Mục lục
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới con mắt của nhiều người, Dương Khai đi đến trước Thần Thụ khổng lồ

Câu Xích và An Linh Nhi đều âm thầm vuốt mồ hôi, không rõ là hắn có chủ ý gì

Đứng ở rễ của Thần Thụ, Dương Khai chau mày, chậm rãi vươn bàn tay ra, tựa vào thân cây tráng kiện kia

Trong phút chốc, thân hình chấn động.

Cây Thần Thụ trước mắt, quả thật là một bảo tàng khổng lồ! Trong thân Thần Thụ cất giữ năng lượng khổng lồ thuộc tính dương mà hắn không thể đo lường được, đang lúc đi theo kinh mạch trong thân cây, không thôi chảy xuôi, cuồn cuộn mà chảy giống như một con sông đang rít gào, cẩn thận lắng nghe, thậm chí bên trong còn truyền đến tiếng róc rách như nước chảy

Sắc mặt Dương Khai biến đổi, trong lòng nghĩ nếu mà có thể đem hết năng lượng thuộc tính dương khổng lồ này về cho bản thân, vậy mình sẽ trưởng thành đến mức độ nào đây

Nhưng lập tức liền lắc đầu, dù sao đây cũng là Thần Thụ của Dương tộc nhân, trước mặt bao nhiêu cường giả như vậy, hắn cũng không thể nào hấp thụ năng lượng bên trong Thần Thụ, nếu mà thật sự làm như vậy, ngay lập tức hắn sẽ biến thành một khối tử thi

Lúc Dương Khai đang cảm nhận những điều nay, thần thức của mỗi người trong Dương tộc đều khóa chặt trên người hắn, dường như một khi hắn có hành động không tốt nào liền lãnh một sự hủy diệt vô tình

Nhưng mà biểu hiện của Dương Khai cũng biết điều, chỉ là điều tra

Hồi lâu, đám người đó đều lộ ra thần sắc không kiên nhẫn được nữa, vì trong Thần Thụ vẫn truyền ra dao động hỗn loạn không ổn định, không có chút gì thay đổi

Dương Khai cũng không lãng phí thời gian nữa, thêm một lần đập nát cấm chế trong thức hải của mình, thần hồn linh thể thoát ra thể xác, vọt thẳng vào trong thân cây của Thần Thụ.

Một mảnh thế giới kim quang lập lòe, thần hồn linh thể của Dương Khai giống như đang du lịch trong một kim hà, con sông này toàn là năng lượng thuộc tính dương ngưng tụ mà thành, theo căn nguyên của con sông, Dương Khai đi thẳng về phía trước

Một lát sau liền đến một nơi thần kỳ

Nơi này, chắc hẳn là trong Thần Thụ, nghiêm khắc mà nói, có thể xem là vị trí thụ tâm

Ở phía trước, có một đám năng lượng không giống bình thường đang lẳng lặng đặt mình trong kim hà, đám năng lượng này cũng đồng thời phát ra hơi thở nóng bức, nhưng lại có chút khác biệt tinh tế với hà thủy xung quanh

Giờ phút này, từng đợt tiết tấu lắng đọng đang từ trong đám năng lượng này phát ra, thoáng nhìn tưởng là nhịp đập của con tim

Nhìn vào nó, Dương Khai không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh sợ

Thầm nghĩ trong lòng quả nhiên là thế!

Mới đến nơi này, lúc mà năng lượng Thần Thụ quấn quanh thân mình, hắn có chút phản ứng rồi, từ giây phút này sau khi nhìn thấy đám năng lượng như vậy, lập tức chứng thực được suy đoán trong lòng



Cùng lúc đó, hắn cũng hoàn toàn hiểu rõ, bạo động của Thần Thụ và không ổn định rốt cuộc là chuyện thế nào

Đám người Dương tộc không biết điều đó, chỉ có thể dùng phương thức huyết tế cung cấp chất dinh dưỡng cho Thần Thụ

Hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt của Dương Khai trong chốc lát nhìn chằm chằm về phía trước

Đám năng lượng đó vẫn đang lắng đọng, hướng về phía Dương Khai lộ ra một cỗ thông tin khát vọng

Đám năng lượng này hiện giờ đang trong trạng thái hỗn độn, nhưng Dương Khai tin rằng, nếu cho nó đủ thời gian, đầy đủ dưỡng chất, nó sẽ trở thành một đám năng lượng có ý thức

Thế giới Đại Thiên, sinh mạng hình thái thiên kì bách quái.

Ngọc Trung Chân Nguyên cũng là loại hình thái sinh mạng mà Dương Khai đã gặp qua trước đây, Cốt tộc thấy trong Băng Tông cũng là một loại hình thái sinh mạng, cây Thần Thụ này vốn dĩ là thân thể sinh mạng. Nhưng nhìn bộ dạng nó bây giờ, giống như đang chuyển thành một loại hình thái sinh mạng khác thôi

Từ vô ý thức chuyển biến thành có ý thức!

Đám năng lượng trong thụ tâm, chính là nơi nó hội tụ tinh thần, một khi chuyển hóa thành công, đám năng lượng này sẽ trở thành nơi hội tụ thần hồn của Thần Thụ, trở thành thần hồn linh thể của nó

Dương Khai cảm thấy run sợ, từ trước tới giờ chưa từng nghĩ một cây đại thụ lại có thể đi đến bước này

Không ổn định và bạo động của Thần Thụ không phải là vì nó xảy ra tình trạng gì, cũng không phải đại hạn của nó sắp đến, mà vì loại tiến hóa này, cần rất nhiều năng lượng và dưỡng chất

Nó cắm rễ tại đây, hấp thu dưỡng chất không nhiều, mỗi khi cần thiết, liền bạo động vô ý thức, nên sau khi đám người đó bị huyết tế, Thần Thụ liền ổn định một thời gian

Ăn uống đầy đủ rồi, nó tự nhiên sẽ ổn định

Nhưng phương pháp trị liệu này trị ngọn không trị gốc, đến khi nó có khát cầu, nó cũng xuất hiện tình trạng khiến cho Dương tộc nhân bó tay không biện pháp

Tiến hóa cần có năng lượng quá mức khổng lồ, hơn nữa từ tần suất bạo động của nó, Dương Khai âm thầm biết được ngày tiến hóa thành công không còn bao xa nữa

Trong lúc đang suy tư, Dương Khai rất nhanh liền làm rõ tính trạng trước mắt, nhưng hắn không biết Dương tộc nhân đối với phương diện này biết được bao nhiêu

Theo lý mà nói, bọn họ chỉ cần dùng thần hồn linh thể nhập vào nơi này điều tra một phen, lập tức sẽ hiểu rõ tình trạng trong đó, nhưng từ chỗ bọn họ đối đãi với bạo động không ổn định của Thần Thụ và cảm giác gấp rút đó mà thấy, dường như bọn họ không rõ nguyên do trong này

Dương Khai có chút hồ đồ rồi, trong lòng khó hiểu.

Chuyện này phải cẩn thận hỏi cho rõ mới được!

Nghĩ như vậy, Dương Khai lại vội vàng đưa thần hồn ra ngoài, về lại trong thân thể của mình

Vừa mới mở mắt ra, bên tai liền nghe thấy tiếng vang chất vấn và tiếng hét phẫn nộ của đám cường giả Dương tộc, hình như bọn họ đã đợi đến không còn kiên nhẫn nữa rồi, thấy họ sắp huyết tế đồng bạn của mình và Câu Xích

- Gấp cái gì?

Dương Khai liếc nhìn bọn họ, thản nhiên nói:

- Ta đã có chút manh mối, các ngươi chờ một chút!

Thủ lĩnh của Dương tộc sắc mặt không thiện ý mà nhìn Dương Khai, lạnh lẽo nói:

- Cho ngươi thêm thời gian nửa ly trà, nếu ngươi vẫn không thể làm cho Thần Thụ ổn định lại, bọn người các ngươi hôm nay đều phải chết ở đây!

- Nửa chén trà…

Dương Khai khẽ cười

- Chắc là đủ rồi



Nói xong, thân hình nhún một cái, trực tiếp vọt lên không trung, biến mất trong đám cây rậm rạp kia, biến mất trong tầm mắt của mọi người. Đám người Dương tộc cũng không lo lắng, tuy là không thấy Dương Khai, nhưng dước sự trói buộc thần thức, bọn họ cũng không sợ Dương Khai sẽ giở trò gì

Trên cành cây của một cây khổng lồ, Dương Khai phỏng đoán khoảng cách, cảm thấy vị trí của mình bây giờ, chắc là nơi đã nhìn thấy đám năng lượng kia của thần hồn linh thể

Duỗi ngón vẽ một đường, trên cây xuất hiện một khe hở

Chợt ngón tay của Dương Khai phát ra một giọt dương dịch, rót vào trong khe hở kia

Dương dịch trực tiếp ngấm vào trong, biến mất không thấy

Lẳng lặng chờ đợi, trong lòng Dương Khai củng bất ổn, không có bao nhiêu sức lực nữa

Bây giờ hắn làm như vậy, cũng là ôm ý nghĩ thử xem sao, không dám khẳng định là sẽ sinh ra tác dụng nào

Hắn vẫn còn nhớ, lúc còn rất nhỏ, hắn đã thông qua dương dịch của bản thân bồi dưỡng linh thảo linh thụ thuộc tính dương, không biết dương dịch của bản thân có công hiệu thúc đẩy sự sinh trưởng đối với loại cây này không

Linh thảo linh thụ trưởng thành mấy năm chỉ cần một hai giọt dương dịch, trong nửa tháng,một tháng sẽ trưởng thành

Như hiện giờ Thần Thụ này cũng cần có năng lượng để tiến hóa, lấy dương dịch cho nó là cách lựa chọn tốt nhất, hơn nữa giọt dương dịch của Dương Khai bây giờ so với trước cũng không khác biệt gì, trong đó năng lượng chất chứa đủ để tính đến ngàn vạn

Có lẽ có thể thỏa mãn yêu cầu của Thần Thụ!

Cũng chỉ là có lẽ, một khi không thành công, Dương Khai buộc phải buông tay đánh cược một lần

Trong sự căng thẳng chờ đợi, trái tim của Dương Khai cũng thấp thỏm, không phải vì sợ hãi lát nữa sẽ cùng đám người Dương tộc này khai chiến, mà là hắn tràn đầy hy vọng. Hắn hy vọng dương dịch của mình có thể có tác dụng với Thần Thụ, hắn rất muốn xem thử cây Thần Thụ này tiến hóa thành hình dạng có ý thức sẽ có dáng vẻ thế nào!

Bỗng nhiên, dao động vốn dĩ không ổn định của Thần Thụ biến thành càng hỗn loạn cuồng bạo, giống như nhận được sự kích thích, năng lượng thuộc tính dương tàn sát bừa bãi. Trên mặt đất cuộn thành từng đợt cuồng phong cực nóng

- Tiểu tử ngươi đã làm gì vậy?

Trong đám người Dương tộc chờ đợi bên dưới, lập tức có người rống giận lên, vừa nói vừa bay lên đối phó Dương Khai

- Đợi đã!

Tên thủ lĩnh kia phất tay ngăn tên đó lại, chau may, cẩn thận cảm tri điều tra

- Thủ lĩnh, tên tiểu tử này đã động thủ gì với Thần Thụ rồi, nhất định phải giết chết hắn ta

- Ngươi chờ một lát!

Thủ lĩnh uy nghiêm nhìn ymột lát, người kia nhất thời im miệng không nói gì

Trên cành cây, Dương Khai nghe được ở phía dưới đối phương một chút cũng không kích động, ngược lại trên mặt còn lộ vẻ vui mừng

Quả nhiên Thần Thụ cực kỳ khát khao dương dịch, bạo động của nó không phải vì không được khỏe, mà là vì làm cho nó nếm được mùi vị khiến nó vui vẻ, nên vô ý thức mà đòi hỏi

Khe hở được Dương Khai vẽ ra trên cành cây trước đây, không ngờ chủ động tách ra nhiều hơn

Thần Thụ kia dường như cảm thấy, cứ như vậy chắc sẽ nhận được lợi ích nhiều hơn

Ý thức của nó đang trong trạng thái hỗn độn và ngây thơ, giống như thai nhi đang trưởng thành, có chút phản ứng với thế giới bên ngoài, nhưng lại không phân biệt rõ được nhiều chi tiết như vậy, khe hở tự động mở ra, chính là trực quan ý thức của nó thể hiện

Dương Khai nhếch miệng cười, lại nhỏ một giọt dương dịch từ đầu ngón tay vào trong thân cây

Một lát sau, hơi thở bạo loạn của Thần Thụ bỗng nhiên biến thành ổn định rất nhiều



Lần này, sắc mặt của đám người Dương tộc đều lộ vẻ cổ quái, sắc mặt của thủ lĩnh biến đổi không ngừng, trong hai tròng mắt tinh quang bốn phía, lóe lên một tia hàn quang sắc nhọn

Theo thời gian, hơi thở của Thần Thụ giống như bị một bàn tay vuốt lên vậy, từ từ bình ổn, dần dần trở nên không chút gợn sóng

Đám người ở phía dưới lại đợi thêm một lát, mới thấy sắc mặt trắng bệt của Dương Khai từ trên nhảy xuống

Sau khi rơi xuống, Dương Khai không nói lời nào mà khoanh chân ngồi xuống, lặng yên vận huyền công.

Không ai dám quấy rầy hắn, ngay cả đám người trong Dương tộc cũng nín thở im lặng, lẳng lặng mà chờ đợi, muốn biết rốt cuộc hắn đã dùng thủ đoạn gì, mà có thể trấn an được bạo động của Thần Thụ

Câu Xích và An Linh Nhi chợt liếc một cái, âm thầm thở phào, bọn họ biết rằng, lần này xem như đã may mắn tránh được một kiếp rồi.

Một lúc sau, Dương Khai mới chậm rãi mở mắt ra, sắc mặt tuy là có chút hồng hào, nhưng ai cũng có thể nhận ra, hiện giờ hắn khá là suy yếu, chân nguyên trong cơ thể dường như hao tổn không còn gì

Sắc mặt cũng cực kỳ tối tăm, xem ra tâm trạng không tốt lắm.

Quả thật là tâm trạng Dương Khai không tốt, lần này vì cung cấp dưỡng chất cho Thần Thụ, hắn ước chừng tiêu hao hết hai mươi giọt dương dịch mới có thể khiến cho nó ổn định lại

Quả là thua thiệt lớn.

- Tiểu tử, ngươi dùng cách gì vậy?

Thủ lĩnh Dương tộc lập tức dò hỏi


- Sao mà có thể trấn an Thần Thụ được


- Ngươi cảm thấy là ta sẽ nói cho ngươi biết sao?


Dương Khai cười lạnh một tiếng


- Tên tiểu tử không biết tốt xấu, nếu như ngươi không nói, sẽ cho ngươi nếm thứ hết mọi cực hình nhân gian!


Lập tức có người uy hiếp nói


Dương Khai chậm rãi lắc đầu, vui mừng không sợ:


- Không sao cả, lần này trấn an chỉ là kế tạm thời, nếu như các ngươi không muốn giải quyết hoàn toàn vấn đề của Thần Thụ thì cứ ra tay với ta, nhưng ta bảo đảm với các ngươi, ta mà thiếu một cọng lông nào, lần sau Thần Thụ xuất hiện tình trạng nữa, ta tuyệt đối sẽ khoanh tay đứng nhìn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VT
13 Tháng sáu, 2023 05:20
Bật hiển thị hình ảnh ở đâu vậy à
BÌNH LUẬN FACEBOOK