Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Thanh quận vương phẫn nộ: “Hắn không đắc tội ta? Con gái ngoan của ta, ngươi đã bị hắn ăn sạch rồi, chẳng lẽ phụ vương lại không tức giận?” “Ta ăn sạch?"

Lâm Bắc Phàm chớp mắt, hắn tủi thân nói: “Quận vương gia, có phải ngươi nhầm lẫn gì rồi không? Phải là con gái ngươi, tiểu quận chúa ăn sạch ta chứ, nhà ta chẳng còn gì nữa rồi!"

Tiểu quận chúa nhớ tới những chuyện mình đã làm ở Lâm phủ, nàng bèn cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng: “Ừ!"

Vân Thanh quận vương lại bị đả kích!

Ấy vậy mà là con gái mình chủ động ư? Giờ người trẻ tuổi đều ghê gớm vậy sao!

Thế nhưng dù có là con gái mình chủ động thì hắn cũng không được! Dẫu sao chuyện này người chịu thiệt vẫn là nữ tử!

Vân Thanh quận vương kéo tiểu quận chúa đến bên người, đoạn bảo: “Con gái ngươi đừng quản nữa! Hôm nay người làm phụ thân như ta đây có phải lôi tính mạng này ra cũng phải đòi công đạo cho ngươi!” Tiểu quận chúa bực mình: “Đủ rồi đó phụ vương! Hôm nay rốt cuộc ngươi làm sao vậy? Bị thần kinh hay gì! Lâm Bắc Phàm đâu có đắc tội ngươi, tại sao ngươi cứ phải đánh hắn? Hắn là bạn của ta, ngươi mà đánh hắn thì sau này ta phải làm người kiểu gì?"

Trông thấy con gái mình còn bảo vệ cho cái tên nam nhân xấu xa kia, Vân Thanh quận vương vô cùng đau lòng. Hắn ta muốn đánh nhưng lại nhẫn nhịn, muốn mắng nhưng không mắng nổi, tất cả những bất lực đều hóa thành lời than thở: “Ôi! Vi phụ làm vậy chẳng phải đều vì ngươi hay sao? Ngươi đã hiến thân cho hắn rồi thì bảo sao vi phụ không tức giận cho được?"

Tiểu quận chúa sững sờ, Lâm Bắc Phàm cũng sững sờ, tất cả mọi người có mặt đều sững sờ! Tiểu quận chúa hiến thân cho Lâm Bắc Phàm? Đậu má Tin tức này đúng là quá bùng nổ!

Chẳng trách Vân Thanh quận vương lại tức giận đến vậy, nếu đổi lại là bọn họ thì bọn họ cũng sẽ điên tiết lên thôi! Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Lâm Bắc Phàm.

Chẳng lẽ tướng công (công tử) thực sự đã...

Lâm Bắc Phàm thấy hơi hoang mang: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Ta là một mỹ nam tử thủ thân như ngọc đấy, ta không làm gì cả!"

Tiểu quận chúa nhìn Lâm Bắc Phàm, nàng phẫn nộ: “Phụ vương, làm gì có chuyện đấy, ngươi đừng có nói linh tinh!” Vân Thanh quận chúa sững sờ: “Không có ư? Thế ban nãy ngươi nói ngươi ở trên giường Lâm Bắc Phàm cơ mà!"

Cuối cùng sau một hồi giải thích, chân tướng đã rõ ràng.

Tối qua tiểu quận chúa uống say nên đã nằm trên giường của Lâm Bắc Phàm, có điều người chăm sóc nàng là Lý Sư Sư. Lâm Bắc Phàm thì bận công vụ nên cả đêm không quay về, thế là chẳng có chuyện gì xảy ra.

Vân Thanh quận vương thầm thở phào một hơi, hóa ra chẳng có chuyện gì xảy ra.

Thế nhưng trông thấy dáng vẻ tình chàng ý thiếp của con gái mình với Lâm Bắc Phàm, trong lòng hắn ta vẫn không vui, hắn ta vẫy tay: “Con gái ngoan, mau về với cha nào!"

“Ta không về đâu, ngươi hại ta mất mặt, ta phải bồi tội với mọi người!” Tiểu quận chúa không vui.

“Ngươi cứ về với phụ vương đã, vi phụ có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!”Vân Thanh quận vương nghiêm túc nói.

“Thôi được rồi!” Tiểu quận chúa chỉ đành vẫy tay chào tạm biệt.

Sau khi trở về quận vương phủ, tiểu quận chúa thúc giục: “Phụ vương, ngươi có chuyện gì thì mau nói đi, ta còn phải quay lại đó bồi tội nữa!"

“Vân Oanh, sau này ngươi tránh xa Lâm Bắc Phàm ra, đừng có tới tìm hắn nữa!"

“Tại sao?"

Tiểu quận chúa kích động: “Chúng ta là bạn bè cực thân luôn, tại sao lại không được đi tìm hắn?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK