Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Chương 234: Từ Tân Bình

Cả Đổng Tráng và Chu môn chủ đều tự mãn.

Ở Danh Nam, có quá ít cường giả tiên thiên, bình thường bọn họ tung hoành khắp Danh Nam cũng không ai dám khiêu khích, vì vậy từ lâu họ đã hình thành thói quen ngang ngược, kiêu ngạo không coi ai ra gì.

Địa điểm quyết chiến là phía Tây hồ Bình Dương, ở bên trong một quán rượu nhỏ ngoài trời.

Quán rượu từ lâu đã bị người ta bao vây, các võ giả cầm dao, cầm gậy trong tay đi loanh quanh trong quán, xung quanh quán rượu đều là những võ giả lớn mạnh. Quán rượu ngoài trời có sức chứa lên đến hàng trăm người. Những cường giả đến sau nháo nhào vào chỗ ngồi.

Tiêu Hào đẩy Đường Minh Tam đi theo đám người phía sau, đi về phía trước dọc theo thảm ở lối vào. "Người không phận sự miễn vào."

Hai người đàn ông lớn đã ngăn Tiêu Hào và Đường Minh Tam ở bên ngoài. "Có ý gì?” Đường Minh Tam tức giận nói: “Anh dám ngăn tôi!"

Người đàn ông lớn bên trái nói: "Đây là ý của Đổng quán trưởng. Chúng tôi chỉ hành động theo chỉ thị."

Lúc này, ánh mắt của Đổng Tráng hướng về phía này đi tới: "Đường Minh Tam, chẳng phải cậu nói muốn hành động một mình sao?" "Chỗ ngồi bên trong hôm nay, không có chỗ nhỏ nào cho cậu đầu. Tốt hơn hết là cậu vẫn nên đứng ở bên ngoài quán rượu từ từ thưởng thức đi." “Đổng Tráng!” Ánh mắt Đường Minh Tam mang theo lửa giận: "Ông... ông sẽ phải hối hận!” "Hối hận? Tôi bao nhiêu năm nay rồi chưa biết viết chữ hối hận như thế nào cả!" Đổng Tráng rõ ràng là không xem

Đường Minh Tam ra gì.

Ông ta vì làm việc cho tổng giám đốc Trịnh mà gây khó dễ cho Đường Minh Tam ở khắp nơi.

Tiêu Hào thờ ơ nói: "Anh Minh Tam, đây là một nơi ngoài trời, bên trong hay bên ngoài gì cũng như nhau cả thôi. Chúng ta không cần phải tranh giành nhất thời với những người này làm gì, loại người như Đổng Tráng sẽ mãi mãi không bao giờ trở thành cường giả chân chính được."

Giọng nói Đường Minh Tam vô cùng lạnh lùng: “Tiêu Hào, cậu yên tâm đi, những kẻ dám gây khó dễ cho chúng ta vào buổi tối hôm nay, bọn chúng cứ đợi đó đi, tôi nhất định sẽ diệt trừ hết đám người bọn chúng từng người từng người một. "Không một ai có thể xúc phạm hai anh em chúng ta!" Đường Minh Tam là loại người có thù tất báo..

Tiêu Hào mỉm cười: "Mặc dù tôi chưa từng gặp qua Từ Tân Bình nhưng Đổng Tráng và những người khác nhất định không phải là đối thủ của Từ Tân Bình." "Giết loại người này, e rằng không cần chúng ta ra tay" "Chi bằng anh em chúng ta ở ngoài này gọi chút bia và thịt nướng từ từ thưởng thức kịch hay!"

Những người trong quán rượu lần lượt vào chỗ ngồi, im phăng phắc, bầu không khí có phần áp lực.

Ông chủ và những người phục vụ đã được điều đi từ

Tất cả mọi người đang chờ Từ Tân Bình đến!

Ba giờ trước.

Bên trong một trang viên bí mật của nhà họ Châu.

Châu Kính Huyền đang đích thân tiếp đãi một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Người đàn ông trung niên này trên thì áo ba lỗ, dưới thì quần đùi, còn chân thì đi dép lê, miệng ngậm thì điều thuốc, dáng vẻ lười biếng ngồi tựa vào sofa.

Người này chính là Từ Tân Bình ! “Từ tiên sinh.” Châu Kính Huyền đích thân rót trà cho Từ Tân Bình: “Tình hình thành Danh Nam thay đổi bất ngờ, sau khi người em thứ hai của tôi qua đời các thế lực ngầm trong thành cũng trở nên hỗn loạn”. "Người của Ám Dạ đang để mắt đến vị trí này, và cả các lão đại của các thế lực khác trong thành cũng đang lăm le tới nó. "Lần này Từ tiên sinh đã trở về, kính xin ngài chủ trì công đạo"

Từ Tân Bình thở ra một làn khói, ánh mắt sắc bén: "Lần này tôi trở về, vốn là vì một chuyện, tôi muốn tiêu diệt Tiêu Hào để báo thù cho đứa con nuôi Lương Thái Huy của tôi." "Vừa mới trở về, tôi đã nghe tin Châu lão đại bị người ta giết chết, tôi cũng rất buồn. "Nhớ lại ba năm trước, tôi và Châu lão đại liên thủ. Tôi ở ngoài sáng còn Châu lão đại thì ở trong tối, hai chúng tôi càn quét thành Danh Nam không một đối thủ." lâu. "Thật không ngờ ba năm không gặp nhau. Tôi và Châu lão đại đã âm dương cách biệt!"

Từ Tân Bình thở dài, nghĩ đến những chuyện này, trong lòng đau đớn vô cùng. "Em trai thứ hai của tôi đã chết. Vị trí của em ấy, tuyệt đối không thể để rơi vào tay của Ám Dạ" Châu Kính Huyền với vẻ mặt nghiêm trọng: "Từ tiên sinh, lần này anh trở về rồi thì cũng đừng rời đi nữa, vị trí lão đại Danh Nam này trừ anh ra còn có thể là của ai! "

Châu Kính Huyền đã thảo luận qua điện thoại với Từ Tân Bình, lần này, nhất định phải hợp tác với cường giả Từ Tân Bình này.

Từ Tân Bình nhíu mày: “Tổng giám đốc Châu, vị trí Châu lão đại là người của Ám Dạ tiếp nhận, anh để tôi làm người đứng đầu, đó không phải là trực tiếp làm địch với người của Ám Dạ sao?” “Mấy năm nay, người của Ám Dạ rất có chừng mực, nhưng nếu thật sự ngồi trên đầu Ám Dạ, Ám Dạ phái cường giả chân chính tới, thì sợ rằng chúng ta không còn cách nào gánh chịu hậu quả này.

Châu Kính Huyền giải thích: “Từ tiên sinh, điểm ấy anh yên tâm, người của Ám Dạ tới tên là Hỏa Hoằng, là một người trẻ tuổi, anh ta tới, lần này người đứng đầu thành Danh Nam là cạnh tranh công bằng, là những người có tài.” “Cho nên, người của Ám Dạ sẽ không cưỡng cầu vị trí này.

Từ Tân Bình vô cùng rõ ràng, chỉ cần ngồi trên vị trí này, hết thảy thế lực dưới đất đều sẽ cúi đầu xưng thần ở thành Danh Nam!

Ba năm trước đây, Từ Tân Bình đã muốn ngồi vào vị trí này, thậm chí muốn thay thế Châu Vương Bình.

Thế nhưng năm đó Từ Tân Bình có chuyện khác, là đi nước ngoài.

Trong lòng Từ Tân Bình cũng có nghi ngờ, nên nói: “Nếu người của Ám Dạ làm cho người có năng lực lên, tổng giám đốc Châu, Châu lão đại chính là thuộc hạ, cường giả như mây, người thích hợp với vị trí này đâu có mấy người.” “Vì sao tổng giám đốc Châu muốn tìm tôi?” Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Châu Kính Huyền bất đắc dĩ cười khổ: “Từ tiên sinh, lẽ nào lần này anh trở về thật sự chỉ muốn báo thù sao?” “Anh trở lại một cái, rất nhiều thế lực nghe tin đã sợ mất mật, những thế lực này muốn liên thủ đối phó với anh “Anh và những thế lực này hẹn nhau quyết chiến ở hồ Bình Dương đã là chuyện công khai rồi.” “Người mắt sáng cũng nhìn ra được, anh muốn phát triển ở thành Danh Nam. “Cho nên, chúng ta cần hợp tác, chỉ cần Từ tiên sinh anh trở thành người đứng đầu thế lực dưới đất, anh ở trong tối, tôi ở ngoài sáng, không bao lâu sau, toàn bộ hai giới hắc bạch thành Danh Nam đều sẽ là thế giới của chúng ta!”

Lông mi Từ Tân Bình sáng lên, kết quả như vậy với ông ta mà nói là như chuyện trời sập.

Huống hồ, ông ta vẫn muốn làm người đứng đầu thế lực dưới đất ở thành Danh Nam.

Nhưng Từ Tân Bình vẫn nghi ngờ, ông ta chẳng những là người có thực lực mạnh mẽ, mà còn là người vô cùng thận trọng. “Ba năm trước đây, tôi và em hai của Châu lão đại anh hợp tác, hợp tác giữa chúng tôi rất vui vẻ, bởi vì có những chuyện khác, nên tôi rời đi.” “Lần này, nếu tổng giám đốc Châu đã mở miệng, tôi đương nhiên sẽ việc nhân đức không nhường ai, tôi và Châu lão đại tình như anh em, anh ta ở dưới suối vàng mà biết, thì nhất định sẽ ủng hộ tôi.” “Chỉ là, thuộc hạ Châu Vương Bình có ủng hộ tôi hay không?”

Từ Tân Bình đáp ứng, đưa thịt béo tới cửa, nên Châu

Kính Huyền đương nhiên muốn ăn.

Châu Kính Huyền nghe thấy Từ Tân Bình bằng lòng thì cực kỳ kích động, cười nói: “Người đứng đầu thế lực dưới đất ở thành Danh Nam này, tôi có thể lên nói, mà dù không nói nên lời, tôi tin tưởng lấy thực lực của Từ tiên sinh thì tuyệt đối có thể ung dung giải quyết những người này.” “Sức mạnh trong lòng đất vốn là nắm đấm giành chính quyền, hơn nữa còn có sự hỗ trợ đủ nền tảng” “Chỉ là trước đây em hai tôi có tên thuộc hạ tên là Long Hoàng Hoa, thực lực của Long Hoàng Hoa này rất mạnh, nhưng hơi ngoan cổ, hơn nữa... Có thể sẽ đối địch với anh.

Từ Tân Bình rất có ấn tượng với người này: "Ba năm trước đây, khi tôi biết người này thì đối nghịch với tôi ở khắp nơi, nếu không phải là nể mặt Châu lão đại, tôi đã sớm giết anh ta. “Xin tổng giám đốc Châu cứ yên tâm, không ai có thể chống đỡ được thực lực của tôi ở thành Danh Nam!” “Ha ha... Tôi tin tưởng thực lực của Từ tiên sinh!” Rốt cuộc tâm sự của Châu Kính Huyền cũng buông xuống được: “Chỉ cần Từ tiên sinh giải quyết chuyện tối hôm nay, giết Tiêu Hào, ngày mai là anh có thể thuận lợi trở thành lão đại trong lòng đất ở thành Danh Nam!”

Từ Tân Bình vốn không xem Tiêu Hào vào trong mắt, trên mặt ông ta tràn đầy vẻ tàn nhẫn: "Đêm nay, tôi chẳng những muốn giết Tiêu Hào, phàm là người dám chống đối tôi, tôi đều không chừa một mống!”

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK