Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó viên bảo thạch cuối cùng, Long Vũ đặt viên bảo thạch vào đó.

Nếu như viên bảo thạch này kiểm tra ra huyết mạch không giống, thì Liễu Nguyệt Hân chính là huyết mạch cửu âm.

Ai cũng đều vô cùng căng thẳng. Sắc mặt Hàn Trọng Duy đã biến thành xanh tím, cường giả của các thế lực lớn đều sắc mặt âm trầm, chảy đầy mồ hôi.

Trong lòng bàn tay Trang Diệu Linh toàn là mồ hôi.

Hiện trường yên lặng đến đáng sợ, ngoại trừ âm thanh chuyển động của máy móc bên ngoài, không có bất kỳ âm thành nào khác.

Thật ra, đã kiểm tra tám bảo thạch rồi, trong lòng rất nhiều người đã cho rằng, trong bảo thạch thứ chín này sẽ là huyết mạch không giống.

Cuối cùng, viên bảo thạch thứ chín cũng đã kiểm tra thành công.

Sau khi kiểm tra xong, là loại huyết mạch thứ chín không giống nhau.

Bầu không khí đè ép ở hiện trường hoàn toàn bộc phát.

Rất nhiều người đều không thể nhịn được hét lên: "Không thể nào.”

“Một nhân vật nhỏ bé không có tiếng tăm, sao có thể là huyết mạch cửu âm được chứ?”

“Thua rồi, thua rồi, hoàn toàn thua rồi.”

“Nhất định có người đang gian lận” Nhưng, tất cả mọi tra đều ở trước mặt mọi người, ai cũng không thể làm gian dối được.

“Huyết mạch cửu âm. Thật sự giống như trong truyền thuyết, là huyết mạch cửu âm trăm năm khó thấy”

“Nguyệt Hân, Nguyệt Hân, cô là huyết mạch cửu âm."

“Nhà họ Bạch chúng ta vậy mà lại xuất hiện một tu võ kỳ tài nghìn năm mới có.”

“Ha ha, Bát Quái Môn chúng ta phúc lớn mệnh lớn, hôm nay không cần phải chết nữa.”

“Xem ra hôm nay ông trời cũng muốn giúp chúng ta." Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Sau khi có kết quả, trái tim treo lơ lưng của Liễu Nguyệt Hân cuối cùng cũng được thả xuống, trên mặt mọi người cuối cùng cũng nở nụ cười, mỗi một người của nhà họ Bạch đều vô cùng kích động.

Người của Bát Quái Môn cũng tràn đầy phấn khích.

Sắc mặt Hàn Trọng Duy vô cùng khó nhìn, biểu tình trên mặt sớm đã cứng đờ, sắc mặt của các thế lực lớn Kinh Đô cũng đều vô cùng khó coi. Lần này hoàn toàn tự tát vào mặt rồi.

Lần này bọn họ phô trương đến đây chính là vì muốn chứng thực ma huyết của Liễu Nguyệt Hân, là người của Ma Đô, nhưng bây giờ lại điều tra ra Liễu Nguyệt Hân là huyết mạch cửu âm.

Sắc mặt Trang Diệu Linh thay đổi cực lớn, chuyện lần này là do Tần thiếu chủ giao cho, vậy mà lại làm hỏng.

Nếu như chuyện này thật sự làm hỏng, vậy nhà họ Tần nhất định sẽ tràn ép nhà họ Trang, sẽ mang lại tổn thất rất lớn cho nhà họ Trang, thậm chí khiến nhà họ Trang chết rất nhiều người.

Người bên phía Long tổ cũng thở phào, đặc biệt là Long Vũ, toàn thân mồi hôi lạnh, may mà vừa rồi anh ta ngăn cản Hàn Trọng Duy. Cô gái này là huyết mạch cửu âm.

Huyết mạch cửu âm là huyết mạch trong truyền thuyết, có thiên phú của trời, cuối cùng có thể đạt đến đỉnh phong của giới tu luyện, thậm chí có thể đạt đến cảnh giới Đế Vương trong truyền thuyết.

Một tài năng thiên bẩm như vậy, nhất định phải được thu nhập vào Long tổ, nhất định phải được nhà nước bồi dưỡng trở thành trụ cột của đất nước.

Long Vũ càng nghĩ càng kích động, anh ta cao giọng tuyên bố, giống như sợ mọi người không nghe thấy vậy: “Bây giờ đã có kết quả kiểm tra rồi, tôi cảm thấy nên xin lỗi vì kết quả kiểm tra lần đầu.”

“Tôi chính thức xin lỗi cô Liễu, xin lỗi tất cả người nhà họ Bạch, xin lỗi người Bát Quái Môn, tất cả đều là sơ xuất lúc trước của Long tổ chúng tôi, khiến cho lần kiểm tra đầu tiên nhầm lẫn ra ma huyết”

“Sau khi chúng tôi kiểm tra lại lần nữa, phát hiện huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân là huyết mạch cửu âm trong truyền thuyết, cũng chính là nói Liễu Nguyệt Hân không phải là người của Ma Đô."

Thật ra vừa rồi không phải là sơ suất của người Long tổ, bởi vì máy móc kiểm tra của Long tổ hoàn toàn không kiểm tra ra được huyết mạch cửu âm. Bây giờ Long Vũ đích thân xin lỗi Liễu Nguyệt Hân, xin lỗi tất cả mọi người nhà họ Bạch, xin lỗi người của Bát Quái Môn.

Lý do Long Vũ đặt xuống mọi sự tự tôn mà chân thành xin lỗi, chính là vì một mục đích, hôm nay muốn đưa Liễu Nguyệt Hân đi, sau này để Liễu Nguyệt Hân trở thành người của Long tổ.

Mặt của rất nhiều thế lực Kinh Đô đều đã xanh mét, bọn họ đều đang hối hận vì hôm nay cùng Trang Diệu Linh đến đây, người của bọn họ bị Bát quái môn giết rất nhiều, những người này đều chết oan rồi.

Bây giờ còn đắc tội với một cường giả huyết mạch cửu âm nữa.

Bây giờ người có huyết mạch cửu âm này chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nhưng ai cũng biết, sau này Liễu Nguyệt Hân sẽ có thiên phú không ai địch được, nhất định đại tới đỉnh cao tu luyện.

Đến lúc đó nếu như Liễu Nguyệt Hân tìm bọn họ trả thù, lúc nào cũng có thể hủy diệt bọn họ.

Liễu Nguyệt Hân đi đến bên cạnh người phụ nữ, nói cảm ơn với người phụ nữ.

Người nhà họ Bạch và Bát quái môn đều vây quanh người phụ nữ, cảm ơn người phụ nữ.

Người phụ nữ tiếp nhận mọi lời cảm ơn của mọi người, khi có người hỏi tên họ của người phụ nữ, cô ta từ chối trả lời, chỉ biết người phụ nữ này là người của Cửa Âm Môn.

Sau đó, Liễu Nguyệt Hân đi đến bên cạnh Long Vũ, nói: “Long đại nhân, vừa rồi giữa hai chúng ta đã có ước định, chỉ cần huyết mạch của tôi không phải là huyết mạch Ma Đô, anh đã đồng ý với tôi, huyết mạch của chồng tôi cũng không phải là ma huyết Ma Đô.”

“Xin Long đại nhân trả lại sự trong sạch cho chồng tôi.”

Vừa rồi Long Vũ và Trang Diệu Linh đều đã đồng ý chuyện này. Đầu tiên là Trang Diệu Linh đồng ý trước, Long Vũ thấy Trang Diệu Linh đồng ý, thì cũng đồng ý.

Tình hình lúc đó, Trang Diệu Linh cho rằng, Liễu Nguyệt Hân nhất định là huyết mạch Ma Đô, dù sao cũng chỉ có một con đường chết.

Nhưng bây giờ, tình hình đã xoay chuyển rồi. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Long Vũ cười, nói: “Cô Liễu, xin cô yên tâm, nếu như huyết mạch của cô đã không phải là huyết mạch Ma Đô, vậy chồng của cô Tiêu Hào tất nhiên cũng không phải là huyết mạch Ma Đô rồi.”

“Sau khi tôi trở về sẽ công bố chuyện này với toàn giới tu võ, công bố Tiêu Hào không phải là huyết mạch Ma Đô, làm rõ tất cả chuyện này."

Long Vũ nghĩ, dù sao Tiêu Hào cũng đã chết rồi, bây giờ anh ta đang muốn nghĩ cách nịnh nọt Liễu Nguyệt Hân, chiêu mộ Liễu Nguyệt Hân.

Liễu Nguyệt Hân cười nhẹ: “Cảm ơn Long đại nhân”

Liễu Nguyệt Hân quay đầu nhìn Trang Diệu Linh: “Cô Trang, Long đại nhân đã xin lỗi tôi và nhà họ Bạch rồi, bây giờ cô đang giả câm giả điếc sao?”

“Lẽ nào cô quên chuyện mà cô đã đồng ý rồi sao?”

Trang Diệu Linh lúc này tâm loạn như ma, tâm như tro tàn.

Mọi thứ đều hỏng hết rồi, cô ta trở về nên giải thích với Tần thiếu chủ thế nào đây?

Người của các thế lực bên cạnh cũng đều nhìn Trang Diệu Linh, xem cô ta xử lý thế nào.

Trang Diệu Linh hít sâu mấy hơi, bình tĩnh lại cảm xúc của mình, cô ta không phải là loại người không chịu thua.

“Cô Liễu, tôi xin lỗi cô, xin lỗi nhà họ Bạch. Còn nữa tôi đồng ý với cô, chỉ cần trong cơ thể cô không có ma huyết, sẽ cho cô một trăm nghìn linh thạch”

Trang Băng Nghiên cao giọng xin lỗi, gương mặt thành khẩn.

Cô ta muốn ra vẻ với Liễu Nguyệt Hân, lời cô ta đã từng nói, tất nhiên sẽ làm.

Vẻ mặt Hàn Trọng Duy kinh ngạc,


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK