Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào cười nói: "Như em nói thì cậu ta đúng là tốt thật, chỉ cần đối xử tốt với em là được rồi. Khi nào thì sắp xếp cho bọn anh gặp nhau đây?"

Giang Yến Thanh khúc khích cười nói: "Con người bạn trai em tốt lắm đấy."

"Tối nay là sinh nhật Lý Trung Hiếu của em nên em muốn mời anh Bí Đỏ cùng đến tham gia sinh nhật của anh ấy nha."

Tiêu Hào cười đáp: "Được thôi, anh cũng rất muốn biết rốt cuộc bạn trai của em trông ra sao đấy, cũng rất muốn kết bạn với cậu ta nữa."

Hai người ngồi ở quán nước trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ sau đó ra ngoài ăn bữa trưa, chiều đến hai người lại ra công viên đi dạo, còn cùng nhau đi xem phim, rất nhiều người đều cho rằng bọn họ là một cặp tình nhân.

Lâu lắm rồi Tiêu Hào không ở cạnh Giang Yến Thanh, hôm nay cứ ở bên cô ấy một ngày đi.

Hơn tám giờ tối, Lý Trung Hiếu gọi điện đến bảo Giang Yến Thanh đến quán lẩu Vân Thượng Thành.

Sau khi cúp máy, Giang Yến Thanh nói với Tiêu Hào: "Quán lẩu này đắt lắm đó, là quán lẩu đắt nhất chỗ bọn em luôn nha."

Tiêu Hào cảm thấy tên quán lẩu này hình như hơi quen quen. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Không phải là hai hôm nay có một câu chuyện rất hot đấy sao, một cô người mẫu đi gặp bạn trai trên mạng, cô gái gặp anh bạn trai kia trong vòng bạn bè, ngày nào cũng thấy anh ta khoe xe sang rồi đi du lịch đó đây, cảm thấy anh ta giàu có nên đã hẹn gặp mặt anh ta.

Sau khi cả hai gặp gỡ, đều hài lòng về đối phương nên đã hẹn ở quán lẩu.

Lúc ăn cơm, cô gái đso gọi một chai rượu vang sáu trăm triệu, lẩu chừng một trăm năm mười triệu, cả hai cùng ăn. Anh chàng kia thấy đồ ăn đắt quá, ăn được một nửa đã viện cớ đi vệ sinh rồi trốn mất.

Cô gái kia nghĩ là bản thân bị lừa đã tìm đến truyền thông công khai chuyện này, có người cho rằng cô gái đó là lừa đảo nhưng thực chất cô gái đó không phải lừa đảo mà đúng thực là người mẫu.

Còn gã đàn ông kia chẳng phải giàu có gì mà chỉ là một công nhân bình thường, xe sang anh ta chụp và đủ loại thứ đồ khác đều là giả cả. Cuối cùng cô kia báo cảnh sát, tiền cơm hai người họ cưa đôi.

Hai người Tiêu Hào và Giang Yến Thanh cùng vào quán lẩu, nhâ viên phục vụ vô cùng nhiệt tình dẫn hai người đến căn phòng cao cấp, sang trọng ở trên tầng ba.

Trong phòng có hơn một trăm chỗ vừa ăn lẩu vừa ca hát, nhảy múa.

Sau khi hai người vào trong, ở trong đã có sẵn mười mấy người, có mấy cậu nhóc vui vẻ hát hò mà mấy cô gái đang nhảy múa cùng thân hình tuyệt vời.

Bạn trai của Giang Yến Thanh, Lý Trung Hiếu im lặng ngồi một mình ở ghế sô pha, anh ta không hút thuốc cũng chẳng uống rượu, chỉ lẳng lặng nhìn mọi người hát hò nhảy múa, thi thoảng sẽ vỗ tay cho bọn họ.

Lúc này, Tiêu Hào và Giang Yến Thanh đã đi vào, Lý Trung Hiếu vội vàng ra chào đón, nhạc cũng ngưng lại, mấy cô gái đang nhảy múa cũng thu liễm.

Hai người bước đến, Lý Trung Hiếu giới thiệu với Giang Yến Thanh và Tiêu Hào, những người này đều là bạn bè của bọn họ cả, ai nấy đều đẹp trai xinh gái ưa nhìn.

"Đây là bạn gái tôi, Giang Yến Thanh."

Cậu trai bên cạnh nói: "Tôi biết chứ, Giang Yến Thanh là một trong những hoa khôi của đại học Danh Nam đó, lúc nào chẳng được thấy vẻ đẹp của cô ấy ở những diễn đàn trường học chứ."

"Đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, hoa khôi đúng là hoa khôi, thật sự rất xinh đẹp nha."

"Phải đó, Lý Trung Hiếu, lần này cậu đúng là giỏi nha, có thể theo đuổi được Giang đại hoa khôi của trường, hồi trước Châu Long nhà họ Châu theo đuổi Giang Yến Thanh hai năm cũng chẳng theo kịp đâu. Lý Trung Hiếu đúng là giỏi nhe, mất một tháng đã cưa đổ hoa khôi của chúng ta rồi."

"Phải rồi, mấy cậu nhìn xem Lý Trung Hiếu với Giang Yến Thanh đẹp đôi chưa kìa, nhìn họ có tướng phu thê ghê nhỉ."

Tất cả đều rất thích Giang Yến Thanh.

Lúc này Lý Trung Hiếu lại nói: "Yến Thanh, đây là bạn em, người anh thanh mai trúc mã mà em vẫn hay nhắc với anh đấy phải không?"

Giang Yến Thanh giới thiệu với mọi người: "Đây là Tiêu Hào, anh Bí Đỏ của em, mọi người gọi ảnh là anh Bí Đỏ hay Bí Đỏ cũng được, anh ấy chắc chắn không để bụng đâu."

Tiêu Hào cười đáp: "Chuyện này không được đâu nha, cái tên bí đỏ này là tên dành riêng cho bé Hạt Đậu, người khác mà gọi anh sẽ giận đấy."

Lý Trung Hiếu chìa tay ra cười nói: "Chào anh Bí Đỏ."

Một cậu trai ưa nhìn bên cạnh cũng cười nói: "Anh Bí Đỏ."

"Anh Bí Đỏ."

Từng người bọn họ lần lượt hỏi thăm Tiêu Hào, sau đó bắt tay, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Những người này xem ra đều rất thân thiện, nhiệt tình, dồi dào sức sống, khiến Tiêu Hào nhớ lại cuộc sống thời còn đi học trước kia của anh.

Sau khi tất cả đã đến dông đủ, mọi người bắt đầu ăn uống linh đình, lẩu ở đây quả thực là rất đắt, tổng cộng có chín người, sau khi gọi đủ loại đồ ăn đã xài hơn một trăm tám mươi triệu, bọn họ lại gọi thêm rượu, rượu ở đây tính ra cũng hơn một trăm hai mươi triệu.

Đây chính là cuộc sống của người có tiền, vô cùng xa xỉ.

Trước đây, lúc còn đi học Tiêu Hào cũng rất xa xỉ nhưng anh tuyệt đối sẽ không tốn nhiều tiền ăn cơm đến vậy.

Mọi người ăn uống rất vui vẻ, Lý Trung Hiếu cũng rất quan tâm đến Giang Yến Thanh, thi thoảng còn gắp đồ ăn cho cô ấy. Lý Trung Hiếu quả đúng là một chàng trai dịu dàng. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Tiêu Hào nhớ lần trước bạn thân của Giang Yến Thanh, Trương Mạn đón sinh nhật, mấy người đó đều xem thường Tiêu Hào, thậm chí còn làm nhục, làm khó anh, cuối cùng còn muốn đối phó với cả anh.

Lần sinh nhật này của Lý Trung Hiếu không giống vậy, mấy người này đều rất tôn kính Tiêu Hào, yêu mến Giang Yến Thanh, xem ra Giang Yến Thanh đã tìm thấy tình yêu đích thực rồi.

Tuy nhiên, Tiêu Hào suy nghĩ kĩ lại thì luôn thấy có điểm nào đó chưa đúng lắm. Anh cảm thấy mấy người này đều rất tốt, trẻ trung, có năng lực, ai nấy đều lễ độ, nhưng lại có hơi... lễ phép quá.

Bọn họ rất nhiệt tình, cũng rất tôn trọng Tiêu Hào giống như đều là những người từng trải, nghĩ cho kĩ thì thấy không giống những người trẻ tuổi mấy.

Tiêu Hào không nghĩ nhiều chỉ có thể bất lực cười, chắc do anh đã lâu lắm rồi không đi tụ tập nên tâm hồn già mất rồi.

Mọi người ca hát, nhảy múa, chơi đùa rất vui, lúc tan tiệc cũng đã là hơn mười một giờ.

Lý Trung Hiếu trả tiền sau đó đưa đề xuất với mọi người: "Giờ mới hơn mười một giờ thôi, mục đích cuối cùng của chúng ta đó là... cảnh đêm Danh Nam."

Mùa này, Danh Nam đúng là có nhiều cảnh đêm, mọi người quyết định đến ngoại ô Danh Nam leo núi, tối nay vừa hay có trăng tròn.

Tất cả đều không có ý kiến gì. Tiêu Hào nhớ lúc còn trẻ, thời học


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK