Mục lục
Chiến vương ở rể - Tiêu Hào (truyện full tác giả: Uy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này chỉ có thể nói lên, Tiêu Hào rất mạnh, mạnh tới mức mạnh hơn bất cứ người nào trong bọn họ.

Nhưng nhị trưởng lão không tin một người còn trẻ tuổi, nhìn chỉ hơn hai mươi có thể mạnh tới như vậy!

“Ba người lên cho tôi.” Nhị trưởng lão lập tức ra lệnh, ba người khác xông về phía Tiêu Hào.

Người bị Tiêu Hào tát bay cũng đứng dậy nhanh chóng xông về phía Tiêu Hào.

Ông ta muốn báo thù, ông ta phải báo thù cái tát này, ông ta muốn giáo huấn Tiêu Hào, muốn giết chết Tiêu Hào.

Bốp bốp bốp bốp!

Bốn người xông tới trước mặt Tiêu Hào, bốn người cùng nhìn thấy Tiêu Hào giơ tay lên, tay phải tát mạnh về phía bọn họ.

Giống như vừa rồi, ba người bị tát cũng thấy được, động tác của Tiêu Hào vẫn chậm như cũ, mỗi người đều có thể thấy rõ, nhưng bọn họ cảm thấy bất lực, bọn họ không thể trốn thoát khỏi tay Tiêu Hào.

Giống như trốn tới bất cứ chỗ nào, tránh né góc độ nào, đều không trốn thoát.

Loại cảm giác này quá khủng bố! Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Ngay sau đó bốn người bay ngược ra ngoài, toàn bộ đều ngã xuống trước mặt nhị trưởng lão.

Bốn người hoàn toàn bị dọa ngốc, trong lòng bọn họ đều có suy nghĩ, nếu vừa rồi Tiêu Hào không dùng tay tát bọn họ, mà dùng một thanh đao chém về phía cổ bọn họ thì sao?

Đáp án là bốn bọn họ đều sẽ chết, còn không có bất cứ cơ hội nào đánh trả, đã hoàn toàn bị giết chết.

Tiêu Hào nhẹ nhàng bâng quơ nhìn bốn người, còn vỗ tay phải của mình: “Mặt các ông cứng quá, khiến tay tôi đau quá.”

Khóe miệng nhị trưởng lão giật giật, bốn cường giả Kim Đan đứng dậy, trên gương mặt tràn ngập hoảng sợ.

Trong lòng là sóng to gió lớn, chỉ trong nháy mắt bị đánh vào trong đáy cốc.

Cho tới nay bọn họ đều là cường giả, ở Quận Đô đều vô cùng mạnh, bây giờ lại bị một người trẻ tuổi đánh bay.

Lúc này nhị trưởng lão mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nếu như vừa rồi đối phương muốn giết bốn người ông ta dẫn tới một chiêu có thể giết chết.

Nhưng đối phương không làm như vậy, chỉ dùng phương thức như đứa trẻ đánh nhau, không có bất cứ chiêu thức gì, một cái tát vô cùng đơn giản đánh bay bọn họ.

Ánh mắt Tiêu Hào lạnh nhạt nhìn nhị trưởng lão, hỏi: “Bốn thuộc hạ của ông bị tôi đánh bại, ông muốn ra tay không?”

Trong lòng nhị trưởng lão vẫn ôm một chút hi vọng. Nhất định phải ra tay, bằng không sẽ khiến đồ đệ đã chết đi của mình thất vọng.

“Tiêu Hào, tôi thừa nhận cậu rất mạnh, có khả năng tôi không phải là đối thủ của cậu, nhưng vừa rồi cậu đánh bại bốn thuộc hạ của tôi là lợi dụng tốc độ, dùng tốc độ cực hạn để thắng, bốn người tôi dẫn tới còn chưa chân chính ra tay, công pháp cường đại và tuyệt kỹ không có tác dụng, bọn họ thua.

“Nếu như đã thua, bọn họ sẽ không ra tay nữa, bây giờ tôi đánh với cậu, nếu tôi thua, chuyện này dừng tại đây, tôi sẽ dẫn người của tôi rời đi, từ nay về sau tôi sẽ không quấy rầy nhà họ Bạch nữa, cũng hoàn toàn xóa bỏ ân oán với nhà họ Bạch.”

“Nhưng nếu các người thua, tôi sẽ giết chết hung thủ Thất Sát, còn nhà họ Bạch, tôi sẽ không thương tổn tới người vô tội khác.”

Câu trả lời của nhị trưởng lão, khiến Tiêu Hào vô cùng hài lòng.

Thực ra vừa rồi Tiêu Hào không giết bốn người kia, cũng là vì nhị trưởng lão là một người giảng đạo lý, nếu nhị trưởng lão là một người ác, Tiêu Hào đã sớm giết chết hết bọn họ.

Vì thế nhị trưởng lão ra tay, ông ta không có trực tiếp tiến lên với Tiêu Hào.

Nhuyễn kiếm trong tay ông ta được lấy ra phát ra âm thanh kỳ lạ. Nhuyễn kiếm là loại nhuyễn kiếm đặc biệt, giống như một con rắn bay lượn trong không trung.

Sau đó năng lượng trên người nhị trưởng lão lập tức bùng nổ, điên cuồng truyền về phía thân kiếm.

Đây là đại chiêu trong phi hành, cũng là tuyệt chiêu, ông ta hét to một tiếng, cuồng kiếm loạn vũ. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Trường kiếm màu vàng kim điên cuồng tỏa ra năng lượng như mưa, phô thiên cái địa điên cuồng lao về phía Tiêu Hào.

Tiêu Hào đứng yên tại chỗ không đánh trả, cũng không né tránh, anh chỉ bảo Thất Sát lùi về phía sau.

Lúc tất cả lực lượng cuốn sạch về phía Tiêu Hào, cuối cùng Tiêu Hào cũng ra tay.

Lần này Tiêu Hào ra tay vô cùng nhanh, không ai nhìn thấy anh ra tay như thế nào, hai tay của anh giống như ôm một quả địa cầu màu hơi mờ, năng lượng trong quả cầu theo hai tay Tiêu Hào bùng nổ ra.

Loại năng lượng bùng nổ giống như mưa kiếm này xông tới, năng lượng điên cuồng khởi động đó xé nát tất cả năng lượng của nhị trưởng lão.

Ngay sau đó Tiêu Hào biến mất tại chỗ, lập tức bốp một tiếng, một cái tát đánh vào mặt nhị trưởng lão.

Nhị trưởng lão không bị tát ngã xuống đất, mà lùi về sau bốn năm bước mới đứng vững người.

Nhị trưởng lão thở hổn hển, ông ta che mặt.

Ông ta không thể tin được nhìn người trẻ tuổi trước mắt, vừa rồi ông ta đã sử dụng tuyệt chiêu, là tuyệt chiêu thành danh của ông ta, cũng là vũ khí và công pháp cường đại nhất trong Phi Ứng Môn.

Loại lực lượng này quá mạnh mẽ, cho dù minh chủ của bọn họ cũng không ngăn được, mà Tiêu Hào lại nhẹ nhàng dùng lực lượng thần bí phá giải tuyệt chiêu của ông ta.

Không có xảy ra nổ mạnh, không xảy ra bất cứ lực phá hoại cường đại gì, năng lượng của nó giống như bị một loại lực lượng thần bí trộm đi, cứ biến mất như vậy.

Hơn nữa Tiêu Hào lại tới trước mặt ông ta trước tiên, tát ông ta một cái.

Một cái tát này Tiêu Hào thủ hạ lưu tình, chính là dùng sức lực không mạnh, nếu không nhị trưởng lão cũng sẽ bị tát bay như bốn người kia.

Tiêu Hào thản nhiên nói: “Nhị trưởng lão, ông thua, hi vọng ông tuân


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK