Mục lục
Kim bài nhân sinh (Full 596 chap)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Nhược Thủy hỏi tại sao lại là tôi cái đồ bỏ đi, tôi không hề giận, bởi sớm đã thành thói quen, hơn nữa giọng cô rõ ràng không phải kiểu khinh bỉ giống Bào Văn, cô ấy chẳng qua là học cách xưng hô giống Bào Văn.

Đầu tôi quay đi thật nhanh, muốn có kế sách vẹn cả đôi đường nhưng tôi căn bản đang bế tắc.

Tôi rất muốn nói cho Tô Nhược Thủy biết, bảo cô ấy biết điều một chút, chớ phản kháng, tôi sẽ không đụng vào cô ấy, chúng tôi cùng nhau nghĩ cách rời khỏi đây.

Nhưng tôi nhanh chóng bỏ ý nghĩ này, bởi vì tôi đoán trong phòng nhất định có máy quay, Hoàng Tam không thể nào thật sự để mặc tôi như vậy, hắn khẳng định đang giám sát tôi.

Nghĩ tới đây, tôi liền không nghĩ nữa, đúng lúc này Tô Nhược Thủy cũng vùng vằng ngồi dậy, cô mở cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm, dường như muốn kếu cứu.

Sau đó tôi liền nhào người về phía cô động tác nhanh chóng quyết liệt, một phát đã nằm trên người cô.

Tôi lấy bóp vào cổ cô ấy, đồng thời dùng ánh mắt ra ám hiệu, nếu dám động đậy, tôi sẽ gϊếŧ chết cô.

Tô Nhược Thủy không kiên cường giống như Bào Văn, cô lập tức luống cuống, nhìn tôi rồi lắc đầu, tỏ ý sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Tôi đè cô ấy xuống, cảm nhận cơ thể mềm mại mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cô, cả người tôi nóng như lửa đốt, sinh ra một luồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ theo bản năng, nó thậm chí đã cứng lên chạm vào đùi của Tô Nhược Thủy.

Tôi tự cắn vào đầu lưỡi mình để bình tĩnh lại. Sau đó liền ôm lấyTô Nhược Thủy vào lồng ngực.

Cô ấy nghĩ rằng tôi muốn "ăn" cô ấy, bắt đầu vùng vẫy lần nữa, còn tôi chỉ cố tỏ ra dáng vẻ đang khống chế cô, Tô Nhược Thủy đương nhiên đã bị đè xuống, cơ thể mềm nhũn, cô nhanh chóng bị tôi kéo vào phòng vệ sinh.

Tôi cố ý làm như vậy, vì cảm thấy trong phòng vệ sinh chắc sẽ an toàn, sẽ không có sự theo dõi.

Sau khi vào phòng vệ sinh, tôi liền ôm chặt lấy cô, dùng bàn tay to khỏe bịt miệng cô, sau đó dùng ngón tay cái đặt trên miệng của mình, động tác ra hiệu cho cô ấy hãy im lặng

Tô Nhược Thủy là một cô gái thông minh, cô nhìn ra tôi có lời muốn nói, cộng thêm sự sợ hãi, nên không phản kháng nữa, cô liền chớp chớp đôi mắt to, ra hiệu tôi có ý gì thì mau nói đi.

Tôi liền viết chữ cho cô ấy xem, tôi nói: Không phải tôi thèm muốn cơ thể chị, là tôi bị ép, ông chủ Hoàng phái tôi tới đây, ông ta muốn tôi ngủ với chị, còn phải quay video lại, nếu tôi không làm theo, ông ta sẽ đánh chết tôi. Trong phòng nhất định có máy quay, vì thế tôi mới kéo chị vào phòng vệ sinh, để giải thích cho chị.


Tô Nhược Thủy nhìn tôi hoài nghi, dường như không hề tin tưởng, tôi tiếp tục viết chữ nói: Tôi cần thiết phải lừa chị sao, nếu thật sự muốn làm chuyện đó, thì với bộ dạng của chị lúc nãy, tôi đã sớm cởi hết đồ của chị rồi.

Má cô ửng hồng, trên khuôn mặt xuất hiện vẽ đẹp ma mị, khiến tôi không nhịn được liền tự liếm đôi môi nứt nẻ của mình

Cô ấy nhanh chóng viết chữ hỏi tôi: Vậy chúng ta nên làm gì? Hay là tôi báo cảnh sát?

Tôi viết chữ nói: Chị muốn hại chết tôi à? Bên ngoài bây giờ nhất định đang có người của Hoàng Tam canh giữ, chúng ta chỉ có thể giả vờ làm chuyện đó, quay video lại, phải lừa gạt để vượt qua cửa ải này trước, cứu chị ra ngoài.

Tô Nhược Thủy vội vàng dùng tay che lấy ngực, sau đó kiêng dè nhìn tôi, hỏi: Cậu muốn ngủ với tôi? Tôi sẽ không đồng ý đâu.
Vẻ đẹp kiều mỵ của Tô Nhược Thủy thật hấp dẫn, tôi vội vàng nhìn qua chỗ khác, tiếp tục đánh chữ nói: Không phải, chúng ta chỉ là giả vờ thôi, quay một cái video giả, lừa gạt để vượt qua cửa ải này.

Cô liền hiểu ra nhưng vẫn có chút do dự, tôi trợn mắt nhìn cô ấy, chỉ tay bên ngoài, ý muốn nói nếu cô không đồng ý thì chúng tôi đều phải chết.

Cuối cùng cô ấy cũng đồng ý, sau đó chúng tôi làm một trận "câu kết", tôi cởϊ áσ sơ mi trắng của cô, nút áo đều bung ra hết.

Sau đó tôi vuốt lên tóc cô, lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay video lại.

Khả năng diễn xuất của Tô Nhược Thủy rất cao, lúc đầu cô ấy gào thét cầu xin buông tha, còn tôi dĩ nhiên là giả vờ không nghe thấy.

Tôi hung hãn đè đầu cô ấy lên bồn cầu, cởi bỏ quần áo rồi nhào tới.

Sau đó tôi liền hết lần này đến lần khác va chạm vào cô, ban đầu cô còn phản kháng, dần dần không còn chống cự, cuối cùng trong miệng còn phát ra tiếng kêu nhẹ, quả thật là quá có mùi vị rồi.
Tôi thật sự đã có cảm giác, nhưng tôi không thể không mãnh liệt kiềm chế bản thân, chẳng qua là giả vờ tấn công, không phải thật sự "đi vào".

Mà góc quay của tôi rất tốt, nhìn vào giống như đang làm chuyện đó, thật ra là chỉ đang diễn kịch.

Chúng tôi giả vờ quay như vậy tầm nữa tiếng, cuối cùng Tô Nhược Thủy mới ngồi phịch ở trên bồn cầu.

Không thể không nói đến tài diễn xuất của cô quá giống thật, bây vẫn còn ở trên bồn cầu run rẩy.

Làm cho tôi suýt chút nữa không kiềm chế được mình.

Sau khi kết thúc, chúng tôi chỉnh sửa lại quần áo một chút, rồi tôi lôi cô ấy ra phòng vệ sinh.

Tô Nhược Thủy một mực cúi đầu xuống khóc, cũng không biết do thật sự ấm ức, cảm thấy bị tôi làm nhục, hay là đang diễn trò. Nhưng nhìn dáng vẻ cô ấy lúc này, người đàn ông có lòng dạ ác độc đến mấy cũng sẽ thấy đau lòng.
Tôi đỡ cô ấy lên, sau đó cùng đi ra cửa phòng.

Vừa mới chuẩn bị đi, đột nhiên có người đi từ hành lang bước tới, lại là Trương Hạo.

Tôi biết là Hoàng Tam phái hắn tới giám sát, giống như suy nghĩ của tôi, hắn sẽ không dễ dàng để chúng tôi đi, hắn cần kiểm tra kết quả. Mà việc hắn phái Trương Hạo tới, chứng minh con người Hoàng Tam này thật sự rất xảo quyệt. Hắn đã đem chuyện này giao phó cho Trương Hạo, chứng tỏ vẫn còn rất tín nhiệm hắn, lúc trước đuổi Trương Hạo đi, có thể chẳng qua chỉ giả vờ làm vậy, chẳng trách Trương Hạo nhanh chóng đã trở lại làm việc.

Trương Hạo đi thẳng tới bên cạnh chúng tôi, hắn sớm đã viết chữ xong liền đưa cho tôi đọc: Làm xong chưa, video đâu?

Sau đó tôi đưa video cho hắn xem, hắn vừa xem miệng vừa nở nụ cười gian ác, đắc ý với đoạn phim ngắn.
Tôi lấy lại điện thoại, tỏ ý rằng tôi phải đi.

Hắn vẫy tay một cái, để cho tôi đi, tôi liền đỡ Tô Nhược Thủy chuẩn bị tiếp tục đi.

Không hề nghĩ rằng Trương Hạo liền đi phía sau tát một cái hung hãn vào đầu tôi, miệng hắn nói: "Tên chết tiệt này, suиɠ sướиɠ xong rồi còn muốn mang cô ta đi, nằm mơ à, tao đây còn chưa được suиɠ sướиɠ đâu."

Nói xong, hắn giật lấy tay Tô Nhược Thủy, một lần nữa đẩy Tô Nhược Thủy vào phòng.

Tác dụng của thuốc trong người Tô Nhược Thủy vẫn chưa hết hẳn, căn bản không thể phản kháng, liền bị Trương Hạo đẩy lên giường.

Giọng Tô Nhược Thủy có chút khàn đặc, cô vừa đẩy Trương Hạo, vừa gào lên: "Buông tôi ra, bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra khỏi người tôi, đừng đụng vào tôi."

Trương Hạo cười lớn, nói: "Giả vờ giả vịt, giả bộ thuần khiết với tao à. Vừa bị cᏂị©Ꮒ rồi, bây giờ còn phản kháng? Một người tàn tật có thể cᏂị©Ꮒ mày, tao đây không thể ư? Có phải bị cᏂị©Ꮒ đau rồi không hả?"
Trương Hạo nói một cách bẩn thỉu, Tô Nhược Thủy tức giận liều mạng cắn hắn.

Nhìn thấy Trương Hạo đưa tay xé áo ngực của Tô Nhược Thủy, dù cho tôi có tàn nhẫn đến mấy, cũng không thể mặc kệ không quản, tôi quyết định cứu cô ấy. Thậm chí không liên quan đến việc lôi kéo cô ấy về phe mình thì tôi thật sự không thể tiếp tục nhìn người phụ nữ bị ức hϊếp vậy được.

Vừa hay bên cạnh có vòi và bình chữa cháy, tôi liền cầm lấy bình chữa cháy đi vào phòng.

Lúc ấy tôi đã hoàn toàn tức giận, nghĩ đến việc đến trước đây Trương Hạo đánh tôi, tôi liền dùng bình chữa cháy đập mạnh vào đầu hắn.

Tiếng bụp mạnh vang lên, đầu Trương Hạo trong nháy mắt liền chảy máu, máu tươi ào ạt chảy ra.

Trương Hạo nghiêng đầu nhìn về phía tôi, khuôn mặt tỏ ra không thể tin được.
Hắn mở miệng ra muốn mắng tôi, nhưng chưa nói được từ nào thì liền ngã bất tỉnh.

Tôi sợ đến choáng váng, trong đầu không nghĩ được gì, tôi cảm giác lần này còn ác hơn so sánh với lần đánh Hoàng Tam, có thể thật sự xảy ra án mạng rồi.

Tôi sững sờ đứng tại chỗ, ánh mắt đờ đẫn, còn Tô Nhược Thủy nhanh chóng từ trên giường bò dậy, cô ấy nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi chạy ra ngoài.

Tôi lúc này mới hoàn hồn lại, chạy nhanh cùng cô ấy.

Chúng tôi rất nhanh đã chạy ra tới đường chính, Tô Nhược Thủy vẫy tay bắt một chiếc xe, sau khi lên xe cô đọc địa chỉ, chúng tôi rời khỏi đó.

Tôi ngồi trên xe, tâm trạng không thể bình tĩnh được, trong lòng rất sợ hãi.

Còn Tô Nhược Thủy nhanh tĩnh táo hơn tôi, cô nhanh chóng gọi điện thoại cho 120, trong lòng tôi một mực cầu nguyện, hy vọng đừng xảy ra án mạng.
Rất nhanh đã đến địa chỉ Tô Nhược Thủy nói, đây là một căn nhà đơn độc, là chỗ ở của Tô Nhược Thủy, tôi đã tĩnh táo hơn, lúc mơ mơ màng màng thì cô ấy đưa tôi vào nhà.

Có lẽ là vì cảm ơn vì tôi đã cứu cô ấy, cô để tôi ngồi ở nhà cô ấy một lúc, còn rót ly nước cho tôi.


Tôi vẫn có chút vô tri vô giác, ngây người ngồi trên ghế sa lông nhà cô.


Tôi uống một ngụm nước, Tô Nhược Thủy đưa điện thoại di động cho tôi nhìn, cô nói: Tôi cứ cho rằng anh là đồ bỏ đi, không ngờ rằng anh cũng rất đàn ông.


Tôi vẫn chưa thật sự hoàn hồn lại, hai tay run rẩy.


Còn cô lại nhanh chóng đưa tôi xem câu cô vừa viết: Cậu thật sự rất lợi hại, lúc nãy ở khách sạn có thể kiên trì ba mươi phút, mặc dù chỉ là giả, nhưng chúng ta cũng luôn có đụng chạm, nếu là người đàn ông khác thì sớm đã không chịu được rồi.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK