Mọi người nhao nhao khen ngợi.
Kể từ đó, thực lực của thủy quân Đại Hạ cộng thêm những con thuyền tạp nham này đã vượt qua thủy quân của Đại Viêm.
Trong lòng tướng quân của Đại Viêm thầm nghĩ không xong rồi, người chịu thiệt là bọn họ.
Xương rồng còn chưa tìm được mà đã hao binh tổn tướng, còn mặt mũi nào mà đi gặp hoàng thượng nữa?
Tướng quân của Đại Viêm kêu lên: "Đợi đã! Xương rồng còn chưa xuất hiện mà chúng ta đã tàn sát lẫn nhau, sẽ chỉ có Đại Võ được lợi!"
Lúc này mọi người mới phát hiện người của Đại Võ không tới, chỉ ở trên bờ xem kịch vui. Nếu như bọn họ lưỡng bại câu thương, Đại Võ được lợi, vậy thì thiệt thòi lớn rồi.
"Vậy ngươi nói nên làm như thế nào? Binh mã của lão phu nhất định phải bước vào Nam Hải, tìm kiếm xương rồng!" Tướng quân của Đại Hạ cương quyết nói.
“Đúng vậy, chúng ta muốn bước vào Nam Hải, ngươi không cho chúng ta qua thì chúng ta sẽ giết!"
“Ngươi nhất định phải cho chúng ta qua, bằng không chúng ta sẽ không khách khí!"
"Là đánh ngang tay, ngươi tự nhìn đi!"
Tướng quân của Đại Viêm vô cùng bất đắc dĩ, cuối cùng thông qua sự cân nhắc một cách nghiêm túc, chỉ cho phép một phần nhỏ thuyền đi vào.
Như thế có thể tạm thời giảm bớt được mâu thuẫn. Nếu xương rồng xuất hiện, lại có thể lập tức tập kết đại quân ra tay, tiêu diệt một phần nhỏ quân đội này, lúc này để có được xương rồng, mọi người cũng không muốn động thủ nữa, vì thế hành động theo kế hoạch. Giữa hai bên tạm thời chung sống hòa thuận.
Trên bờ, Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói: "Các vị tướng quân, ta cảm thấy chúng ta có thể hành động rồi!"
Ánh mắt mọi người sáng lên: "Nguyên soái muốn chúng ta làm như thế nào?"
Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói: "Phương pháp rất đơn giản, các ngươi len lén trà trộn vào trong trận doanh hai bên, ngụy trang thành người của bọn họ, sau đó tùy cơ ứng biến, công phạt lẫn nhau..."
Mọi người liên tục gật đầu, lập tức hành động.
Đêm lại buông xuống, nhiều tàu thuyền quay trở lại nghỉ ngơi, ngày thứ hai lại tiếp tục tìm kiếm xương rồng.
Mà lúc này, thời tiết đột nhiên biến đổi, gió lớn trên biển thổi tới cuộn lên sóng to gió lớn. Mây đen dày đặc trên bầu trời, sấm chớp đùng đùng, sau đó là trời đổ xuống cơn mưa to lộp bộp lộp bộp. Trong thời tiết kỳ lạ như vậy, một con quái vật khổng lồ lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời Nam Hải...
Vừa nhìn thấy vật này, mọi người ngay lập tức trở nên kinh ngạc mừng rỡ.
"Xương rồng! Đó là xương rồng!"
“Xương rồng lại xuất hiện rồi!"
"Mau đuổi theo!"
Mọi người lại điên cuồng lao ra biển một lần nữa, ở chỗ thủy quân Đại Viêm, tướng quân của Đại Viêm nhìn thấy một màn này thì vừa vui mừng vừa đau đầu.
Vui mừng là bởi vì xương rồng thật sự đã xuất hiện, hơn nữa còn xuất hiện ở trong khu vực thủy quân của hắn ta, bọn họ càng có cơ hội đạt được xương rồng hơn so với những người khác. Đau đầu là bởi vì những người khác đều lao tới, bọn họ làm sao ngăn cản được? "Không cần để ý nhiều như vậy nữa, trước tiên lấy được xương rồng đã rồi nói sau!"
Tướng quân của Đại Viêm dẫn một hạm đội đi cướp xương rồng, để lại một hạm đội để ngăn cản người khác.
Những hạm đội chạy tới kia đã nhanh chóng giao chiến với của thủy quân Đại Viêm.
Một bên liều mạng chạy nước rút, một bên liều mạng ngăn cản, chẳng ai chịu nhún nhường, đánh tới mức trời đất mù mịt, vô cùng tối tăm.
Từng chiếc thuyền lớn sụp đổ, binh lính trên thuyền lần lượt rơi xuống nước.
Các tướng quân của Đại Võ trà trộn vào giữa hai quân, công phạt lẫn nhau, làm cho thương vong của hai bên gia tăng.
Đương nhiên, còn có rất nhiều cao thủ đột phá từng tầng ngăn trở, đạp sóng đi về phía trước, nhanh như chớp đi cướp xương rồng.