Kiếm tiên vừa nâng ly rượu vừa cười: “Ngày trước tới chi viện cho Tà Nguyệt vương triều, bản tọa đã nhìn ra hai người liếc mắt đưa tình từ lâu, hiện giờ quả đúng là như vậy! Hai vị nữ đế trong thiên hạ đều trở thành nữ nhân của lão đệ! Không thể không nói, lão đệ đúng là nổi tiếng phong lưu!"
“Ai nói không phải chứ, nhìn mà bản tọa cũng muốn có một cô vợ, ha ha!” Đao thánh bật cười.
“Mau đi tìm đi, lão phu đợi để uống rượu mừng của ngươi nhé. Thương thần mỉm cười.
“A di đà phật!” Lão hòa thượng khẽ mỉm cười.
...
Tử Nguyệt nữ đế cũng mỉm cười, nàng nói với giọng xin lỗi: “Các vị có lòng rồi! Hồi đầu vì phục quốc mà trẫm không thể không che giấu thân phận của mình, mong mọi người đừng để bụng!"
“Ta hiểu mà, ta cực kì hiểu nỗi khổ của ngươi!:
“Chúng ta sẽ không để trong lòng đâu!"
Mọi người đều hiểu cho nỗi khổ của Tử Nguyệt nữ đế Dẫu sao thì nàng cũng là công chúa, một khi thân phận bị bại lộ thì chắc chắn nàng sẽ bị Đại Nguyệt, thậm chí là cả thiên hạ nhòm ngó, như vậy thì công cuộc khôi phục đất nước của nàng sẽ vô cùng khó khăn.
Thế nên nàng chỉ đành ẩn giấu thân phận của mình, như vậy mới có thể bảo vệ bản thân. Đồng thời, mọi người cũng khâm phục nàng vô cùng.
Một nữ tử nhỏ bé lại dẫn cả đội tàn binh bại tướng, khôi phục được vương triều của mình trong vòng chưa đến hai mươi năm. Trong cả quá trình ấy chắc chắn nàng đã phải trải qua nhiều gian khổ mà người ngoài không thể biết được.
Lúc này, Tử Nguyệt nữ đế vỗ tay, ra lệnh cho mọi người đầy hai xe đồ đầy ắp vào.
“Đây là quà trẫm mang từ Tà Nguyệt tới, mời mọi người nhận!"
Mỗi một người đều nhận được vài món quà.
Người có ý kiến nhất là tiểu quận chúa, và nàng cũng là người nhận được nhiều quà nhất, hơn nữa tất cả đều là đồ ăn. Tiểu quận chúa vui muốn phát điên.
Hai mắt Lâm Bắc Phàm sắng hoắc: “Bệ hạ, của ta đâu?"
“Quân sự, ngươi cần gì quà nữa, trẫm chính là món quà lớn nhất đây còn gì!"
Tử Nguyệt nữ đế chầm chậm bước tới, nàng nói thầm bên tai Lâm Bắc Phàm: “Đêm nay trẫm thuộc về ngươi!” Lâm Bắc Phàm tức giận!
Rõ ràng là thèm muốn cơ thể của ta lại nói một cách trong sạch thoát tục như vậy!
Tiếp đó, Lâm phủ mở gia yến chào đón Tử Nguyệt nữ đế Tới đêm khuya, Lâm Bắc Phàm không được tự chủ, hắn bị Tử Nguyệt nữ đế kéo vào phòng để cố gắng “trồng trọt” cho Tà Nguyệt vương triều.
Mấy ngày nhanh chóng qua đi.
Cuối cùng đại hôn của Lâm Bắc Phàm và nữ đế cũng bắt đầu.
Hôm ấy, khách khứa từ khắp thiên hạ đều tụ tập tại kinh thành để chứng kiến Đại Võ mở ra một thời đại mới. Lâm Bắc Phàm đã tới hoàng cung từ rất sớm, hắn đổi một bộ lễ phục của tân lang rồi cử hành đại hôn.
Quy trình đại hôn về cơ bản tương tự với hôn lễ trong dân gian, nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, cuối cùng là phu thê giao bái.
Thế nhưng vì đây là hôn lễ của hoàng thất nên chắc chắn không chỉ đơn giản như vậy.
Bọn họ cũng phải bái trời đất, có điều phải chạy tới tận Thiên Đàn để cử hành nghi lễ tế bái, sau đó mới quỳ lạy trời đất.
Bọn họ cũng phải bái cao đường, song phải chạy đến tận Thái Miếu để bái liệt tổ liệt tông Đại Võ.
Cuối cùng là phu thê giao bái, cái này thì khá đơn giản.
Thế nên quá trình cụ thể là, bọn họ sẽ xuất phát từ cổng hoàng cung, cả quãng đường đi sẽ có đội ngũ hộ tống, dọc đường còn được dân chúng chúc phúc.
Sau đó bọn họ tới Thiên Đàn bái trời đất, tới Thái Miếu bái tổ tông, cuối cùng lại về hoàng cung.
Cả quãng đường ngót nghét cả ngày trời.
Ngoài ra, thân là hoàng đế và thân vương, bọn họ còn phải tiếp khách.
Tóm lại là phải làm rất nhiều chuyện...
Giờ lành đã đến, Lâm Bắc Phàm và nữ đế ngồi trên xe loan xa hoa, xuất phát rời khỏi hoàng cung.
Dân chúng đứng đầy hai bên đường, người đông như nêm, bọn họ hưng phấn hò reo.