Hắn ta đã sống hơn năm trăm năm và có hơn năm trăm năm công lực!
Đây chính là một tuyệt kỹ võ học khủng bố, có thể làm cho người ta hóa thân thành rồng, ngự không để đi, biến thành hình rồng công kích kẻ thù, có thể tránh độc, chữa thương, hộ thể... uy lực vô cùng!
Còn có năng lực bất tử!
Chỉ cần Lâm Bắc Phàm nguyện ý cũng có thể có được thân thể bất tử, tiếp tục sống mãi!
Nguồn sức mạnh này cuồn cuộn bất tận, liên tục không ngừng khiến hắn đã có chút không kịp thích ứng Sau đó, có một luồng ký ức khổng lồ đổ vào não của hắn.
Ký ức này bao gồm tất cả võ học của vị thần trong nhân gian này, cùng với pháp thuật của Đồng thị...
Thực sự quá mạnh rồi!
Lâm Bắc Phàm ngồi xếp bằng, tăng tốc hấp thu nguồn sức mạnh này.
Thực lực của hắn cũng đang tăng lên liên tục!
Mà ở bên ngoài, trời đất mây gió đổi màu, sấm chớp đùng đùng, mưa gió bão bùng, mơ hồ có thể nhìn thấy hình ảnh một con rồng dữ tợn ở giữa, còn nghe được tiếng rồng kêu gào, cảnh tượng vô cùng dọa người.
Bạch Quan Âm trong kinh thành biến sắc, nhìn về phía Lâm Bắc Phàm.
Đôi mày liễu nhíu lại, lẩm bẩm: "Có người muốn đột phá Đại Tông Sư tối cao?"
Lại cảm nhận một cách cẩn thận, phát hiện khí tức của người này có chút quen thuộc.
Khóe miệng cong thành một độ cong đẹp: "Hóa ra là hắn! Tốc độ thật nhanh!"
Thân thể liền nhảy lên không trung trong nháy mắt, vậy mà lại giẫm lên không khí, ngự không để đi. Mỗi một bước đều vượt qua mấy ngàn trượng, nhanh chóng bay về phía Lâm Bắc Phàm.
Trong một túp lều trong núi sâu cách đó hai nghìn dặm.
Một lão đầu tóc hoa râm nhưng sắc mặt hồng nhuận đi ra từ bên trong, vừa hút tẩu thuốc vừa nhìn qua kinh thành Đại Ngũ, cười nói: "Lại có thêm một vị đạo hữu, đạo của ta không cô đơn!"
Sau đó lại nhíu mày: "Chỉ là khí tức của vị đạo hữu này... Khí huyết tràn đầy, hình như chưa tới ba mươi tuổi! Ôi, mấy năm trước gặp phải một nữ nhân yêu nghiệt kia, làm xương cốt của lão hủ sắp gãy! Bây giờ hình như có vẻ càng yêu nghiệt hơn rồi... Thiên hạ này cuối cùng vẫn thuộc về người trẻ tuổi!"
Nói xong, vậy mà hắn ta lại bay lên cao, hóa thành một con chim hồng, bay về phía Đại Võ.
Giờ này khắc này, Bạch Quan Âm đã đi tới nơi mà Lâm Bắc Phàm đột phá, đứng ở bên ngoài hộ pháp.
Chỉ là nhìn cảnh hắn đột phá, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
"Đến tột cùng là hắn tu luyện võ công gì mà cảnh đột phá lại đáng sợ thế này?"
Vừa mưa to gió lớn vừa sấm chớp đùng đùng, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một con rồng du ngoạn ở trong mưa gió sấm chớp.
Lâm Bắc Phàm khiến nàng cảm thấy rất thần bí, bình thường không tu luyện nhiều nhưng thực lực vẫn tăng vọt.
Nhất là từ khi đối phương đột phá trở thành Tông Sư tới nay, trên người đã có rất nhiều bản lĩnh kỳ quái, có thể hô mưa gọi gió, có thể thực chất hóa tinh thần lực...
Trông có vẻ không giống một con người mà lại giống yêu quái hơn.
Hiện giờ cảnh tượng đột phá này càng giống yêu quái hơn. Tuy kinh hãi nhưng Bạch Quan Âm vẫn nghiêm túc thủ hộ ở bên ngoài.
Trong lòng vô cùng chờ mong, sau khi Lâm Bắc Phàm đột phá trở thành Đại Tông Sư tối cao sẽ có bản lĩnh gì.
Có thể đối đầu với nàng của hiện tại hay không.
Ước chừng hai canh giờ sau, cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng chấm dứt đột phá, bước ra một bước dài, trở thành võ giả đỉnh cấp nhất thiên hạ - Đại Tông Sư tối cao.
Kiểm tra bản thân, phát hiện thực lực hiện tại của mình vô cùng ghê gớm!
Chưa đến ba hiệp đã có thể đánh bại chính mình của trước đây!
Mạnh đến kỳ lạ! Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu lên, nhìn thấy bên ngoài có một nữ tử lạnh lùng, đứng sừng sững trên không trung như tiên tử.