“Ngoài việc đó ra, còn phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên, tài nguyên cần thiết trong đó cũng không cần ta nói nhiều nữa, các vị chắc hẳn đều biết, triều đình ta hoàn toàn không thể cung ứng được số tài nguyên ấy!”
“Lâm đại nhân, suy nghĩ này của ngươi có hơi viển vông rồi, hoàn toàn không thực tế.”
“Vẫn nên đổi cách khác đi thì hơn!”
Mọi người đều không xem trọng.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm chắp tay, lớn tiếng nói: “Bệ hạ, thần có cách xây dựng xong một tòa thành mới trong vòng ba tháng, hơn nữa, tuyệt đối không tiêu hao tài nguyên của triều đình!”
Mọi người vô cùng kinh hãi.
“Xây thành trong vòng ba tháng, sao có thể như thế được?”
“Nói đùa đúng không?”
“Lâm đại nhân, bây giờ sự việc trọng đại, chớ có nói đùa như thế!”
Lâm Bắc Phàm lại vô cùng bình tĩnh: “Thần dám khẳng định như vậy là vì thần có năng lực này! Chuyện này liên quan đến một phát minh của thần! Phát minh này hoàn toàn không thua gì khí cầu lớn bay lên trời và tàu đệm khí nổi trên mặt nước, chỉ cần làm nó ra đảm bảo có thể giải quyết được vấn đề xây dựng thành!”
Mọi người lại được phen chết lặng.
Phát minh này lại không thua gì khí cầu lớn và tàu đệm khí sao?
Phải biết rằng hai phát minh trước đây của Lâm Bắc Phàm đều lợi hại đến thế nào!
Một cái có thể chở người bay lên trời, thực hiện giấc mộng bay lên cao suốt mấy nghìn năm nay của con người, một cái khác có thể tăng cường vận chuyển đường thủy, có thể vận chuyển binh lực và lương thực với quy mô lớn, khiến thực lực hậu cần quân đội tăng lên vùn vụt!
Bây giờ lại mọc ra một phát minh nghịch thiên nữa, hoàn toàn không thua gì hai thần khí này?
Vì thế, các quan đều mất bình tĩnh!
Nữ đế cũng mất bình tĩnh!
“Ái khanh, rốt cuộc là phát minh gì? Mau nói cho trẫm nghe!” Nữ đế cũng kích động và mong chờ như các quan, đợi Lâm Bắc Phàm giải thích.
Nhưng Lâm Bắc Phàm lại chậm rãi đáp: “Bệ hạ, phát minh này ảnh hưởng đến nển tảng lập quốc!”
“Để nghiên cứu ra phát minh này thần đã quên ăn quên ngủ, trả bằng cái giá cực lớn, cho nên có thể giúp thần giải quyết vấn đề kinh phí nghiên cứu một chút được không?”
Nữ đế đã sắp tức đến bật cười luôn rồi!
Thằng khốn này!
Lúc này rồi vẫn không quên tham tiền!
Nàng tức giận bảo: “Được rồi được rồi! Lâm ái khanh, nếu phát minh này của ngươi thật sự ích nước lợi dân, giải quyết được vấn đề cho hàng triệu dân tị nạn, còn có thể xây thành trong vòng ba tháng, vậy trẫm duyệt cho ngươi khoản kinh phí hai trăm vạn, được chưa?”
“Bệ hạ, có thể nhiều thêm một chút được không? Thần rất vất vả!” Lâm Bắc Phàm nói với vẻ chờ mong.
Nữ đế tức tối thật sự chỉ muốn rạch nát bản mặt được voi đòi tiên này của hắn, vo lại thành bóng rồi đá!
“Thêm năm mươi vạn, Hộ bộ cũng không có tiền gì! Công lao của ngươi, trẫm cũng đều ghi nhớ hết trong lòng, sau này cộng lại phong thưởng, được không? Mau nói phát minh của ngươi ra đi!” Nữ đế giục.
“Phát minh thứ ba của thần tên là xi măng!”
“Xi măng?” Mọi người nghi ngờ.