Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Người trong thôn ta đều chết hết rồi!"

“Gì cơ? Người trong cả thôn đều chết?"

Vương Nhị Cẩu kinh ngạc: “Theo như ta biết thì thôn Mạc Thạch không phải là một thôn nhỏ, có khoảng hơn năm mươi hộ gia đình, dân số khá đông, sao lại chết hết thế này?"

Mọi người cũng thấy cực kì kinh ngạc. Người của một thôn với dân số đông sao lại chết hết sạch?

Cũng đâu phải chiến tranh! “Đúng thật là đã chết hết, toàn thôn ta chỉ còn lại mỗi ta thôi!"

Lưu Sơ Bát sụp đổ: “Thiên tai đến đột ngột quá, mọi người đều không có sự chuẩn bị, càng không dự liệu được thiên tại sẽ diễn ra trong một thời gian dài như vậy! Sau một trận tuyết lớn, cả thôn ta đều bị chôn vùi dưới lớp tuyết, không thể ra ngoài được, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với bên ngoài!"

“Nhà thì đều là nhà tranh, gió thì cứ thổi vù vù, chúng ta không có cách sưởi ấm! Số củi trong tay chúng ta cũng có hạn, nhoắng cái đã đốt hết sạch! Toàn thôn tổng cộng có năm mươi ba hộ gia đình, kết quả chỉ có mười chiếc chăn bông, hoàn toàn không đủ dùng, thế nên chỉ đành từng hộ dùng một, mọi người cùng nhau trải qua mùa đông!"

“Thế nhưng cuối cùng, mọi người chẳng ai có thể chống đỡ được! Những người già là những người có sức khỏe yếu nhất thì đã ra đi, mà điều khiến người ta được an ủi là bọn họ ra đi rất nhanh, rất bình an, không phải chịu đau khổ gì cả!"

"Tiếp đó là đến bọn trẻ, chúng còn chưa hiểu chuyện, ra đi cũng không vướng mắc đau khổ gì, cứ như thể chúng chỉ đang ngủ thôi vậy!"

“Tiếp đó là đến nữ nhân, thay vì nói bọn họ chết cóng thì thà nói bọn họ chết vì điên thì đúng hơn, bởi hiện thực quá tàn khốc, nhìn những người thân của mình ra đi hết đã khiến bọn họ không sống nổi!"

“Cuối cùng, nam nhân cũng không chịu đựng nổi..."

Giọng nói của Lưu Sơ Bát vô cùng bình thản, song mọi người vẫn nghe ra được sự bi thương vô cùng vô tận trong đó.

Nếu được lựa chọn thì ai mà chẳng muốn sống?

“Cuối cùng thì chỉ còn lại mình ta!"

“Ngươi..."

Lưu Sơ Bát nhìn Vương Nhị Cẩu bằng ánh mắt ảm đạm: “Biết sao ta lại sống sót không?"

Mấy người Vương Nhị Cẩu bỗng thấy hơi sợ hãi: “Không biết..."

“Bởi vì ta là niềm hy vọng của toàn thôn!"

Lưu Sơ Bát tự chế giễu: “Bỏi vì ta được đi học nhiều hơn người khác hai năm, học thêm được vài con chữ nên mới được cả thôn gửi gắm hy vọng! Mọi người đều mong muốn ta có thể sống tiếp để đưa hy vọng của bọn họ sống mãi! Nghe thì có vẻ thật ngốc nghếch, thật buồn cười nhỉ?"

Khu tránh nạn bỗng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng củi cháy tanh tách.

Vương Nhị Cẩu há miệng, song hắn ta chẳng biết phải nói gì.

Cuối cùng hắn ta bảo: “Xin hãy nén bi thương!"

“Cảm ơn! Câu nói này ta đã nghe rất nhiều lần rồi, nhưng ta vẫn phải nói cảm ơn!"

Lưu Sơ Bát cúi đầu, hắn ta nghiến răng, lòng bàn tay siết chặt lại: “Thế nên dù thế nào thì ta cũng phải sống! Ta không thể chết!"

"Theo như ta biết, cách thôn Mạc Thạch khoảng năm mươi dặm về phía đông có một huyện tên là Cường Thạch, dân số khoảng hai vạn, tại sao các ngươi không tới đó cầu cứu?” Có người hỏi. Dân gặp nạn Đại Hạ ở bên cạnh than thở: “Không cần tới đó, chúng ta đi từ đó tới đây đấy, ở đó cũng gần như chết hết, ôi! Triều đình hoàn toàn không đếm xỉa gì đến chúng ta, thế nên chúng ta chỉ đành chạy tới đây thôi!” Lưu Sơ Bát bổ sung thêm một câu: “Ôi! Nếu như được chọn thì ai lại đi quay lưng với quê hương mình chứ?"

Dân chúng Đại Võ bên trong khu tránh nạn cũng thở dài theo bọn họ. Không ngờ những người này lại khổ như vậy!

Nỗi khổ này của bọn họ đúng là không thể nói rõ bằng một hai câu!

Ban đầu mọi người vẫn rất thù địch bọn họ, song giờ chỉ còn lại sự thông cảm! “Thực ra ta rất ngưỡng mộ các ngươi, ngưỡng mộ các ngươi có một triều đình chịu trách nhiệm với các ngươi!"


Hai mắt Lưu Sơ Bát đỏ hoe, hắn ta nói: “Nếu Đại Hạ chúng ta cũng làm tốt công tác chuẩn bị trên mọi phương diện thì sẽ không lâm vào tình cảnh như ngày hôm nay! Người nhà của ta, người dân làng ta đều sẽ không phải chết! Ta hận!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK