Mục lục
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lúc này, vị tài tử thứ ba của Đại Võ lại đứng ra, nói với vẻ sốt ruột: "Học trò cũng có đôi câu thơ, mời bệ hạ và các vị đại nhân thưởng thức!"

"Cái gì? Ngươi cũng có thơ sao?"

Nữ đế vô cùng ngạc nhiên: "Vậy thì mau đọc đi!"

"Vâng, bệ hạ!"

Tài tử kia gật gù với vẻ đắc ý, lớn tiếng mà ngâm thơ: "Vị Thành sáng sớm mưa ướt nhẹ, quanh nơi khách trọ liễu xanh xanh! Cùng người uống thêm một chén rượu, đến Dương Quan chẳng còn bạn xưa!"

Mọi người lại đập bàn mà tán thưởng một lần nữa.

"Thơ hay!"

"Bài thơ này đã nói lên được sự bất lực và u sầu khi biệt ly!"

"Lại thêm một tác phẩm lưu truyền muôn đời nữa rồi!"

Các tài tử của Đại Viêm, phải há hốc miệng lần thứ ba. Tại sao lại có thêm tác phẩm lưu truyền muôn đời nữa thế này? Đây đã là lần thứ ba rồi đấy!

Tác phẩm lưu truyền muôn đời từ bao giờ lại trở nên mất giá, tầm thường thế này? Ba tác phẩm lưu danh đời sau liên tiếp, bọn họ còn có hy vọng thắng được hay sao?

"Điện hạ, chuyện này..."

Trên mặt tam hoàng tử điện hạ đổ vài giọt mồ hôi, nhưng hắn ta vẫn rất bình tĩnh: "Mọi người đừng hoảng loạn! Mặc dù bài thơ này không tồi, nhưng cũng chẳng khác biệt là mấy so với bài cũ, cho nên chúng ta vẫn có phần thắng rất lớn!"

"Điện hạ, chúng ta còn bao nhiêu phần thắng vậy?"

Có người hỏi.

"Khoảng ba, bốn phần mười!"

"Ba, bốn phần mười sao?"

Tam hoàng tử quát lớn: "Ba, bốn phần mười thì đã làm sao hả? Cho dù chỉ còn duy nhất một phần thắng, thì chúng ta cũng không được từ bỏ hy vọng! Các ngươi phải hiểu rằng, chúng ta đã thua tổng cộng tám ván rồi, trên đời này có ai xui xẻo như ta không hả? Đến ông trời cũng chẳng thể giương mắt đứng nhìn nổi nữa rồi! Khổ tận cam lai, xui xẻo qua đi vận may sẽ tới, bây giờ chính là lúc để chúng ta thay đổi vận mệnh!"

"Điện hạ nói có lý lắm!"

Mọi người gật đầu.

"Không sai, đúng là như vậy!"

Tam hoàng tử lại cố gắng ra vẻ bình tĩnh một lần nữa, mỉm cười nói: "Trừ khi bọn họ lại tiếp tục sáng tác được một tác phẩm lưu truyền muôn đời, nhưng sao có thể xảy ra chuyện đó được cơ chứ? Mọi người nói xem, có phải không nào, ha ha!"

"Điện hạ nói phải lắm, chúng ta vẫn thắng được!"

"Chúng ta vẫn chưa thua, tuyệt đối không được từ bỏ hy vọng!"

Đúng lúc đó, vị tài tử thứ tư của Đại Võ không nhịn được lại ló đầu ra: "Bệ hạ và các vị đại nhân..."

Trong lòng tam hoàng tử có dự cảm chẳng lành, hỏi: "Không phải ngươi cũng có một tác phẩm lưu truyền muôn đời đấy chứ?"

Hắn ta nói với vẻ đắc ý: "Tất nhiên rồi! Nếu không phải tác phẩm lưu truyền đời sau mà vẫn đem ra, thì chẳng phải sẽ bị mất mặt hay sao?"

Tam hoàng tử: "Trời ạ!"

"Bệ hạ và các vị đại nhân, học trò có đôi câu thơ, mời các vị thưởng thức!"

Nữ đế liếc mắt nhìn tam hoàng tử và các tài tử của Đại Viêm, nói với vẻ hơi thương hại: "Hay là thôi đi vậy!"

"Không thể thôi được!"

Người kia sốt ruột, liền lớn tiếng mà đọc thơ: "Rượu ngon vị ngọt ngát hương hoa, hổ phách lung linh chén ngọc ngà! Chủ rót cho đầy say túy lúy, tiêu tan niềm khách nhớ quê nhà!"

Các tài tử của Đại Viêm: "Vl!"

Không còn gì phải nghi ngờ, đây lại tiếp tục là một tác phẩm lưu truyền muôn đời nữa!"

Trái tim của các tài tử Đại Viêm, đều đã chán nản, bọn họ nhìn tam hoàng tử với ánh mắt tha thiết mong đợi.

"Điện hạ, bây giờ chúng ta còn hy vọng nữa hay không?"

"Mọi người đừng lo!"

Tam hoàng tử dùng sức mà vung tay.

"Điện hạ..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
23 Tháng một, 2024 14:34
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 900 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK