Kiếm tiên rút kiếm, đột nhiên xông lên, sắc mặt tỏ vẻ nghiêm trọng: “Dù có là Tông Sư thì cũng không thế có sức mạnh khủng khiếp như vậy được!"
“Không sai, hắn ta tuyệt đối không phải Tông Sư, hoặc có thể nói hắn ta không phải Tông Sư bình thường, bởi vì bản tọa cảm nhận được sự uy hiếp đến từ hắn ta!"
Đao thánh cũng rút đao ra, thần đạo của hắn ta ngưng tụ chân khí, chuẩn bị bộc phát.
“Ngươi mạnh hơn lão phu đấy!” Thương thần cũng xuất hiện, hắn ta chỉ mũi thương vào lão giả.
“A di đà phật!” Lão hòa thượng cũng xuất hiện.
Bên cạnh đó còn có các cung phụng Tông Sư của triều đình, bọn họ đứng chắn trước mặt nữ đế và Lâm Bắc Phàm.
Mọi người đều cảm thấy kì lạ, rốt cuộc lão giả này là thần thánh đến từ phương nào mà có thể khiến bảy vị Tông Sư cùng nhau ra tay!
Cao thủ của triều đình đều xông lên chắn trước mặt nữ đế và Lâm Bắc Phàm. Trong đó có một vị cung phụng nói: “Bệ hạ, điện hạ, người này không hề tốt lành gì, hai người tạm thời lùi xuống đi!"
Nữ đế liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, trong lòng nàng tràn đầy cảm giác an toàn, nàng kiêu ngạo nói: “Không cần!
Trẫm muốn xem xem một lão giả không biết từ đầu chui ra có thể làm gì được trẫm!” Lâm Bắc Phàm cũng híp mắt cười: “Không sai, bản vương cũng muốn xem xem hắn ta có thể làm được gì!"
Mọi người bất lực, chỉ đành cố gắng bảo vệ.
Lúc này, lão giả đột ngột xuất hiện kia nhìn bảy vị Tông Sư trước mặt, hắn ta bình tĩnh nói: “Nể tình các ngươi tu luyện đến cảnh giới này cũng không hề dễ dàng, các ngươi lui xuống đi, bản tọa có thể tha cho các ngươi một mạng!"
Bảy vị Tông Sư cực kì phẫn nộ.
“Lại còn dám coi thường chúng ta cơ đấy, quá ngông cuồng rồi!"
“Dù thực lực của ngươi mạnh nhưng ngươi cũng không được vô lễ như vậy, xem thường người trong thiên hạ!"
"Xem ra, hôm nay bản tọa phải khai trai rồi!"
Lão hòa thượng chắp hai tay, gương mặt vẫn lộ vẻ từ bi: “A di đà phật, thí chủ tới là vì chuyện gì? Hôm nay là ngày đại hôn của sư phụ bần tăng, không được tranh đấu, mong thí chủ hiểu cho!"
“Thế thì không được rồi, bởi vì bản tọa bắt buộc phải tới!” Lão giả nói.
“Ngươi tới là có chuyện gì?” Thương thần hỏi.
“Bản tọa tới là để trả ân tình!"
Lão giả nói: “Năm mươi năm trước, bản tọa nợ ân tình của tiên đế Đại Hạ, bản tọa thề sẽ làm ba chuyện cho hắn ta! Tới giờ đã hoàn thành được hai chuyện, chỉ còn thiếu chuyện này nữa thôi! Chỉ cần làm xong chuyện này là ân tình coi như chấm dứt!"
Lão giả là cường giả trong thiên hạ nên hắn ta sẽ không nói dối.
Thế nhưng mọi người nghe vậy thì càng căng thẳng hơn nữa.
Bởi lẽ chuyện này liên quan đến hoàng đế Đại Hạ nên chắc chắn chẳng có gì tốt lành rồi.
Đại Võ và Đại Hạ hiện giờ đang đối địch nhau, Đại Võ còn cầm tù đương kim hoàng đế của Đại Hạ một năm, còn cướp được vùng đất phía Đông của Đại Hạ, ân oán giữa hai nước là vô cùng lớn.
“Hoàng đế Đại Hạ bảo ngươi tới làm gì?” Có người hỏi.
Lão giả liếc nhìn Lâm Bắc Phàm và nữ đế ở bên cạnh hắn, đoạn nói: “Hoàng đế Đại Hạ lệnh cho bản tọa tới để giết thừa tướng kiêm nguyên soái, Trung Dũng vương Lâm Bắc Phàm của Đại Võ cùng với nữ đế Đại Võ!"
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Lão giả thần bí này dám tới để giết Lâm Bắc Phàm và nữ đế cơ đấy!
Lại còn ngay tại hôn lễ của bọn họ!
Trước tiên chưa bàn đến vấn đề có tôn trọng người khác hay không, Lâm Bắc Phàm và nữ đế là trụ cột của Đại Võ, nếu như hai người bọn họ đều chết thì chắc chắn Đại Võ sẽ xong đời, bách tính sẽ tán loạn!
Chuyện này quá điên cuồng rồi!
Ánh mắt nữ đế lộ rõ sát khí, sắc mặt Lâm Bắc Phàm cũng vô cùng khó coi!
“Làm gì có cái lí ấy!"
Một vị cung phụng Tông Sư lớn giọng nói: “Ngươi có biết hậu quả khi làm như vậy là gì không? Nếu ngươi giết bệ hạ và điện hạ thì sẽ khiến cả trăm triệu người dân lầm than! Ngươi sẽ là tội nhân của toàn thiên hạ!"