Mọi người vô cùng chấn động!
Nhưng nếu đúng như Lâm Bắc Phàm nói tàu đệm khí này có thể chở được hơn hai trăm người mà chỉ cần tốn chưa tới một trăm lượng, hơn nữa trong vòng một tuần đã làm xong thì trong thời gian ngắn chắc chắn có thể nhanh chóng tăng cường năng lực của thủy quân Đại Võ, tăng cường sự bảo đảm về hậu cần trong thời chiến, thúc đẩy phát triển kinh tế, gia tăng thu nhập cho triều đình!
Đây chắc chăn là một món lợi khí tối cao trên mặt nước thực thụ!
"Hay lắm, hay lắm!" Nữ đế vô cùng vui vẻ, lớn giọng khen hay: "Có tàu đệm khí này chắc chắn có thể nhanh chóng tăng cường thực lực của Đại Võ ta, đây mà không phải lợi khí trên mặt nước thì là cái gì? Lâm ái khanh, ngươi lại lập công lớn rồi đấy!"
Lâm Bắc Phàm giật mình: "Vi thần không dám kể công, đều nhờ bệ hạ chỉ đạo anh minh nên mới có thể tạo ra thứ này!"
Nữ đế vừa cười vừa mắng: "Nịnh hót ít thôi, ta nói là ngươi thì chính là ngươi!"
Một lão thần đứng ra thắc mắc: "Nhưng có phải con tàu này quá đơn sơ rồi không? Nó có thể sử dụng vào. thực tiễn được không vậy? Ví dụ như, không có buồm thì làm sao di chuyển được? Không có rào chắn, lỡ hàng hóa trên tàu bị rơi xuống nước thì phải làm thế nào bây giờ? Còn nữa, con tàu này hoàn toàn được làm từ gỗ, không kiên cố cho lắm, lỡ bị hỏng thì sao?"
"Lưu đại nhân, vấn đề mà ngươi hỏi rất hay!"
Lâm Bắc Phàm vừa mỉm cười vừa giải thích: "Vì thời gian có hạn nên hạ quan mới chỉ chế tạo phiên bản đơn giản mà thôi, chủ yếu là để tiện cho mọi người xem ấy mài Ngươi cảm thấy không có buồm thì không thể di chuyển được, vậy chúng ta làm thêm buồm cho nó chẳng phải là được rồi sao? Thậm chí chẳng cần có buồm, chúng ta có thể gắn nó vào thuyền cũ, như thế chẳng phải đã có thể gia tăng khả năng vận chuyển của thuyền cũ rồi hay sao!"
"Ngươi nói nó không có rào chắn, chúng ta có thể lắp thêm rào chắn, chẳng tốn bao nhiêu công sức cải"
"Còn vấn đề độ kiên cố của thân tàu, cái này cũng dễ giải quyết thôi! Chúng ta có thể sử dụng một số long cốt chế tạo thuyền để làm nó, hoặc là cứ dùng sắt để làm thân tàu luôn đi, đảm bảo nó vững chãi như núi Thái Sơn!"
"Ngoài ra, đúng là tàu đệm khí này có một số nhược. điểm! Ví dụ như túi khí dễ bị hỏng, nhưng chúng ta có thể chuẩn bị sẵn nhiều túi khí để thay bất cứ lúc nào, vấn đề này cũng chẳng hề lớn!"
Lâm Bắc Phàm nêu ra một số nhược điểm và cách giải quyết chúng.
Cuối cùng hắn tổng kết: "So sánh giữa tàu đệm khí và tàu thuyền thông thường thì đúng là nó có một số nhược điểm thật! Nhưng so với ưu điểm của nó thì những nhược điểm này cũng chẳng đáng là gì!"
Nữ đế cười lớn rồi nói: "Không sai! Mặc dù tàu đệm khí này có vài nhược điểm nhưng có thể sửa chữa được! So với ưu điểm mà nó đem lại cũng chẳng đáng là gì cả! Có món lợi khí trên mặt nước này, thủy quân Đại Võ ta chẳng cần lo lắng gì nữa rồi!"
"Bệ hạ nói phải lắm!" Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
Thấy thái độ đắc ý của Lâm Bắc Phàm, Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm rất khó chịu.
"Lâm tỉ nghiệp, bản quan có một vấn đề muốn hỏi ngươi!"
"Tiền đại nhân, mời hỏi!"
Tiền Viễn Thâm lớn giọng nói: "Lâm ti nghiệp, con tàu đệm khí của ngươi thô sơ thế này, theo như ngươi nói thì để chế tạo ra con tàu này tiêu tốn chưa tới một †răm lượng và chỉ cần một tuần lễ, vậy bản quan muốn hỏi ngươi, trước đây ngươi lấy hai trăm vạn lượng từ quốc khố có phải hơi nhiều rồi hay không? Ngươi có thể trả lại số tiền còn dư không?”
Mọi người đều tỏ thái độ xem kịch vui.
Lâm Bắc Phàm rất bình tĩnh: "Tiền đại nhân, không thể chỉ nhìn vào mặt ngoài của vấn đề! Mặc dù chế tạo. con tàu đệm khí này chưa cần dùng tới một trăm lượng, nhưng ngươi có biết trong quá trình nghiên cứu ta đã phải dùng bao nhiêu tiền hay không?”
"Có tiêu nhiều thế nào thì cũng không thể tiêu những hai trăm vạn lượng được chứ?"
"Được thôi!" Lâm Bắc Phàm lớn tiếng chất vấn: "Bản quan cho ngươi hai trăm vạn, liệu ngươi có thể nghiên cứu ra nó được không?"
"Chuyện này…" Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm nghẹn họng.
"Tri thức là vô giá!" Giọng nói của Lâm Bắc Phàm vừa to vừa rõ: "Bản quan phải thức khuya dậy sớm, nghiên cứu suốt ngày suốt đêm mới có thể chế tạo ra †àu đệm khí nổi trên mặt nước này, nó có thể đem lại bao nhiêu lợi ích cho Đại Võ ta, ngươi đã từng tính thử chưa? Chỉ có hai trăm vạn lượng mà ngươi cũng để bụng với ta, đây là đạo lý gì thế hả?"
Tiền Viễn Thâm tức đến muốn giãy lên đành đạch. Sao có thể không để bụng được cơ chứ?
Đó là hai trăm vạn lượng đấy!
Ngươi có biết chừng ấy là bao nhiêu tiên không hả?
Nếu dùng số tiền đó để chế tạo thuyền thì ít nhất cũng có thể làm được hơn nghìn chiếc thuyền!
Nếu dùng số tiền đó để làm việc khác thì ta có thể tham ô được bao nhiêu từ số tiền đó, ngươi có biết không hả?
Vậy mà tất cả đều chạy vào trong túi tiền của ngươi cải
Các viên quan khác nghe đều méo cả miệng, lác cả mắt.
Thức khuya dậy sớm ư?
Suốt ngày suốt đêm ư?
Ngươi nói ra mà không biết ngượng à! Bọn ta có thấy ngươi bận rộn bao giờ đâu!
Tháng này, chỉ nghe được tin lá cải ngươi và Tử Nguyệt cô nương liếc mắt đưa tình với nhau mà thôi!