Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười tám vị tướng quân được điểm tên, tất cả đều mừng rỡ đứng ra: “Có thần!"

“Lần này trong chuyến đi tới Đông Hải, các ngươi tuân theo mệnh lệnh của thừa tướng, gây ra thương vong và thiệt hại to lớn cho Đại Hạ, trẫm vô cùng khen ngợi! Cho nên, thưởng"

Nữ đế tung một loạt phần thưởng xa hoa ra.

Mười tám vị tướng quân này vui mừng muốn xỉu, làm việc với nguyên soái quả nhiên có thịt ăn!

Tranh thủ lần sau có cơ hội lại bám càng tiếp!

“Tạ bệ hạ ban ơn!"

“Chăm chỉ làm việc, trẫm sẽ không bạc đãi các ngươi!"

Nữ đế cười hòa nhã: “Về phần Lâm ái khanh, trẫm không thưởng cho ngươi nữa! Bây giờ ngươi đã có hết rồi, thiếu gì thì nói với trẫm, trẫm sẽ sắp xếp cho ngươi!"

“Tạ bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói. Tiếp sau đó, hắn lại trở về cuộc sống của thừa tướng làm giờ hành chính.

Buổi sáng vào tảo triều, tảo triều xong thì ở lại Chính Sự đường trong hoàng cung giúp nữ đế phê duyệt tấu chương, xử lý quốc sự. Buổi trưa ở lại ăn cơm với nữ đế, buổi chiều thì đi xử lý chuyện ở nha phủ và Quốc Tử Giám, vô cùng có quy luật.

Về phần tối, khà khà, cái này không cần thiết phải nói nữa.

Mà Lâm Bắc Phàm phát hiện ra trong khoảng thời gian này, tiểu quận chúa trở nên dính người hơn trước.

Lúc ở trong hoàng cung thường xuyên xuất hiện, cùng hắn xử lý quốc sự.

Khi kết thúc một ngày làm việc và về nhà, nàng cũng thường xuyên xuất hiện, cùng ăn cơm uống rượu và nói chuyện.

Về phần tối, còn thường xuyên qua đêm ở Lâm phủ.

Trong Lâm phủ đã có một căn phòng nhỏ của nàng.

Lâm Bắc Phàm nhắc nhở: “Tiểu quận chúa, ngươi vẫn là một cô gái chưa lấy chồng đang đợi gả đi, thường xuyên qua đêm ở nhà người khác còn ra thể thống gì nữa? Buổi tối phải nhớ về nhà, bằng không sẽ bị người khác đàm tiếu!"

Tiểu quận chúa đang ăn thịt ngấu nghiến buột miệng thốt ra: “Dù sao sớm muộn gì ta chẳng chuyển qua đây, người khác nói thế nào cần gì phải để ý?"

Lâm Bắc Phàm: “Hửm?"

Lúc này, tiểu quận chúa mới phản ứng lại, mặt đỏ lên xấu hổ, hai tay lập tức che mặt: “Á! Sao lại nói ra lời trong lòng thế này? Các ngươi ăn trước đi, ta đi vào nhà bếp xem sao!"

Sau đó nàng vung cặp chân ngắn chạy đi. Lâm Bắc Phàm: "..."

Mọi người đều bật cười ha ha.

Lý Sư Sư che miệng cười bảo: “Tướng công, xem ra tiểu quận chúa đã mang tình cảm sâu nặng với ngươi rồi! Các ngươi một người là thừa tướng đương triều, một người là tiểu quận chúa được sủng ái nhất trong triều, tuổi tác xấp xỉ, môn đăng hộ đối! Tuy rằng tiểu quận chúa hơi nghịch ngợm nhưng đối xử với người chân thành, am hiểu ý người, là ứng cử viên làm chính thất đấy! Tướng công, ngươi dứt khoát lấy nàng vào cửa đi"

"Đúng đó, tiểu quận chúa rất dễ ở chung, quan hệ với chúng ta cũng không tồi!” Mạc Như Sương nói: “Thay vì cho nữ nhân khác vào làm chủ Lâm phủ còn không bằng để tiểu quận chúa tới, chúng ta đều vô cùng chào đón nàng"

Hai nữ nhân hiểu rất rõ với thân phận của bọn họ còn lâu mới xứng với Lâm Bắc Phàm.

Làm thiếp còn được nhưng muốn làm chính thất, cho dù Lâm Bắc Phàm có bằng lòng thì toàn bộ hoàng triều, toàn bộ Đại Võ cũng không bằng lòng, sẽ bị người khác nói ra nói vào, lời đồn đãi còn mạnh hơn hổ.

Thậm chí, cực có khả năng sẽ ảnh hưởng đến tương lai của hắn. Thận phận của Lâm Bắc Phàm đã định trước không thể làm loạn.

Hắn nắm chặt tay hai nữ nhân, cười khổ, bảo: “Cứ thuận theo tự nhiên đi, thật ra có các ngươi là đủ rồi! Nói thật, hôn nhân của ta cũng không thể do ta làm chủ!"

“Hả? Tại sao?” Hai nữ nhân ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK