Kiếm tiên thu kiếm lại, hắn ta cười khổ: “Thực ra chúng ta phải nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi mới phải! Người có thể ngồi đàm đạo với chúng ta, có thể chia sẻ kinh nghiệm võ học sao có thể là một người bình thường? Nếu không có cảnh giới tu vi ghê gớm thì sao chỉ điểm được cho chúng ta chứ?"
Đao thánh vác đạo trên vai, hắn ta cũng cười khổ: “Đúng là bất ngờ mà! Lão đệ, ba năm trước chúng ta gặp được một Tông Sư trẻ tuổi ở ngoài kinh thành, chắc người này cũng là ngươi nhỉ?"
Một vị cung phụng Tông Sư cung kính nói: “Điện hạ, hai năm trước chúng ta có gặp được một tiền bối Đại Tông Sư ở ngoài kinh thành, chắc người này cũng là điện hạ nhỉ?"
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: “Không sai, chính là ta!” Mọi người thở hắt ra một hơi, giải được câu đố trong lòng.
Chỉ có ánh mắt Lâm Bắc Phàm là hiện vẻ xảo quyệt.
Dẫu sao có trở về năm nghìn năm trước cũng không tìm được một vị Đại Tông Sư tối cao mới hai mươi tuổi!
Hắn đúng là một tên yêu nghiệt từ xưa tới nay mà!
Lâm Bắc Phàm khiêm tốn nói: “Mọi người đừng nhìn ta như vậy, ta cũng chỉ là con của một người bình thường thôi, chẳng qua ta có tốc độ tu luyện nhanh hơn mọi người một chút nên không có gì kì quái cả!"
Mọi người đều cạn lời!
Gì mà nhanh hơn một chút, rõ ràng là nhanh hơn rất nhiều!
Bọn họ cũng được coi là nhân kiệt đương thế rồi, song so với Lâm Bắc Phàm thì còn kém xa!
Điều khiến người ta tức tối hơn là đối phương không chỉ có thiên phú võ học cao mà còn có trình độ học thức rất cao nữa chứ!
Ông trời đúng là quá thiên vị hắn, tại sao mọi thứ tốt đẹp ông trời đều dành cho hắn vậy?
“Đúng là ngươi hả!"
Đao thánh cười khổ: “Ngươi giấu giỏi thật đấy! Ta mà có thực lực như ngươi thì đã phô ra cho cả thiên hạ biết từ lâu rồi! Nếu hôm nay không có lão giả kia thì chắc không ép ngươi lộ diện được đâu ha! Lão đệ, ta đây không có yêu cầu gì, sau khi đại hôn kết thúc nhất định phải đàm đạo với chúng ta nhé! Lần này không bàn binh trên giấy nữa mà sử dụng thực lực thật sự đấy!"
“Không sai! Lần này chúng ta phải lấy kiếm luận anh hùng!” Kiếm tiên lớn giọng nói.
“Nhất định rồi!” Lâm Bắc Phàm nói: “Chỉ cần các ngươi không sợ mông nở hoa là được!"
Đao thánh và kiếm tiên nhớ đến kết cục thảm thương ba năm trước, bọn họ bỗng thấy mông mình thoáng đau:
“Yên tâm đi, sẽ không đâu!"
“Chuyện hay như vậy lão phu cũng muốn tham gia!” Thương thần chen lời.
“Điện hạ, chúng ta cũng muốn tham gia!” Ba vị cung phụng của triều đình đồng thanh nói.
“A di đà phật, đồ nhi cũng muốn thỉnh giáo, mong điện hạ thành toàn!” Lão hòa thượng nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi bật cười ha ha.
Tình hữu nghị giữa nam nhân đơn giản vậy đấy.
Nói chuyện xong, mọi người bèn tản ra, Lâm Bắc Phàm bước tới chỗ nữ để tiếp tục hôn lễ.
Mọi người trên đường trông thấy vậy bèn kính sợ vô cùng.
Lâm Bắc Phàm không chỉ là một trong những người có quyền thế nhất thiên hạ mà còn là người có thực lực mạnh nhất thiên hạ, hai thân phận gộp lại làm một, hắn đúng là quá tài giỏi. Trước kia mọi người chỉ thấy một nam nhân tài kiệt song toàn như Lâm Bắc Phàm mới xứng với nữ đế.Li ê n h ệ zl: 0 9 3 5 8 2 4 7 0 2
Hiện giờ thì ngược lại, mọi người chỉ thấy một nữ nhân dung mạo như hoa, quyền lực cao chót vót với xứng với Lâm Bắc Phàm. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng tới trước mặt nữ đế, nhìn giai nhân tuyệt thế trước mắt mình, lòng hắn bỗng thấp thỏm...
Dẫu sao thì hắn cũng che giấu thực lực của mình trong thời gian dài, đây có thể coi là tội khi quân rồi! Hơn nữa hiện giờ hai người đã là phu thê hợp pháp mà hắn cứ giấu nàng mãi, đúng là không được ổn cho lắm!
Chuyện này về lí về tình về luật pháp thì đều khó nói!
Lâm Bắc Phàm bèn gọi một tiếng: “Bệ hạ..."
Nữ đế lắc đầu, nàng nói: “Hoàng phu, ngươi không cần phải nói gì đâu, trẫm tin ngươi, cũng hiểu cho ngươi!
Hiện giờ chúng ta tiếp tục đại hôn đi, đừng để khách khứa người ta chê cười!"