Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 815: Hôm nay là ngày chết của cô

Cuối cùng Ninh Khinh Vân đã hiểu, cô ta giật mình nói: “Mã Bảo Lâm, toàn bộ sức mạnh huyết mạch ta tấn công ông đều bị ông cắn nuốt, bị thân thể của ông hấp thu và luyện hóa?”

Trong tình huống bình thường, sức mạnh đánh ra và sức mạnh tu luyện trong cơ thể của mình là hai loại thuộc tính khác nhau, sức mạnh tu luyện trong cơ thể ở thể tĩnh, là sức mạnh có lợi với cơ thể.

Có thể rèn luyện, cường hóa thân thể, giúp tăng cảnh giới.

Nhưng sau khi đánh ra sẽ có lực tấn công rất mạnh, có lực phá hủy cực mạnh, vì thế mất đi thuộc tỉnh tĩnh.

Nhưng bây giờ Mã Bảo Lâm lại có thể hấp thụ sức mạnh huyết mạch của Ninh Khinh Vân!

Cũng có thể nói bây giờ dù Ninh Khinh Vân không có cách nào thiêu đốt sinh mệnh và sức mạnh huyết mạch để cùng chết chung với đối phương.

Hơn nữa giống như là tặng sức mạnh của mình cho đối phương, giúp cho sức mạnh của ông ta tăng lên.

Ninh Khinh Vân tức nghẹn, hy vọng cuối cùng của cô ta đã không còn, hôm nay chẳng những Tiêu Hào phải chết ở đây mà cả cô ta cũng sẽ mất mạng. "Ha ha ha ha!"

Mã Bảo Lâm cười điên cuồng. “Ma Đế, để đối phó với cô tôi đã mất rất nhiều năm chuẩn bị. “Tôi đã nghiên cứu huyết mạch hoàng thất các người, nghiên cứu sức mạnh của cô, sức mạnh tôi tu luyện là để nhằm riêng vào cô “Tôi đã bỏ ra nhiều năm để nghiên cứu tuyệt chiêu, vũ khí và cả sức mạnh của cô, cho nên chiêu đầu tiên của tôi là nhằm hủy vũ khí của cô.” “Bây giờ tôi có thể phá hủy huyết mạch của cô, cô phải biết nếu không phải thân thể cô có năng lực khôi phục cực kỳ mạnh thì cô đã chết mấy trăm lần rồi.” “Ninh Khinh Vân, tôi nể mặt cô là một thế hệ Đế Vương, tôi sẽ cho cổ được chết toàn thây, cô tự sát đi!”

Ninh Khinh Vân hung hăng nghiên rằng, tức giận nói: “Đã chết còn muốn toàn thấy làm gì? Cho dù chết trận tôi cũng sẽ không tự sát”

Ninh Khinh Vân tiếp tục thúc đẩy sức mạnh trong cơ thể, bóng người chợt lóe lên rồi phóng tới trước mặt Mã Bảo Lâm, từng chiêu từng chiêu tấn công về phía Mã Bảo Lâm.

Thân thể hai người vẽ ra một đường rồi một đường tàn ảnh, mỗi lần nhận một chiêu của đối phương thì bóng người sẽ di chuyển đến năm mươi thậm chí là một trăm mét.

Ninh Khinh Vân lại bị đánh bay lần nữa, cuối cùng sau sáu mươi chiêu, cô ta đã ngã xuống mặt đất.

Mã Bảo Lâm dẫm chân lên người Ninh Khinh Vân, sức mạnh trong cơ thể Ninh Khinh Vân đã tiêu hao hết, cô ta bị Mã Bảo Lâm khống chế.

Trên mặt Mã Bảo Lâm treo nụ cười âm trầm, nói: “Ma Đế, cuối cùng tôi cũng đánh bại cô, bây giờ tôi phải tự tay giết chết cô. “Sau này vị trí Ma Đế Ma Đô sẽ thuộc về tôi, Ma Đô sẽ đổi triều đại mới, tất cả đều kết thúc.

Ninh Khinh Vân nhằm hai mắt lại, cô ta không nói câu nào, bây giờ cô ta rất bất lực, nếu Tiêu Hào đã chết, vậy thì cô ta cũng muốn sớm xuống đó để ở cạnh anh.

Cô ta không muốn để Tiêu Hào đi một mình vì sợ anh thấy cô đơn.

Trên tay phải Mã Bảo Lâm xuất hiện một sức mạnh nhàn nhạt quét qua cổ Ninh Khinh Vân, ông ta muốn chặt đầu Ninh Khinh Vân, như vậy sẽ có thể hoàn toàn giết chết cô ta.

Mà ngay khi sức mạnh Mã Bảo Lâm gần chạm vào cổ Ninh Khinh Vân, đột nhiên có một sức mạnh cực lớn vọt lên từ dưới chân Mã Bảo Lâm, sau đó một tiếng ầm nổ ra hất bay cả người ông ta ra xa hơn bốn năm chục mét, rồi đập mạnh xuống mặt đất, mặt đất vì cú va đập đã lún thành một hố sâu.

Sau đó kết giới rung lắc điên cuồng, đột nhiên vang lên tiếng vỡ vụn răng rắc rồi nổ mạnh, tất cả đều biến mất.

Trong nháy mắt, toàn bộ sức mạnh trong cơ thể Ninh Khinh Vân được khôi phục, sức mạnh bị đè nén điên cuồng lan khắp từng ngóc ngách trong cơ thể.

Một người đàn ông cao lớn cường tráng đứng trước mặt Ninh Khinh Vân, người đó đỡ lấy cô ta, nhẹ nhàng lau đi vết máu trên khỏe mỗi cô ta.

Người đàn ông đó nhìn Ninh Khinh Vân, nói: “Ninh Khinh Vân, là tôi tới muộn"

Người đàn ông đó chính là Tiêu Hào, ngay khi Tiêu Hào gặp nguy hiểm đối mặt với mấy chục luồng sức mạnh Đế Vương, không thể né tránh, cũng không thể chống cự, anh chỉ có thể bảo vệ đầu của mình, thúc đẩy toàn bộ sức mạnh, còn lại cũng chỉ có thể phó mặc cho số phận.

Mà Tiêu Hào đã nhanh chóng đưa ra quyết định, khả năng sức mạnh này giết chết anh lên đến bảy mươi phần trăm, chỉ cần anh bảo vệ đầu, bảo vệ tâm mạch sẽ nhất định có thể sống sót.

Nhưng Tiêu Hào căn bản không có cách nào bảo vệ tâm mạch, gần một nửa sức mạnh trong cơ thể đã bị kết giới khống chế, vốn là không sử dụng được, cục diện vừa rồi vô cùng nguy hiểm.

Mà ngay lúc quan trọng nhất, trước khi đầu Tiêu Hào bị sức mạnh Mã Bảo Lâm đánh nát, ngọc bội trên người Tiêu Hào đột nhiên phát ra một tia máu khủng bố, tia máu này lập tức hóa giải tất cả sức mạnh của Mã Bảo Lâm.

Đó là sức mạnh của ngọc Huyết Phật

Tiêu Hào không ngờ rằng bên trong ngọc Huyết Phật lại có sức mạnh Đế Vương, hơn nữa sức mạnh này mạnh đến mức cho dù Tiêu Hào trong thời kỳ mạnh nhất cũng không đủ sức ngăn cản. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha !!!

Sau khi Tiêu Hào được sức mạnh của ngọc Huyết Phật cứu, anh nhanh âm thầm xóa bỏ kết giới.

Trong lúc Tiêu Hào giành giật từng giây, ngay thời khắc quan trọng nhất, khi Ninh Khinh Vân sắp bị giết chết cuối cùng Tiêu Hào đã phá giải kết giới thành công.

Bây giờ hai người đã hoàn toàn khôi phục sức mạnh, tuy nói Ninh Khinh Vân vừa bị trọng thương nhưng mà khả năng phục hồi của cô ta cực kỳ mạnh mẽ.

Khi Mã Bảo Lâm lồm ngồm bò dậy từ hố sâu, hai người một trước một sau vây quanh ông ta.

Người trước mặt là Ninh Khinh Vân, người phía sau là Tiêu Hào, khí tức hai người khóa chặt Mã Bảo Lâm lại.

Trên mặt Mã Bảo Lâm hiện rõ khó tin, ông ta xoay người nhìn Tiêu Hào, hỏi “Rốt cuộc cậu là ai? Ma Đô chúng tôi không có khả năng xuất hiện Đế Vương thứ tư!” “Hơn nữa sức mạnh vừa rồi của tôi ước chừng đủ để giết cậu, cậu vốn không có cách nào ngăn cản, vì sao cậu không chết? Vì sao tôi không nhìn thấy bất kỳ vết thương nào trên người cậu?”

Quần áo trên người Tiêu Hào nát bươm, thảm không nỡ nhìn, nhưng mà thân thể lại hoàn hảo không một vết thương.

Giờ phút này, Mã Bảo Lâm đã biết người đàn ông trước mặt này tu luyện một loại sức mạnh thần bí giống hệt với Ninh Khinh Vân, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương.

Tiêu Hào nói: “Xin lỗi, tôi khá là may mắn, sức mạnh vừa nãy của ông đúng là có thể giết chết tôi, nhưng tiếc là cuối cùng ông không thể giết được tôi.” “Nếu ông không giết chết tôi, vậy thì hôm nay chính là ngày chết của ông!”

Trên tay phải Tiêu Hào xuất hiện một ngọn lửa màu trắng, ngọn lửa này cực kỳ lạnh lẽo, còn lạnh hơn cả nhiệt độ ở sông băng.

Trên tay Ninh Khinh Vân cũng xuất hiện một ngọn lửa, đó là một ngọn lửa màu đen, hai ngọn lửa một đen một trắng giống như có liên kết chặt chẽ với nhau.

Hai ngọn lửa này giống như một đôi tình nhân ngọt ngào, sức mạnh của hai người vừa xuất hiện, ngọn lửa trong tay họ đã xuất hiện một hơi thở kỳ diệu, quấn quýt dây dưa với nhau.

Cùng đối mặt với hai vị Đế Vương hùng mạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên người Mã Bảo Lâm.

Mã Bảo Lâm biết rằng ông ta không đủ sức đánh bại Ninh Khinh Vân, cho nên mới dẫn dụ cô ta đến đây, lợi dụng kết giới và sức mạnh cấm chế khống chế cô ta thì mới có thể giết chết Ninh Khinh Vân.

Chỉ cần thêm nửa tiếng nữa ông ta đã thành công, đã có thể phá giải sức mạnh khôi phục thần bí trên người Ninh Khinh Vân, nhưng mà không ngờ rằng ở đây lại xuất hiện một Đế Vương khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK