Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Bắc Phàm chế giễu: “Như một vị công chúa mà ta quen biết ấy, vì để có được ta mà tình nguyện bỏ ra cả ngàn vạn lượng, thậm chí còn muốn bỏ ra cả chính mình! Nhưng ta không đồng ý! Còn ngươi có mỗi mấy trăm vạn lượng mà cũng không làm ta rung động đây này!”

“Vị công chúa nào lại giàu có như vậy? Bản cung không tin!”

Tam hoàng tử lắc đầu.

Công chúa mà Lâm Bắc Phàm nói chính là Tử Nguyệt công chúa!

Công chúa đang chạy trốn cũng là công chúa.

Hơn nữa đây còn là một công chúa có tiền, nàng giỏi hơn những vị công chúa khác rất nhiều đó!

“Tin hay không tùy ngươi! Tam hoàng tử điện hạ, nếu đã không có tiền thì ta cũng không giúp đỡ được rồi!”

Lâm Bắc Phàm đứng lên: “Hai vị, mới nãy đã làm phiền hai vị, ta xin cáo từ!”

Lão thần Vương đại nhân vươn tay ra, nói với theo: “Tế tửu đại nhân dừng bước, chúng ta bàn bạc lại nhé!”

Nói đoạn, hắn ta kéo tam hoàng tử tới một góc rồi nói: “Điện hạ, bắt buộc phải đồng ý thôi! Nếu Lâm Bắc Phàm đi rồi thì chúng ta hết cơ hội, hết hy vọng trong trận đấu này!”

Tam hoàng tử bất lực nói: “Nhưng Vương đại nhân à, bản cung thực sự không gom nổi nhiều tiền như vậy!”

Vương đại nhân cắn răng nói: “Điện hạ, lão thần vẫn còn ít tiền riêng! Mặc dù không nhiều nhưng chắc có thể thỏa mãn được hắn!”

“Đa tạ Vương đại nhân, bản cung nhất định sẽ ghi nhớ công lao của ngươi!”

Cứ thế, tam hoàng tử góp được một trăm hai mươi vạn lượng, miễn cưỡng khiến Lâm Bắc Phàm hài lòng.

Lâm Bắc Phàm nở nụ cười tươi rói, hắn cất đống tiền dày cộp vào túi: “Tam hoàng tử điện hạ, Vương đại nhân, các ngươi có lòng rồi! Các ngươi cứ yên tâm, ngày mai hãy xem bản quan phát huy nhé!”

“Vậy thì làm phiền Lâm tế tửu rồi!”

Tam hoàng tử và Vương đại nhân đã biến thành hai tên nghèo nàn, bọn họ chắp tay nói.

“Khách sáo quá rồi! Cơ mà ta không thể nhường quá lộ liễu, dù có thua thì cũng phải thua một màn đẹp! Như thế mới không tổn hại đến danh dự của ta, đồng thời ta cũng dễ ăn nói với nữ đế bệ hạ và muôn dân!”

Tam hoàng tử và lão thần gật đầu tỏ vẻ bọn họ đều hiểu.

Tam hoàng tử hỏi: “Lâm tế tửu, ngươi định làm thế nào?”

“Ta định thế này!”

Lâm Bắc Phàm ho khan một tiếng, đoạn bảo: “Ngày mai trong trận đấu, ta sẽ tỏ vẻ kiêu căng ngạo mạn. Các ngươi thấy ngứa mắt nên thuận thế kích thích ta, gia tăng độ khó của trận đấu. Ta không chịu nổi kích thích nên chắc chắn sẽ chấp nhận.”

Lâm Bắc Phàm nở nụ cười đắc ý: “Đề càng khó, mặc dù ta có thể phát huy như bình thường, thậm chí còn hơn cả bình thường nhưng vẫn thua các ngươi. Như thế thì chứng tỏ không phải ta không có năng lực mà là trời không theo ta!”

Tam hoàng tử và lão thần gật đầu, mỉm cười: “Kế này không tồi!”

Lâm Bắc Phàm bưng ly rượu lên, nói: “Chúc hai vị mã đáo thành công trước nhé!”

“Mã đáo thành công!”

Mọi người bật cười.

Uống rượu xong, Lâm Bắc Phàm ôm một đống tiền, cáo từ rời đi.

Ngày hôm sau, trận đấu tiếp tục.

Do trận đấu ngày đầu tiên, Lâm Bắc Phàm đại diện cho Đại Võ và đã giành chiến thắng trước Đại Viêm nên tâm trạng của bách tính hùng hồn lắm.

Trời mới tờ mờ sáng mà dân chúng đã tụ họp hết bên ngoài trường đấu.

“Hy vọng hôm nay chúng ta lại thắng tiếp!”

“Ta thấy chỉ cần có Lâm tế tửu thì chắc chắn không có vấn đề gì hết!”

“Đúng đó, chỉ cần Lâm tế tửu xuất mã là Đại Võ chúng ta chỉ có thắng thôi!”

“Đến giờ rồi, bắt đầu rồi kìa!”


Trong trường diễn võ, nữ đế và bách quan đã có mặt từ lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK