

Mạch môn, gáy, tâm mạch, cả ba nơi này đều là những điểm yếu trí mạng của con người.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK