Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa đối phương giết người xong, cảm xúc không có một chút dao động, vô cùng bình tĩnh.

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Lô Nhật Bách, người của Hồn Điện các ông hung hãn như vậy sao?”

“Người của Hồn Điện các ông còn dám uy hiếp khách hàng, muốn giết khách hàng, quy tắc của Hồn Điện các ông đâu! Danh dự của các ông đặt ở chỗ nào? Pháp luật của các ông đặt ở nơi nào?”

Đối mặt với từng bước ép sát của Tiêu Hào, gương mặt Lô Nhật Bách xanh mét, ở trước mặt ông ta đánh một người trọng thương, lại giết một người, trong lòng ông ta vô cùng phẫn nộ, nhưng không thể phát tác, ông ta sợ người điên trước mặt không nhịn được một chưởng đánh chết ông ta.

Lô Nhật Bách nghĩ một lát, trong lòng đã có chủ ý, nói: “Hai điều kiện mà cậu nói thực sự khiến tôi khó xử, thân phận của tôi không làm chủ được.”

“Như vậy đi, cậu theo tôi trở lại du thuyền, tôi xin chỉ thị của cấp trên, chuyện này tôi sẽ báo cáo cẩn thận với cấp trên, người phía trên tới xong, chúng ta giáp mặt nói chuyện, lại bàn kế hoạch tường tận, tôi tin người của chúng tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu của cậu.”

Lô Nhật Bách vẫn không muốn bảo cáo chuyện này, bởi vì báo cáo, chuyện ở nơi này phía trên sẽ toàn quyền xử lý, tổn thất lớn nhất ở nơi này, còn có thuộc hạ của ông ta biển thủ, Lô Nhật Bách sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm trọng, thậm chí địa vị cũng bị giáng cấp!

Cho nên Lô Nhật Bách nghĩ tới phương thức xử lý khác, ông ta có thể tìm bạn tốt của ông ta xử lý chuyện này.

Tiêu Hào hiểu rõ, yêu cầu của mình với thân phận của Lô Nhật Bách tuyệt đối không làm chủ được. Đọc truyện hay trên truyen88.vip

Dù sao Đỗ Thanh Như còn đang hôn mê, Tiêu Hào vẫn có thời gian, anh có thể đợi.

Vì thế Tiêu Hào đồng ý: “Được, tôi đợi tin tức tốt của ông.”

Tiêu Hào đi vào khoang thuyền, ôm lấy Đỗ Thanh Như, sau đó cùng Lô Nhật Bách đi tới thuyền bé.

Lô Nhật Bách thấy Tiêu Hào đồng ý, cuối cùng thoảng an tâm, ông ta dẫn theo thuộc hạ trọng thương đi tới thuyền bé.

Lô Nhật Bách tự mình điều khiển thuyền bé, thuyền bé chạy nhanh trên mặt biển, nửa tiếng sau đến bên cạnh du thuyền to, mọi người đi lên du thuyền.

Lô Nhật Bách sắp xếp một căn phòng xa hoa cho Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như, sau đó rời đi.

Tiêu Hào ôm Đỗ Thanh Như lên trên giường, đắp chăn giúp cô ta, Tiêu Hào nghỉ ngơi ở bên cạnh.

Lô Nhật Bách đi tới phòng ngủ của mình, ông ta vốn hít sâu một hơi, sau đó thở ra một hơi.

Ông ta đang nghĩ biện pháp xử lý chuyện này.

Ở trong vách tường phòng ngủ có một cái hộc bí mật, Lô Nhật Bách mở nó ra, lấy một cái tủ sắt nho nhỏ ở bên trong ra.

Đây là một tủ sắt đặc chế, không có mật mã chính xác, cho dù là lực lượng của Kim Đan cũng không có biện pháp mở ra.

Sau khi mở tủ sắt ra, bên trong có tài liệu cơ mật, còn có hai bảo thạch ông ta thu thập được, còn có mấy tấm thẻ linh thạch Linh Hành, trong thẻ có mười triệu trở lên.

Lô Nhật Bách lấy bảo thạch cỡ quả hạch đào từ trong tận cùng tủ sắt ra, sau đó hai tay ấn lên bảo thạch, chuyển lực lượng thần bí vào.

Rất nhanh, bên trong bảo thạch truyền ra âm thanh.

“Ông Lô, muộn thế này rồi, tìm tôi có chuyện gì?” Đây là giọng một người đàn ông, giọng nói trầm thấp, mang theo nghi ngờ.

Lô Nhật Bách nói: “Ngài đảo chủ, đương nhiên là xảy ra chuyện, nếu không tôi không dám dùng bí pháp liên lạc với ngài.”

“Chỗ của tôi xảy ra một số chuyện, cần ngài giúp đỡ”

Giọng nói trong bảo thạch nói: “Ông phải biết rằng, chỗ của tôi ngăn cách với thế giới, bình thường không liên lạc với người bên ngoài, tôi lại không thể rời đi, càng không thể phải người rời đi.”

“Sao tôi có thể giúp đỡ ông?” Lô Nhật Bách bắt đầu kể hết mọi chuyện xảy ra cho người bên kia bảo thạch.

Sau khi người nọ nghe xong, vô cùng kinh hãi.

“Người của Thiên Địa Môn sao?”

“Ông Lô, chuyện này ông không xử lý được, vì sao không báo cáo với cấp trên?”

“Một mình xử lý chuyện này, nếu ông xử lý không cẩn thận, chỉ sợ sẽ mang tới hậu quả vô cùng nghiêm trọng!"

Lô Nhật Bách vô cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Đều tại tôi bình thường quá dung túng thuộc hạ, bây giờ mới xảy ra chuyện lớn như thế, nếu có thể đánh lại số mười tám, chúng tôi đã sớm giết cậu ta, nhưng số mười tám quá mạnh, tôi thực sự không có biện pháp.”

“Nếu như bây giờ báo cáo, tôi sẽ mất đi địa vị hiện giờ, không cẩn thận còn bị phạt, thực sự không dám giấu diếm, tôi có quan hệ với người của Âm Quỷ Tông, mấy năm nay tôi cũng chiếm được không ít ưu đãi bên người của Âm Quỷ Tông.” Đọc truyện hay trên truyen88.vip

“Chuyện này vốn không có gì, lần nào cũng xử lý sạch sẽ, nhưng lần này, thuộc hạ không nghe lời của tôi liên thủ với người của Âm Quỷ Tông gây chuyện, mọi chuyện bị lộ rồi!”

“Người nào cũng không ngờ tới số mười tám sẽ lợi hại như thế...

Lô Nhật Bách vô cùng bất đắc dĩ và đau khổ.

Giọng nói trong bảo thạch nói: “Vậy vì sao ông không tìm người của Âm Quỷ Tông giúp đỡ? Vì sao phải tìm tôi? Ông không giết được số mười tám, chẳng lẽ người của Âm Quỷ Tông không giết được?”

Lô Nhật Bách nói: “Tôi cũng muốn, nhưng giữa tôi và Âm Quỷ Tông đã sớm có thỏa thuận, xảy ra chuyện gì thì người của Hồn Điện chịu trách nhiệm.

“Bởi vì một khi gặp chuyện không may, người của Âm Quỷ Tông sẽ bứt ra mà đi, không thể liên lụy, nếu không sẽ mang tới phiền phức rất lớn cho bọn họ.”

“Cộng thêm người trong buổi đấu giá ngầm của Hồn Điện, có người nào không phải thế lực lớn? Nếu chuyện Âm Quỷ Tông liên thủ với người của Hồn Điện biển thủ bị lộ, sau khi thế lực lớn biết, sao có thể tha cho Âm Quỷ Tông?”

“Chuyện này càng có ít người biết, đi tìm Âm Quỷ Tông quá xa, quá phiền phức, người biết càng ngày càng nhiều,


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK