Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào hít thở không khí tươi mới xung quanh, hít vào không khí và xen lẫn cả một chút tinh hoa của đất trời trong đó.

Đúng lúc này, một người đẹp đến bệnh cạnh Tiêu Hào.

Ở trong cảnh đêm mông lung huyền ảo này, bên người có người đẹp bầu bạn cùng thì còn gì hạnh phúc hơn. Tiêu Hào ngồi trên một tảng đá tự nhiên, người đẹp ngồi bên cạnh anh.

Người đẹp hỏi Tiêu Hào: “Anh Bí Đỏ, anh đang làm công việc gì thế?”

Tiêu Hào trả lời: “Anh có mở một công ty nhỏ ở bên ngoài.”

Người đẹp nói bằng giọng nói dịu dàng: “Anh Bí Đỏ, em thấy anh còn trẻ mà đã mở được công ty, anh thật là giỏi. Anh Bí Đỏ, anh đã có đối tượng chưa?”

Tiêu Hào cười một cái rồi nói: “Anh đã kết hôn rồi, đã được sáu năm."

Trong mắt cô gái hiện lên một sự thất vọng nhẹ, cười nói: “Em thật không nhận ra đấy, anh Bí Đỏ chắc chắn phải là một người có sự nghiệp thành công, lại còn có một người vợ hiền. Anh Bí Đỏ khiến cho người ta hâm mộ thật đấy.”

Hai người nói chuyện khá thoải mái, cô gái tên là Trần Diễm Lệ, cô ấy nói khá nhiều, không ngừng hỏi lung tung nọ kia, nhưng dù sao con gái cũng đều rất lễ phép nên đã tạo tạo được thiện cảm cho Tiêu Hào.

Mọi người đều tụ tập thành nhóm hai ba người nói chuyện với nhau, ai cũng đều rất vui vẻ.

Đột nhiên cách đó không xa có một bé trai kêu lên: “Bên kia có một tảng đá cầu nguyện, chúng ta đi sang đó xem đi! Nghe nói nếu thành tâm cầu nguyện thì sẽ thành hiện thực đấy.” Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Ban đầu Tiêu Hào không có hứng thú lắm, Trần Diễm Lệ ở bên cạnh nói: “Anh Bí Đỏ, chúng ta cùng nhau sang đó xem một chút đi.”

Vì thế mấy người tụ tập cùng nhau, đi đến chỗ thềm đã đã được tu sửa lại, ở cuối thềm đã có một ngôi đình nhỏ, giữa đình có một khối đá cao khoảng một mét, trên tảng đá có khắc mấy chữ lớn màu đỏ: Đá ước nguyện.

Lúc cầu nguyện, thì chắp hai tay lại rồi cầu khẩn, sau đó đặt hai tay lên tảng đá thầm nói ra nguyện vọng của mình.

Trần Diễm Lệ ở bên cạnh nói: “Em nghe nói cầu nguyện ở đây rất linh nghiệm, em bắt đầu trước nhé.”

Trần Diễm Lệ bắt đầu thành tâm cầu xin, sau đó đặt hai tay lên tảng đá rồi cầu nguyện, mọi người đều yên lặng, đợi mấy người Trần Diễm Lệ cầu nguyện xong.

Khoảng một phút sau, hai tay Trần Diễm Lệ rời khỏi tảng đá, cô ấy đã cầu nguyện xong.

“Em cầu nguyện gì vậy, sao lại lâu như vậy.”

“Không nói cho anh biết đâu, nói ra sẽ không linh nghiệm nữa.”

“Đến lượt tôi.”

“Tôi đến trước mà.”

Mọi người đều tranh nhau cầu nguyện.

Tiêu Hào cảm giác cảnh tượng này giống như được quay trở lại thời học sinh, được trở về khoảng thời gian trong sáng hồn nhiên, loại cảm giác này thật sự rất tốt đẹp.

Sau khi Giang Yến Thanh cầu nguyện xong, ánh mắt dịu dàng nhìn Tiêu Hào một cái, cô ấy kéo tay của Lý Trung Hiếu, rõ ràng điều cô ấy cầu nguyện có liên quan đến Tiêu Hào và cả Lý Trung Hiếu.

Hơn mười phút sau, tất cả mọi người đều đã cầu nguyện xong, đến lượt Tiêu Hào.

Tiêu Hào chắp hai tay lên cầu nguyện, đột nhiên, Tiêu Hào cảm giác co một lực vô hình nào đó xuất phát từ tảng đá ước nguyện đang hút lấy đôi tay của anh dính lên mặt đá.

Tiêu Hào bị hoảng sợ, đôi tay của anh đột nhiên không nhấc lên được, nguồn năng lực thần bí đã cố định hai tay của anh lại!

Cơ bản Tiêu Hào không thể động đậy được!

Trần Diễm Lệ đi đến nói, vẻ mặt hết sức cổ quái: “Anh Bí Đỏ, anh vẫn chưa cầu nguyện xong à? Đã lâu như vậy rồi, không phải anh nên nhấc tay của mình ra rồi sao?”

Một người khác nói: “Cô đừng thúc giục nữa, lời cầu nguyện bị người khác quấy nhiễu thì sẽ không linh nghiệm đâu, có lẽ Bí Đỏ có nhiều điều muốn nói.”

Người thứ ba cười hắc hắc nói: “Anh Bí Đỏ, có phải anh không rút tay ra được phải không? Có phải giống như đang bị thứ gì đó nắm lấy phải không?”

Người thứ tư cũng nói: “Đúng vậy, tôi nghe nói có người lúc đang cầu nguyện không may mắn, hai tay đã bị dính chặt trên đó, làm sao cũng không rút ra được, trừ khi dùng dao chặt một phát thì may ra mới được.”

Ánh mắt Tiêu Hào quét qua một lượt, liếc một lượt những người đang có mặt ở đây, sắc mặt của bọn họ đều chứa sự lạnh lùng, thờ ơ, còn có cả sự tàn nhẫn.

Trạng thái của mọi người đều thay đổi, sự đơn thuần, nhiệt tình đối đãi với Tiêu Hào đều biến mất sạch bách!

Cạm bẫy!

Trong lòng Tiêu Hào rất sợ hãi, trong này là một cái bẫy, là một cái bẫy dịu dàng.

Giang Yến Thanh đã cố tình đưa anh đến đây, sau đó ứng phó với anh!

Lúc này, Giang Yến Thanh đi từ phía sau Tiêu Hào lên đối diện với Tiêu Hào.

“Anh Bí Đỏ, có phải tay của anh không thể động đậy được nữa phải không?” Vẻ mặt của Giang Yến Thanh đột nhiên trở nên âm trầm rất đáng sợ, khóe miệng của cô ta nhếch lên một nụ cười gian ác.

Tiêu Hào trừng mắt nhìn, sẵng giọng nói: “Cô không phải là Giang Yến Thanh, rốt cuộc cô là ai?”

Chỉ một mình Tiêu Hào biết, Giang Yến Thanh ở đây là giả!

Công lực của Tiêu Hào mất hết, cơ bản không phân biệt được, hơn nữa, Tiêu Hào phát hiện, người giả mạo Giang Yến Thanh, ở bất kỳ mặt nào từ cách nói chuyện, tính cách, tất cả mọi mặt đều giống y đúc Giang Yến Thanh. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Những người có thể làm được điều này, chắc chắn là một tà phái rất lớn mạnh và đã sử dụng thuật cải trang mạnh nhất thì mới có thể làm được như vậy.

Giang Yến Thanh cười ha ha nói: “Đương nhiên tôi là Giang Yến Thanh, tôi là bé Hạt Đậu của anh, đừng nói ngay đến bé Hạt Đậu của mình anh cũng không làm sao phân biệt được nhé? Anh Bí Đỏ của tôi.”

Sau đó Lý Trung Hiếu cũng tiến lên phía trước, trên mặt anh ta cũng là nụ cười lạnh lùng.

“Tiêu Hào, tôi còn tưởng rằng anh khủng khiếp đến thế nào chứ, người của Hồn Điện đã nhiều lần muốn giết anh nhưng đều không làm được, bây giờ anh rơi vào tay chúng tôi, tôi sẽ khiến cho anh sống không bằng chết.”

Tiêu Hào nhìn vẻ mặt của chín người này đều âm trầm rất đáng sợ, trên mặt bọn họ còn xuất hiện màu xanh tím giống như ma quỷ ở địa ngục vậy, hơn nữa trên cơ thể của mỗi người đều có âm khí

Vẻ mặt Tiêu Hào vẫn bình tĩnh như cũ: “Rốt cuộc mấy người là ai? Mấy người đã bắt Giang Yến Thanh đưa đi đâu rồi hả?”

“Các người giả mạo Giang Yến Thanh, hẹn tôi ra đây, tính toán muốn giết tôi sao?”

Lý Trung Hiếu cười ha ha nói: “Anh rất thông minh, đúng vậy, trong chuyện này chính là một cái bẫy, bữa tiệc nãy, tất cả mọi thứ trong chuyện này đều vì muốn giết chết anh.”

“Ban đầu bọn tôi còn không dám


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK