Nhất là hai vị cung phụng của triều đình, bọn họ đi trước tiên, xông về phía thần đan.
Tuy nhiên lúc này, mấy chục cao thủ đẳng cấp từ bên ngoài phủ cũng xông vào.
Hóa ra bọn họ ẩn náu bên trong kinh thành Đại Viêm đã chú ý đến tình hình của quốc sư từ lâu.
Trông thấy đạo sĩ bất lương đã luyện được thần đan, bọn họ bèn ra tay ngay lập tức.
Người hai bên không ai nhường ai, để tranh giành thuốc trường sinh bất lão mà bắt đầu ẩu đả.
Hoàng đế Đại Viêm tức giận hét lên: “Mau phái tất cả các cao thủ ra cho trẫm! Ai dám cướp thần dược của trẫm thì giết hết kẻ đó cho trẫm!"
“Vâng thưa bệ hạ"
Từng đội binh mã của triều đình xông lên.
xong đã Hai bên đánh nhau rất ác liệt, mùi máu tanh dấy lên, máu chảy thành sông, thi thể chất đầy đất. Cuối cùng, vẫn là Đại Viêm chiếm ưu thế hơn, bọn họ loại bỏ tất cả kẻ địch và giành được quyền sở hữu thần đan.
Thế nhưng đúng lúc các cung phụng của triều đình túm lấy thần đan thì trên trời lại có mấy tia sét đánh xuống, phá tan thần dược.
Hoàng đế Đại Viêm đau lòng kêu lên: “Không! Thần dược của trẫm!"
Gió đã ngừng thổi, mưa cũng ngừng rơi, mây đen đã tan, Lâm Bắc Phàm bèn phủi mông rời đi.
Chỉ để lại một phủ quốc sư với vẻ hoang tàn, thi thể đầy mặt đất, mùi màu tanh nồng nặc và tiếng kêu gào thảm thương của hoàng đế Đại Viêm.
Chuyện buổi tối ngày hôm đó nhanh chóng được truyền đi khắp thiên hạ, khiến mọi người ai cũng kinh ngạc! “Quốc sư Đại Viêm Không Hư đạo trưởng có thể luyện chế được thuốc trường sinh bất lão ư?"
“Thế nhưng lúc đan dược được luyện thành công thì bỗng bị trời phạt, do ông trời không cho phép thần dược nghịch thiên tồn tại!"
“Hôm đó còn có rất nhiều cao thủ cướp thuốc trường sinh bất lão, song cuối cùng đều thất bại!"
“Cơ mà dù vậy thì cũng không ai được toại nguyện cả! Bởi vì thần dược đã bị ông trời hủy rồi, đúng là quá đáng tiếc!"
“Đúng là đáng tiếc thật, suýt chút nữa là thành công rồi!"
Mặc dù rất nhiều người cảm thấy đáng tiếc song tâm trạng của bọn họ vẫn phơi phới.
Phải biết rằng đó là thuốc trường sinh bất lão đó!
Bao nhiêu năm nay không biết có bao nhiêu vị đế vương, bao nhiêu hào kiệt cao nhân luyện chế thuốc trường sinh bất lão, phải trả một cái giá vô cùng lớn song không có ai thành công cả!
Mọi người luôn cho rằng thuốc trường sinh bất lão là thần dược nghịch thiên, căn bản không thể luyện chế được.
Tuy nhiên sự việc lần này lại khiến mọi người nhận ra rằng thực sự có người luyện chế được loại tiên đan trong truyền thuyết này!
Mặc dù cuối cùng tiên đan bị hủy song cũng cách bước thành công gần nhất rồi!
Chỉ cần tiếp tục nghiên cứu theo phương hướng này rồi chuẩn bị nhiều hơn, đối phó với sự trừng phạt của ông trời là có khả năng sẽ luyện thành thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết, chẳng phải sao?
Đúng là càng nghĩ càng thấy kích động, khiến người ta không thể kiềm chế được!
Thế là các vị đế vương và những kẻ có dã tâm đồng loạt phái mật thám đi nghe ngóng cách luyện chế đan dược. Dù có phải trả cái giá thật đắt thì bọn họ cũng không tiếc! Cũng bởi thế mà thiên hạ trở nên loạn lạc vô cùng! Lúc này, nữ đế đang đàm đạo với Lâm Bắc Phàm, nàng nhận được tin gấp từ Đại Viêm.
Sau khi đọc tin xong, nàng giao tờ giấy cho Lâm Bắc Phàm, đoạn nói: “Ái khanh, ngươi thấy trên đời này thực sự tồn tại thuốc trường sinh bất lão sao? Ngươi thấy Đại Viêm thực sự có thể luyện chế được thuốc trường sinh bất lão không?"
Lâm Bắc Phàm đáp một cách cực kỳ bình tĩnh: “Bệ hạ, mặc dù từ trước đến nay đã có truyền thuyết về thuốc trường sinh bất lão! Vô số các đế vương và những kẻ có dã tâm muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão hòng thôn tính thiên hạ mãi mãi, song cuối cùng không ai thành công cả!"
“Thế nên vị thần vẫn luôn cho rằng thuốc trường sinh bất lão chỉ như hoa trong gương, như trăng trong nước, mặc dù trông thì đẹp đấy song cũng chỉ là một giấc mộng không thể trở thành hiện thực mà thôi!"